Ám Sát


Người đăng: kingfoking011

Thiên Xích muốn thử thân thủ của mình nên không có đi bằng cổng
truyền tống, hắn chạy bộ. Bình thường nếu di chuyển từ Tà giáo
đến Đại Đô cần đến bốn giờ đi đường nhưng Thiên Xích chỉ cần 15
phút là đến, hắn chạy như bay không lưu bóng, tốc độ như gió thổi.

Nếu PK thì người khác đừng mong chạm vào hắn, chỉ cần lách người
tránh nhé thôi là xong rồi đừng nói đến Phân Thân Bóng Tối chỉ 2s
là hồi kia.

Trên đường di chuyển, Thiên Xích đã thử dùng Phân Thân Bóng Tối,
phóng một cái phân thân tới trước 10m, kích hoạt lần nữa là đổi
chỗ với phân thân. Hai giây sau lại làm lần nữa, lần này trong đầu
hắn có xuất hiện lựa chọn để dịch chuyển đến cái phân thân nào vì
cái phân thân cũ vẫn còn tồn tại, tồn tại đến 10s.

Lúc đầu hơi khó sử dụng nhưng làm vài lần Thiên Xích liền thành
thạo. Nhất thời phân thân bóng tối của Thiên Xích lưu dấu khắp nơi.
Tốc độ di chuyển và cơ động nhanh hơn gấp vài lần.

Đồng thời Thiên Xích xem lại thuộc tính của mình sau khi trang bị
thêm hai thanh Truyền Thuyết cấp.

Tên : Hoa Thiên Xích
Cấp : 12
Doanh phái : Tà Phái
Cấp doanh : 63
Danh hiệu : Phó môn chủ Địa Ngục Môn
Danh vọng : 2.020.200
Chiến lực : 11.350.000
HP : 7.632.000
MP : 0 [Không thể tăng]
Công kích : 380.245~400.260
Giáp : 210
Kháng phép : 0
Thân thủ : 305.254
Phá giáp : 100%
Xuyên pháp : 0
Giảm thời gian hồi chiêu : 80%
Chí mạng : 5%
Hộ thuẫn miễn thương : 2


  • Cẩn thận, Boss cuồng nộ rồi!
    (* : Boss còn 10% HP sẽ cuồng nộ, thuộc tính tăng 30%)

Thiên Xích thoáng nghe được tiếng ai đó quát lên cảnh báo, hắn đang
nhanh chóng di chuyển liền ngừng lại, thân thủ rất nhẹ nhàng, thanh
trọng kiếm phía sau tựa như không có.

Nơi xa còn có thanh âm chiến đấu kịch liệt. Hắn mang theo tò mò chậm
rãi tiến về nơi đó.



  • Lam Nguyệt Sắc Vi, em giữ vị trí cho tốt, để anh áp trận.

Người nói là một thanh niên có tên Trụ Trì, theo phái Thiếu Lâm Tự,
nhìn qua cũng rất trâu bò, 6.000 HP. Nói xong hắn hô lớn:


  • Kim Thân Hộ Thể

Sau đó nắm trên tay thanh côn gỗ lao vào áp sát với Boss bạch ngân
Huyết Lang còn những 9.000 HP. Kỹ năng Kim Thân Hộ Thể là kỹ năng buff
giáp của Thiếu Lâm, cấp 1 gia trì 1000 giáp trong 10s, rất trâu bò,
không hổ là môn phái thủ trâu bò nhất võ lâm.

Rào

-450.
-600

Boss cắn vào cổ tên Trụ Trì khiến hắn hoảng hồn suýt la lên nhưng
nghĩ đến có đại mỹ nữ phía sau nên vội vàng ngậm mồm lại.

Phía sau Trụ Trị là Lam Nguyệt Sắc Vi và Mạn Châu Sa Hoa cầm Quạt
đồng phái Ngọc Hư Cung, một người nam khác là Phiên Thiên Công Tử theo
phái Phong Vân đang liên tục tung chưởng từ xa.

Phái Phong Vân vốn có thể áp trận thoải mái tung hoành nhưng vì Boss
quá mạnh cộng thêm tên Phiên Thiên Công Tử quá nhát gan nên chỉ đứng
phía sau Trụ Trì để cùng nhị nữ ra đòn từ xa.

