Chương 136: Linh Vân


Muốn cải tạo một chiến thuyền cũng không phải chuyện khó khăn gì, chỉ cần có tiền.

Đương nhiên, tiền còn phải không ít!

Cổ Diêu nhân tiện lại thuộc về kiểu người không thiếu tiền, vì vậy khi hắn đầu tư năm mươi vạn thủy tinh tệ, cam kết sử dụng thợ cả tốt nhất, công tượng tốt nhất, mua sắm tài liệu tốt nhất, cuối cùng sau ba ngày, chiến thuyền Thần Phong trông rực rở hẳn lên.

Vừa trước đây trông như một lão thái thái sắp lâm chung, bây giờ một lần nữa lại hoán phát thanh xuân, đây rõ ràng là một chiến thuyền có sức sống vô hạn.

Trong vòng 3 ngày, mọi người cũng mua sắm rất nhiều thực vật cho chuyến đi: nước ngọt, thức ăn, một số loại đồ uống tăng lực như Red Bull, Samurai… tóm lại là những thứ sẽ ăn trong mấy ngày lênh đênh trên biển sắp tới, ngoài ra còn có tinh thạch ma thú để làm nhiên liệu cho thuyền đi khi không có gió. Sau khi tắm rửa thay quần áo, tế bái Hải thần, đoàn người dong buồm ra khơi.

Ở Ái Cầm cảng mỗi đội thuyền đánh bắt cá trước khi ra khơi đều tắm rửa thay quần áo để tế bái Hải thần, cầu mong thần linh phù trợ mình, tập tục truyền thống này ảnh hưởng cả tới Hiên Viên Tam Quang.

Nhìn Tư Thản Lộ Đức thành cùng Ái Cầm cảng dần dần mơ hồ, Cổ Diêu quay lại nhìn về phía trước.

Mặc dù rất lo lắng cho sinh tử của Đoan Mộc Tình nhưng Cổ Diêu phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu không có khi chưa tới Ác Ma đảo hắn đã nằm trong bụng cá rồi. (Cái này đúng thật, tác giả nói cấm có sai )

“ Ha ha, Ác Ma đảo, ta tới đây!”

Hiên Viên Tam Quang đứng ở đầu thuyền có vẻ rất hăng hái, hắn phảng phất cùng Thần Phong khôi phục lại thời thanh xuân, nếp nhăn trên trán phảng phất cũng ít đi vài đường.

Hơn nữa, lần này mới là chân chính đánh bạc, làm cho hắn một lần nữa bốc cháy lên ngọn lửa nhiệt huyết.

Cổ Diêu sở dĩ tốn tâm tư thời gian cải tạo Thần Phong mà không trực tiếp mua thuyền mới, tự nhiên có ý của nó.

Thần Phong mặc dù rách nát, nhưng có thắc mộc làm tâm thì cho dù trải qua thời gian vẫn chịu được trùng kích ở Ác ma hải vực.

Muốn nhất thời tìm được một số lớn thắc mộc để làm thuyền như vậy không hề dễ dàng, hơn nữa Thần phong đã làm bạn với Hiên Viên Tam Quang vài thập niên, hắn đối với con thuyền này rất quen thuộc, điều khiển dễ dàng, hơn nữa còn có tình cảm đậm sâu. Muốn ra Ác ma đảo an toàn sao lại không làm hắn tận tâm hết sức chứ?

Vừa rời Ái Cầm cảng không xa, hải vực vẫn còn gió êm sóng lặng, Hiên Viên Tam Quang để cho Linh Vân lái. Còn hắn cầm hồ lô rượu đi tới bên người Cổ Diêu, vẻ mặt hồng quang nói:” Tiểu huynh đệ, thật sự rất cảm tạ ngươi, ta lại có thể cùng ông bạn già sóng vai tác chiến rồi!”

Cổ Diêu cười nói:” Không cần phải cám ơn ta, ta cũng chỉ là vì mình thôi, chỉ có cho ngươi trang bị tốt nhất, mạng nhỏ của ta mới có thể đảm bảo!”

“ Hắc hắc, vô luận như thế nào, tâm tình của ta đã thật lâu không sảng khoái như vậy. Đến đây, chúng ta uống đi!”

Cổ Diêu cũng không khách khí, tiếp hồ lô rượu, ngửa cổ uống sạch.

“ Có hào khí, ta thích, ha ha!” Hiên Viên Tam Quang càng nhìn Cổ Diêu, càng có cảm giác thuận mắt.

Cho đến tận bây giờ, hắn còn chưa biết tên cùng thân phận của Cổ Diêu, còn cả mục đích đi Ác Ma đảo của hắn nữa.

