Môn Võ Dã Man.


Người đăng: thanhnienngheo

Sau lúc đầu bối rối và liên tiếp chịu đòn, Quang đã tự tin về lối đánh của
mình và bắt đầu phản đòn.

Quần chúng vây xung quanh đều là con ngoan trò giỏi, cháu ngoan bác Hồ, đoàn
viên gương mẫu, tất nhiên là không thể đứng nhìn cảnh đánh nhau trong trường
mà không làm gì, thế nên tất cả đều vội vàng rút điện thoại ra để quay phim.

Chậc ~chậc~,chính sách sách toàn dân hoá phóng viên đã thành công mĩ mãn ,trên
cả tuyệt vời.

Ba em gái lúc nãy cũng bị hấp dẫn ánh mắt đến chỗ này.

Em ngực bự quay sang nói với hai em còn lại :"Thì ra là cũng biết võ, thảo nào
dám bật lại bọn thằng Hùng, hai bà thấy trình độ thế nào? "

Em có khuôn mạt tinh xảo đáp lại:"Cũng được, nhưng không biết thuộc trường
phái nào nhỉ, nhưng dùng cả đòn trỏ thế kia thì chắc học Muay Thái, còn bà,
Hương Ly, bà nghĩ thế nào? "

Hương Ly là em ngồi giữa có khuôn mạt quyến rũ hơn xa bạn cùng tuổi.

"Bà Mai Anh ,bà nói như vậy là không đúng, ai bảo bà chỉ Muay Thái mới có đòn
trỏ, nhìn bộ tấn và đòn tay nếu tui đoán không lầm thì thuộc vào võ cổ truyền,
còn phái nào thì chịu. !"

Em ngực bự nghe vậy thì tò mò hỏi:"Ủa, võ cổ truyền mà cũng dùng trỏ hả, sao
mấy giải thi đấu trên tivi chả thấy dùng bao giờ? "

Hương Ly nghe vậy thì trả lời :"Thảo My à, không chỉ có trỏ thôi đâu, võ cổ
truyền còn có những đòn chỉ pháp... "

Hương Ly nghe đến đấy thì cát ngang:" Chỉ pháp hả? có phải như Nhất dương chỉ,
Lục mạch thần kiếm ,Linh tê nhất chỉ trong phim không? "

Hương Ly nghe Thảo My nói vậy thì đầu đầy dây đen.

(-_-///)!

Cô lắc đầu giải thích:"Thảo My à, bà bớt coi mấy cái phim của Trung Quốc đó
đi, mấy cái đó toàn bịa đấy, làm gì có thật, cái tui nói ở đây là chỉ pháp
trong võ cổ truyền nước ta, trong võ cổ truyền, chỉ pháp được chia làm đơn chỉ
hoặc song chỉ, đa số là dùng cho việc móc mắt, đâm mũi, xé miệng, chọc tử
huyệt,.. "

Nhấp ngụm nước cho đỡ khô giọng, Hương Ly tiếp tục nói:" Còn đòn trỏ thì cũng
na ná giống muay Thái vậy, thế nên trong thi đấu võ cổ truyền ở Việt Nam thì
hai đòn thế này hoàn toàn bị cấm.! "

Thảo My nghe vậy thì che miệng lại :" Eo ơi, bà nói nghe ghê chết ra, còn móc
mắt nữa, võ gì mà dã man thế? "

Lúc này Mai Anh cũng lên tiếng:" Bà Hương Ly nói đúng đấy, võ của nước mình nó
vốn thâm như thế đấy, võ Việt Nam là thứ võ dùng để giết người ,không dã mạn
sao được? :"

"Gi.. ết, giết người á, bà đùa à! "

"Không đùa đâu, thật đấy! "Hương Ly nhìn về phía Quang bắt đầu phản công làm
gỏi bọn thằng Hùng rồi nói "! Ngay miếng vật thằng thứ hai xuống đất, cái cú
bắt chân ấy ,không biết nương tay hay đánh trượt, nhưng miếng đấy là sát chiêu
đấy, quả đấy chỉ cần thằng kia đưa được trỏ tay vào cổ thì sẽ làm đối thủ vỡ
xương cổ, dẫn đến tử vong, hoặc không thì chỉ cần đập vào vùng ngực trái thôi,
lợi dụng lực lúc ngã xuống và lực tay đập mạnh vào tim có thể dẫn đến tim
ngừng đập trong chốc lát, nghiêm trọng có thể làm gãy xương ngực, phần xương
gãy sẽ cắm vào tim cũng dẫn đến tử vong.! "

Mai Anh và Thảo My nghe Hương Ly nói vậy thì sợ hết hồn, vậy là suýt nữa trong
trường có án mạng rồi.

