1:đến Thiên Vân Đại Lục


Người đăng: anhthangpro

-A a a… Ta đang ở đâu.
Bỗng nhiên cảm giác đau đầu chợp ập hai hồn kết hợp để cho Lăng Trần nhận biết
hoàn cảnh đang gặp phải, hắn đang trên đường đi dạo thì bỗng nhiên một vật thể
lạ đập trúng đầu vì vậy Lăng Trần xuyên việt rồi. Trên Địa cầu mất đi một
trạch nam.
Kiểm tra lại tin tức thân phận của hắn cùng tên Lăng Trần 14 tuổi bây giờ là
Hoàng Đế Đại Hạ một vương quốc nằm ở nơi hẻo lánh cằn cỗi phía nam Thiên Vân
đại lục hầu như chỉ còn trên danh nghĩa, đang gặp họa diệt quốc. Đã từng Đại
Hạ là một vương triều rộng lớn bây giờ chỉ còn lại 10 thành trì. Hoàng Đế Đại
Hạ không phải kẻ vô năng, nhưng không nói đến tài giỏi bao nhiêu vì bảo vệ
trưởng công chúa của Đại Hạ không bị gả cho tên thái tử vô lương của Hùng Viêm
Vương Quốc mà bị thương mất mạng mới có trạch nam Lăng Trần nhập hồn mà đến.
Nhắc đến Thiên Vân đại lục rộng lớn vô tận nghe nói cường giả Phong Thần cấp
cũng không đi hết được diện tích của nó, có rất nhiều truyền thuyết được nhắc
lại tông môn cùng hoàng triều cùng thống trị.
-Thì ra ta trở thành hoàng đế của Đại hạ nha. Có vẻ hoàn cảnh của ta cũng không mấy tốt đẹp thì phải haizzz…
Bỗng nhiên trong đầu xuất hiện một tiếng nói già nua như mời gọi . Ánh sáng
lóe lên hắn xuất hiện trong một không gian khác.
-Đây là đâu, có ai không?
-Đây là không gian của Hỗn Độn Đỉnh.
-Là ngươi mang ta đến đây sao?
-Đúng, ta đã mang ngươi đến đây, Hỗn Độn Đỉnh đã nhận ngươi làm chủ là chủ nhân của Hỗn Đổn Đỉnh thì sẽ tiếu ngạo thiên địa ,duy ngã độc tôn.
-Tiếu ngạo thiên địa,duy ngã độc tôn.
Trầm mặc một lúc âm thanh già nua lại nói ra:
-Tuy nhiên sau hàng trăm triệu năm Hỗn Độn Đỉnh đã bị hư hại khá nghiêm trọng vị vậy cần ngươi tu bổ.Thời gian của ta không còn nhiểu ta sẽ truyền cho ngươi một bộ công pháp.
Trong thức hải Lăng Trần xuất hiện rất nhiều văn tự xa lạ nhưng dường như lại
rất quen thuộc.
-Đây là 3 tầng đầu của Vô Pháp Vô Thiên Công,hẹn gặp lại tiểu tử.
Ở hiểu biết của Lăng Trần công pháp đẳng cấp rất xâm nghiêm không biết Vô pháp
vô thiên công thuộc đẳng cấp nào. Công pháp Tụ Linh tâm quyết cua hắn tu luyện
cũng chỉ là linh cấp hạ phẩm công pháp mà thôi. Thôi mặc kệ cứ thử tu luyện
trước đã,cảnh giới của hắn bây giờ là Thoát Tục trung kỳ đỉnh phong trong các
vương quốc vùng hẻo lánh này cũng xem như là một tiểu thiên tai rồi.
Bắt đầu vẫn khí thử xem sau 1 canh giờ Lăng Trần từ từ mờ mắt:
-Thật thần kỳ Thoát phàm trung kỳ đỉnh phong không ngờ lại dễ dàng vượt qua như vậy, ta phải có gắng mới có tiền vốn ở dị giới phong sinh thủy khởi.Các lộ mỹ nữ ca đến đây.
Lăng Trần đang vui mừng đến nỗi tưởng tượng đến viễn cảnh hậu cung 3000 mỹ nữ
độc hưởng đối với cái thân hình 14 tuổi của hắn có vẻ gánh nặng đường xa
lắm.Vô pháp vô thiên công tầng cảnh giới thứ nhất Tự Tại hắn đã có hiểu biết.
Bỗng nhiên thì có tiếng gọi nghe như xạ như lan vọng vào:
-Hoàng đệ, hoàng đệ …
Thì ra là trưởng công chúa Lăng Tư Âm, nàng năm nay 18 tuổi là một mỹ nhân
được xưng tụng là nam thổ ngũ phượng có thể thấy được nét đẹp của nàng tựa
thiên tiên vì vậy mà tên thái tử Hùng Viêm vương quốc muốn giành cho bằng
được.
-Là tỷ tỷ sao
-Hoàng đệ nghe tin đệ bị thương nặng, đệ không nên như vậy nữa .Hãy hi sinh ta để giữ lại cơ nghiệp tổ tiên.
-Không ,đệ không thể làm như vậy, quốc gia mà để nữ nhân hi sinh thì cứ để nó hủy diệt đi.
Lăng Tư Âm mắt đẹp nhòa lệ không biết phải nói gì trong lúc này.
-Đệ…
-Tỷ yên tâm ta sẽ không để Đại hạ diệt vong đâu, ta sẽ khôi phục lại huy hoàng năm xưa.
-Haizzz… ta cũng không biết như vậy là đúng hay sai, hãy để ta cùng tiến cùng lui với đệ vậy.
-Tỷ tỷ ,đệ mệt tỷ hãy về đi thôi đừng suy nghĩ nhiều, không phải do tỷ mà xảy ra cuộc chiến này mà Hùng Viêm vương quốc đã có mưu đồ từ lâu.
-Vậy đệ nghỉ ngơi sớm đi.
Sau khi trưởng công chúa đi Lăng Trần đã suy nghi rất nhiều cuối cùng kết luận
cái thế giới cường giả vi tôn này thì cần phải có thực lực mới có quyền nói
chuyện, mới có thể là người chơi cờ chứ không phải là quân cơ mặc người chà
đạp. Vì vậy hắn nhanh chóng muốn tăng cao thực lực muốn có quyền nói chuyện
cần phải đến Mệnh Tuyền cảnh gánh nặng đường xa.
Đại hạ là một vương quốc không có Mệnh Tuyền cảnh cường giả tọa trấn nên mới
có thể mặc người chèn ép như vậy.Lăng Trần vỗ đầu:
-Suy nghĩ nhiều làm gì trước hết tăng thực lực lên thoát phàm viên mãn mới là chính đạo.

Các đạo hữu hãy ủng hộ để tác giả Việt Nam này viết tiếp nào!!!


Vô Pháp Vô Thiên - Chương #2