Không giống sáu lần trước là thương đội đi tìm tài bảo, nếu hắn chắc chắn sẽ mua đội thuyền lớn hơn, mang theo cả một đội ngũ khổng lồ.

Nhưng Hiên Viên Tam Quang chưa từng hỏi qua, hắn chỉ có hứng thú với đánh bạc, nhân tiện làm Thần phong khôi phục lại còn hơn xưa, ai có thể cung cấp điều kiện đánh cuộc tốt như vậy đây?

Bất quá Hiên Viên Tam Quang có thể cảm giác được, người tuổi trẻ này thực lực tuyệt không kém kẻ ma luyện với biển dữ như hắn. Còn có đại hán cùng kiều nữ kia, cũng đều là hảo thủ không thể xem thường.

Một cuồng chiến sĩ, một lạn đổ quỷ, một tiểu lạn đổ quỷ, một đạo tặc, một đại tiểu thư, họ hoài bão mục tiêu bất đồng, nhưng lại vì nguyên nhân kỳ diệu mà tụ tập cùng nhau. Có lẽ đây là duyên phận.

Chiến Thiên đang nhắm mắt dưỡng thần, ngoại trừ lúc chiến đấu ra, còn lại lúc khác hắn đều phô ra bộ dáng này, nhìn không ra phong thái của Cuồng thần.

Mà Đông Phương Lộ thì nhìn xa xa, không biết đang suy nghĩ gì.

“Trước giữa trưa, trên biển đều là gió tây, chúng ta chỉ cần giương buồm mượn phong lực là tốt rồi, không cần tiêu hao tinh thạch.”

Hiên viên Tam Quang là chuyên gia hàng hải chậm rãi nói:” Chúng ta sẽ duy trì tốc độ này, đại khái ba ngày mới có thể đi vào ác ma hải vực cảnh nội. Dù sao thuyền cũng là vừa mới cải tạo qua, cần thời gian ma hợp, trong lúc đó ta còn phải kiểm tra công việc cải tạo của công tượng, thiên hạ không có thuyền nào không tỳ vết, nhưng tận lực hoàn thiện vẫn tốt hơn.”

Cổ Diêu gật đầu:” Trên thuyền ngươi chính là chỉ huy cao nhất, không cần trưng cầu ý kiến của ta!”

Nói đến hàng hải, kể cả hắn, Đông Phương Lộ cùng Chiến Thiên đều là thường dân, tự nhiên sẽ để Hiên Viên Tam Quang quyết định rồi.

Đông Phương Lộ đột nhiên nói:”Hiên Viên Tam Quang, tại sao ngươi ngươi lại tuyên bố không đi Ác Ma đảo nữa?”

Nữ nhân là loài động vật có lòng hiếu kỳ lớn nhất thế giới, để bất cứ vấn đề gì trong lòng so với giết các nàng còn khó chịu hơn, nên đa phần đều chọn lập tức nói ra, còn có liên lụy đến ai không thì mặc kệ.

Hiên Viên Tam Quang nghe vậy biến sắc, sau đó khôi phục như thường, hắn xốc mạnh thoa y.

Chỉ thấy trên thân thể gầy trơ xương của hắn, có một vết sẹo dài uốn lượn nhìn mà giật mình, vết sẹo từ ngực trái tới bụng.

“ Đây là kỷ niệm một lần cuối ta đến Ác Ma đảo, chỉ cần vết sẹo này lệch 2cm tới vị trí của tim là ta không đứng đây ngày hôm nay nữa rồi.

Nhớ lại chuyện cũ, Hiên Viên Tam Quang kinh hồn chưa thôi, giống như mới phát sinh ngày hôm qua.

Hắn thở dài nói:” khi đi vẫn rất thuận lợi, nhưng là hành trình về chúng ta gặp một con hải quái, nó to chừng một quả núi, có xúc tu rất dài. Ta lúc đó là cường giả mạnh nhất trên thuyền, nhìn thấy xúc tu của nó liền lập tức công kích, chỉ là bị xúc tu đó lướt qua một chút, bụng bị cắt ra như thế này luôn, mà cả chiến thuyền cũng gãy làm đôi.

mọi người nghe được kinh tâm động phách, thân thủ của Hiên Viên Tam Quang lại không thể ngăn cản một kích của hải quái, mà thuyền lớn cũng bị cắt làm đôi, đây là quái vật gì?

Biển rộng mênh mông, quả nhiên thứ gì cũng có.

Hiên Viên Tam Quang tiếp tục nói:” Đó là hải quái đáng sợ nhất Ác ma hải vực, có lẽ là thượng cổ ma thú ở biển sâu!”