Nhìn thấy ba đứa thằng Hùng đang bị dần đằng trước mặt mà tự dưng thấy ba đứa
nó may thật, ít ra bị đánh còn hơn là chết.

Im lặng một lúc Mai Anh mới lên tiếng :"Hay là bà cho nó vào đội tuyển
teakwondo trường mình đi, biết đâu nắm nay đội teakwondo trường mình lại xếp
hạng cao hơn năm ngoái đấy,? "

Hương Ly nghe vậy thì nhíu nhíu đôi mày lá liễu lại.

Nói về đội tuyển taekwondo trường Trần Quang Cơ, chỉ có thể dùng một từ đấy
chính là "ngược đời".

Trong câu lạc bộ teakwondo của trường chia làm hai nhóm nam và nữ.

Trường người ta thì nhóm nam sẽ là nhóm chủ lực để tham gia tranh tài, còn
nhóm nữ tuy vẫn có nhưng chủ yếu đi tham quan là chính.

Còn trường mình thì lại nhóm nữ làm chủ lục năm nào cũng xếp hạng nhất, còn
nhóm nam thì lại như đi du xuân, giải nào cũng toàn xếp hạng bét, thành ra
nhóm nữ có giỏi đến đâu chăng nữa, nhưng vì vướng đội nam nên toàn xếp gạng
9-10 trong các giải thi đấu thành phố.

Hương Ly lắc đầu nói :"Cái đó còn phải xem xét đã, mới lại cũng phải xem người
ta có đồng ý không mới được? "

Thảo My nghe vậy thì bĩu môi:"Gớm, bà mà mà có lệnh thì đứa nào dám cãi, lại
còn ý mới chả kiến, có xem xét gì thì làm lẹ lẹ lên, chứ tôi chán cái bọn trai
ẻo lả trường mình lắm rồi đấy? "

Hương Ly nghe Thảo My nói vậy thì nhếch miệng cười.

Đúng vậy, trong cái trường này còn ai giám chống lại cô nữa, đến cả hiệu
trưởng coi còn không ngán huống chi là một thằng ma mới.

Hương Ly trả lời;:"Xem gì thì phải đợi tan học mới biết được, thôi, lên lớp đi
mấy bà, bảo vệ sắp ra rồi, không còn gì để xem nữa đâu.! "

Thảo My nghe vậy thì chu mỏ, phụng phịu nói:"Hứ, hồi trước bọn thằng Hùng bắt
nạt người khác sao trả thấy bảo vệ đâu, bây giờ bọn nó bị đánh thì mới ló
mặt?! "

Mai Anh cũng lắc đầu:"Kệ đi, ai bảo bố nó là hiệu phó trường mình, không hiểu
sao ổng dạy được cả trường mà lại không dạy được thằng con? "

Nói xong cả ba đều đứng dậy đi ra khỏi căng tin.

Lúc nãy Hương Ly ngồi thì không để ý, bây giờ đứng dậy mới biết chân nhỏ này
dài lại còn thẳng kinh người.

Đúng như Hương Ly nói, chỉ một lúc sau là có hai ông bảo vệ chạy tới.

Hai ông này thấy Quang đang đè đánh bọn thằng Hùng thì sợ hết hồn.

Năm nay học sinh mới ghê thật, đến cả con của hiệu phó mà cũng giám bật.

"Dừng lại ,chúng mày có biết đây là đâu không mà đánh nhau thế hả? "

"Thằng kia, tai bảo dừng lại, mày điếc à? "

"..."


Vợ Ơi !Anh Về Rồi. - Chương #26