Vô Dụng Hơn Cả Phế Vật


Người đăng: nlqh2081998@

Vốn là kẻ cô đơn, không nơi nương tựa, để kiếm từng miếng ăn cậu phải đi khắp
nơi để xin ăn. Cứ tưởng cuộc sống của cậu sẽ chẳng đi tới đâu nhưng…

Cậu đã được 1 người đàn ông cưu mang, đem về nuôi và hết mực thương như con
đẻ.

Nhưng 1 biến cố đã cướp đi tất cả mà đáng nhẽ ra là thuộc về cậu…

Thích Sa Giới,

Ngày 6 tháng 12 Năm 982,lịch Long Thị.

Ầmmmm

Nơi đây đươch chọn làm chiến trường của 2 siêu cấp thế gia và đây cũng là cách
mà những gia tộc lớn giải quyết ân oán khi mà hòa giải là chuyện không thể
nữa. và nơi đây cũng là nơi sinh sống của 1 gia đình bình thường. nói đúng hơn
là căn nhà của những người bình thường, nói chính xác hơn là họ không muốn tu
luyện vì cuộc sống mưu sinh đã đủ họ khổ sở lắm rồi.

Có câu nói: “ không cường đại thì mãi mãi cũng là sâu kiến ”

Họ đã bị 1 viên đạn lạc…

Cuộc sống của họ đã kết thúc như loài sâu kiến, mặc cho người ta dẫm đạp.

Cả nhà chết chỉ chừa lại Thiên, Huỳnh Thiên, cũng là tên mà người đàn ông đã
cưu mang và cho cậu quãng thời gian hạnh phúc nhất trên đời…

Khi tĩnh dậy, sau lưng cậu chỉ là 1 đống đổ nát, người chết la liệt, cảnh
tượng vô cùng ghê rợn.

Aaaa

Cậu khóc lên vì đau đớn, vô lực, hận đời thậm chí tự tránh chính mình.

Nhưng cho dù vậy thì mọi thứ vẫn chưa kết thúc…

Chiến trường vẫn còn đó, mọi thứ vẫn chỉ là bắt đầu…

Khi cậu lấy lại ý thức thì cậu hiểu rằng 1 điều…

Chỉ có sống mới có thể báo thù…

Chết mới thực sự chấm dứt…

Với tuổi thơ khó khăn nhọc nhằn và những cơn đói hành hạ thì bản năng và ý chí
của cậu được chau dồi khiến cho tinh thần vô cùng tĩnh táo.

Thiên đứng dậy, chỉ kịp mang theo xác cha mình và bỏ chạy về hướng ngược lại
hướng của viên đạn. khi chạy được 50 mét thì lại có 1 chưỡng pháp bắn trúng
khiến ngôi nhà bị biến thành cát bụi.

Chạy đến khu rừng cách đó vài cây số thì cậu quyết định chôn xác người cha
trên 1 ngôi đồi nằm sâu trong rừng. và đi lên con đường không hồi kết của hận
thù và cô đơn.

Mình mẩy lấm lem, vóc người gầy gò, nhỏ bé. Cậu chỉ mới 15 tuổi, thiêng quyết
định bước lên con đường tu tiên mà đời này kiếp này cậu phải bước đi trên
những xác chết, máu của kẻ thù để chiến thắng số phận.

Trấn Long lý,

Chỉ cách nhà của cậu là 1 ngày đường và cậu quyết định ở lại trấn để thu thập
thông tin về kẻ thù của mình.

Thiên phát hiện sự thật điêu đứng, kẻ thù của cậu quá cường đại…

Long gia, lý gia 2 gia tộc lớn nhất vùng đất này và trên hết chúng không chỉ
là 2 gia tộc lớn nhất mà còn là 2 gia tộc chi phối quyền lực của 2 đất nước
mạnh nhất vùng trung tinh này.

Mục tiêu quá to lớn đến chính những tu sĩ có danh tiếng cũng phải cúi đầu…

Nhưng cho dù vậy cậu vẫn cố gắng sống bằng cách làm thuê cho 1 tiệm ăn để thực
hiện mục tiêu là đủ tiền mua bộ công pháp để tu luyện…

Sau 1 năm,

Thiên đang đi đến Thái thạch Bảo- nơi bán đồ dùng cho tu sĩ duy nhất ở cái
trấn bé tẹo này. Mặc dù đã bỏ ra 1 năm để tích góp nhưng số tiền đó chỉ vừa đủ
mua bộ công pháp rẻ tiền nhất mà thôi.

Nhưng cậu lại quyết định mạo hiểm, mua 1 quyển trục công pháp tàn quyển mà bất
cứ ai tu luyện cũng gặp chuyện không hay.

Bách linh quyết

Thống bách linh, thôn vạn quỷ, hóa Ma Thần diệt thương sinh.

Đa phần những người tu luyện công pháp này bị hóa điên sau 3 ngày vì những gì
họ thấy…
Những oan hồn, những vong linh, những thứ chỉ có người âm mới có thể thấy…

Hắn không còn cách nào khác…

Vì 1 bộ công pháp quá kém hắn có thể bỏ lở cả đời thậm chí bỏ rơi tất cả.

Cho dù người bán khuyên như thế nào đi nữa thì cũng không thể thay đổi được
quyết định của thiên.

Hắn muốn mình cường đại…

Hắn chỉ có thể mạo hiểm…

Thậm chí đi qua ranh giới của sống chết cũng chả hề hấn gì...


Võ Linh Thánh Đế - Chương #1