“Cuồng thần Chiến Thiên đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở hai tròng mắt, nắm chặt nắm tay:” Hắc hắc, thật tốt quá, tốt lắm! Thật hy vọng có thể gặp nó a!”

Hiên Viên Tam Quang kỳ quái hướng hắn liếc mắt một cái, nhớ tới một người trên đại lục.

“ Một điểm cũng không tốt!” Đông Phương Lộ lo lắng nói:” nếu như, ta nói vạn nhất đụng phải loại hải quái này, chúng ta nên làm gì?”

“ Chạy trối chết, còn có trốn được hay không thì xem ngươi số tốt đến đâu!”

Hiên Viên Tam Quang đưa ra đáp án rất đơn giản, nhưng làm cho Đông Phương Lộ trong lòng trận trận lạnh cả người. Ý tứ của câu sau vốn là bọn họ không có bất cứ năng lực gì chống lại, chỉ có thể nghe theo mệnh trời.

Nhìn thấy Đông Phương Lộ sắc mặt khó coi, Hiên Viên Tam Quang an ủi nói:” Yên tâm, Ác ma hải vực hải quái không ít, nhưng loại thượng cổ ma thú thì cực kỳ hiếm thấy, ngay cả ta, tới lần thứ sáu ra Ác Ma đảo mới đụng phải!” Trong ngôn từ lại có chút đắc ý kiêu ngạo.

Cổ Diêu có thâm ý nói:” Lạn đổ quỷ, đây không phải chính thức lý do của ngươi!”

Hiên Viên Tam Quang bất đắc dĩ nói:” Quả thật, ta vốn không phải người sợ chết, mãi cho đến lần thứ sáu cũng cho rằng như vậy, nhưng là, khi vô danh hải quái đó xẻ tung bụng ta ra, ta đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi, đó là bởi Linh Vân!”

“Linh Vân?” mọi người nghe vậy không tự chủ được mà quay đầu nhìn về nữ hài tử xa xa trong khoang lái.

“ Đúng vậy, nàng là cô nhi ta thu dưỡng trước khi ra Ác ma đảo lần thứ sáu đó, lúc ấy nàng mới tám tuổi. Lúc bị trọng thương, ta nghĩ thầm, nếu như ta chết đi Linh Vân làm sao bây giờ? Nàng nhỏ tuổi như vậy, có thể tự chiếu cố mình không? Có thể không bị người khác khi dễ không?” Vì vậy lần đánh bạc đó ta hối hận, cũng là lần duy nhất hối hận. Khi ta liều mạng thoát khỏi Ác ma hải vực thì cũng không chống nổi nữa, cũng may vận khí không tệ lắm, gặp được một thương thuyền ở vùng phụ cận Ác ma hải vực. Nếu không gặp họ, các ngươi cũng vĩnh viễn không thấy Lạn đổ quỷ ta rồi!”

Nguyên lai trong đó lại có nguyên khúc như vậy, trách không được Hiên Viên Tam Quang lại cự tuyệt tất cả thương thuyền muốn tới Ác Ma đảo, Đông Phương Lộ rất kinh ngạc, không nghĩ lạn đổ quỷ lại là một người có trái tim như vậy.

Phụ nữ chính là thích tìm hiểu bằng được, Đông Phương Lộ nói:” Như vậy, bây giờ tại sao ngươi lại đáp ứng chúng ta?”

“ Cũng là bởi Linh Vân!” Hiên Viên Tam Quang cười khổ nói: ”Sau khi thu dưỡng nàng, ta dạy nàng vũ kỹ, đồng thời không cẩn thận ngay cả đánh bạc cũng dạy cho nàng, cô gái nhỏ này si mê đánh bạc tuyệt không dưới ta... Các ngươi cũng nhìn thấy nàng mấy ngày nay hứng phân thế nào rồi. Nàng cũng thích mạo hiểm, thích đánh bạc, vốn là căn bản không cách nào ngăn trở! Cho dù ta bây giờ ngăn cản, một ngày nào đó nàng cũng sẽ nghiện tới mức không cách nào ức chế được. Cho nên, lần này hết thảy cũng nghe theo thiên mệnh đi!”

Hiên Viên Tam Quang cười dài, lại giơ hồ lô lên uống một hớp lớn.

Đông Phương Lộ nghe vậy không còn gì để nói, một già một trẻ đều là quái thai, cuộc sống tốt đẹp không thích lại muốn đánh bạc với tính mạng của mình, thật sự là không nghĩ ra.

Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương #136