Đẳng Cấp Của Mời Người Đẹp Ăn Cơm


Người đăng: nlqh2081998@


  • Hừ ! Bách Linh Quyết Của Cha bây Giờ lại bán đầy đường mất hết Tôn Ti Trật
    tự.
    Hắn xem xong tàn Quyển rồi lên tiếng và vừa lúc đó Hoa Tỷ mở mắt nhìn lên
    khuôn mặt hắn.


  • Đây là địa ngục à! Cũng tai ngươi mà ta vạ lây !
    Nàng ngồi dậy cũng không để ý đến lễ nghi, véo Gần đứt tai Thiên vừa nói.


  • A Đau Đau ! Hoa Tỷ nhẹ tay ! Đây là đáy vực thôi Chúng ta không có chết.
    Hắn nhăn mặt, cố giải thích nhưng cai tai vẫn sưng đỏ lên trông thấy.

  • Hừ ! may mắn cho ngươi !-Hoa Tỷ nguôi giận nhưng vẫn cố gắng nhéo thêm 1
    phát cho hả dạ.

Nàng định đứng dậy nhưng lại thấy chân mình đã bị trói…
- Nàng tính đi đâu ! Dê vào Miệng cọp rồi còn tính đi Sao ?
Thiên lùi ra xa lên giọng khiêu khích.
- Ngươi tính làm gì … nàng Chưa nói xong lại phát hiện…
Trên ngươi của nàng đang mặc đồ của nam nhân…
nàng điêu đứng ngờ người ra nhưng vai phút sau 1 thanh kiếm đột nhiên xuất
hiện trong tay nàng.
- Dâm Tặc chết đi !- mắt nàng đã chảy nước, tu vi tăng vùn vụt
Võ giả nhị trọng
Võ giả tam trọng
Võ giả tứ trọng

Tăng mãi đến võ Giả Tứ trọng đỉnh phong mới dừng lại và cùng lúc đó mũi kiếm
cũng lao nhanh về phía trước…
Nhưng kiếm vừa ra lại bị 2 ngón tay như thiết kẹp chặt.
Thiên kẹp lại lưỡi kiếm khiến nàng không thể nhúc nhích. Sau 1 giây thì hắn
lại xuất hiện bên cạnh nàng và hôn lên má nàng 1 cái và nói.
- Chỉ Võ Giả tứ trọng thôi cũng đòi giết ta!
- Dâm tặc !- nàng phản ứng nhanh vô cùng, 1 kiếm qua nhưng…
Chỉ chém vào tàn ảnh mà hắn để lại, còn hắn đã đứng cách đó 5 mét…

Biết không giết được hắn nàng đưa kiếm lên định tự sát nhưng hắn lại lập lèo
biến mất và giật thanh kiếm của nàng quăng qua 1 bên và cắn vào cổ của nàng…
Tuy bị cắn nhưng nàng thấy vết thương biến thành 1 cái ấn kí với nhiều kí tự
chồng chất lên nhau.
Nhưng cho dù vậy nàng vẫn cảm thấy đau đớn mà khụy 1 chân xuống...
Và kinh khủng hơn mỗi lần nàng nghĩ đến chuyện tự sát thì lại không thể động
đậy được.
- Ngươi là tên cầm thú ! ngươi đã làm gì ta ?
- Không gì cả ! chỉ là Thánh lệnh ấn mà thôi !
Thiên từ tốn trả lời và đi về phía nàng…
Sau đó, hắn vác nàng lên vai mặc cho nàng giảy dụa và đi về phía rừng cây…

1 ngày sau,
2 người đang có mặt tại 1 quán cơm với 1 mâm đồ ăn đầy ắp nhưng chưa gắp đi 1
miếng. hai người ngồi nhìn nhau nửa ngày, bổng chốc hắn lại từ từ cầm lên đũa
gắp 1 miếng thức ăn bỏ vào chén của nàng..
Hoa Tỷ nhìn vào chén cũng không động đũa chỉ tiếp tục lăm lăm nhìn hắn và hỏi.
- Rốt cuộc ngươi muốn gì nói mau ?
- Chỉ là mời người đẹp ăn cơm mà thôi ! này này… thịt gà ăn đi …-hắn lại gắp
1 miếng thịt gà vào chén nàng và ăn như không có gì.
Đã 1 ngàỳ không ăn uống gì nên nàng cũng đói lã nên cũng không suy nghĩ nhiều
cầm đũa lên và ăn không thèm để ý tới hắn nữa.

Ăn xong, hắn giơ tay lên gọi “tiểu nhị Tính Tiền.”
- Có ngay, có ngay !- tiểu nhị chạy ra đến nơi lại nói- của quan khách 50
đồng.
- Cho 2 phòng đơn - vừa đưa tiền hắn vừa nói.
- Khách quan ! khách xá hết phòng đơn rồi…. nếu được 2 vị ở 1 phòng đôi đi…-
tiểu nhị ấp a ấp úng trả lời.
Thiên nhìn về phí nàng với con mắt diều hâu gian xảo.
- Hảo !
( Hắn là tên lưu manh chính hiệu nhưng vô cùng sĩ diện nên hắn không làm mấy
chuyện trái lương tâm đâu ! )

Chương này khá lầy mà lại khá ngắn, cũng chỉ là ngẫu hứng thôi.


Võ Linh Thánh Đế - Chương #8