Ngọc Hư Cung viễn trình công kích và Phong Vân vừa viễn trình vừa
cận chiến.
Hai người Lam Nguyệt Sắc Vi và Mạn Châ Sa Hoa là người cùng gia tộc,
gặp nhau ở Đại Đô nên rũ nhau đi đánh quái luyện cấp, không ngờ may
mắn gặp Boss.
Chỉ là Boss rất mạnh hai người không thể ứng phó được, hơn nữa
người trong gia tộc còn chưa chính thức tập hợp nên không thể kêu gọi
người đành phải chạy vào Đại Đô nhờ hỗ trợ.

Hai mỹ nhân lên tiếng liền có rất nhiều tên hám gái gật đầu đồng ý
đi ngay, vừa có Boss lại vừa được lòng mỹ nhân.

Kéo đến đây 10 người, bây giờ còn 4 người, 6 người kia bị Boss cắn
chết rồi.
Được Trụ Trì áp Boss, Lam Nguyệt và Tử Hồng cấp 11 không dám chần
chờ mà dùng hết chiêu thức học được, hai mỹ nhân thầm nói tìm đúng
người.

Cuồng Lưu Phong -350, -240

Lam Nguyệt và Mạn Châu đồng loạt dùng chiêu của môn phái. Có thể
nhìn ra Sắc Vi công kích cao hơn. Chỉ có tên Phiên Thiên Công Tử đang
ghen tức vì bị tên Trụ Trì dành hết lòng mỹ nhân, phần hắn sát
thương còn thua hai mỹ nhân nữa, hắn mở miệng khen:


  • Trụ Trì huynh thật trâu như chó!

Theo tình hình thì con Boss không lâu nữa sẽ ngã xuống, những người
còn sống nhất định sẽ thăng một cấp.

Thiên Xích nhàm chán nhìn một hồi định rời đi, con Boss kiến hôi này
không đáng đặt vào mắt. Nhưng hắn chợt nhớ mình chiến lực cao nhưng
mà vẫn còn cấp 12, con Boss này sẽ đẩy hắn lên một cấp cho xem.

Ý nghĩ cướp Boss hiện lên trong đầu. Đã là Tà giáo thì cướp một
chút, giết một chút có là sao.


  • Hahaha, tốt lắm các em, đánh nãy giờ mệt mỏi rồi, còn lại để
    anh lo.

Không phải Thiên Xích nói, thì ra nãy giờ đám này đánh Boss bị
người khác theo dõi, hiện tại Boss chỉ còn khoảng 1.000 HP, giờ không
cướp thì khi nào mới cướp đây?

Thiên Xích đang chuẩn bị ném cái phân thân qua ai ngờ nghe vậy nên
ngừng lại.
Sắc Vi, Mạn Châu và hai tên đang đánh Boss hoảng hốt sau đó liền tức
giận vô cùng. Không thể ngờ nãy giờ bị người ta rình cướp Boss mà
không hay, giờ thảm rồi, bị cướp là mất Boss còn mất đi công sức
nãy giờ, thậm chí là mất mạng luôn ấy chứ, hiện tại HP ai cũng
thấp tàn tàn.

Từ trong lùm cây một người chơi phái Thiên Long tay cầm trọng kiếm sơ
cấp phi ra, hắn haha cười đắc ý, lời vừa rồi cũng là tên này nói.
Thiên Xích dở khóc dở cười, cũng quá mất hình tượng đi, sát thủ
cướp boss sao không ẩn mình trên cây hoặc sau thân cây đi, thằng này
lại đi núp lùm, thật quá mất hình tượng rồi.

Lúc này trong đôi mắt quyến rũ của Lam Nguyệt Sắc Vi sau khi quan sát
một hồi bỗng hiện lên tia khinh khỉnh.

Mạn Châu Sa Hoa tức giận, ngực sữa phập phồng cầm quạt chỉ vào tên
đó mắng:


  • Một tên nam tử khí khái mà lại có hành động đáng sỉ nhục như
    vậy, ngươi có còn là đàn ông không?


  • Haha, ta không quan tâm, chỉ cần giết Boss đến tay là ta sẽ vượt
    bậc các ngươi, chơi game cướp boss là chuyện bình thường, cưng làm gì
    phản ứng quá vậy


Tên cướp Boss nói xong liền xông vào, miệng quát:


  • Long Trảm!

Oanh -320

Thanh trọng kiếm trên tay nặng nề trảm lên người Boss Huyết Lang.

Long Trảm là kỹ năng cơ bản của phái Thiên Long, nhất thời Boss Huyết
Lang có trạng thái cuồng nộ quay sang cắn trả tên cướp Boss.

Ngoàm! -650

Sắc Vi cười lạnh vô cùng quyến rũ, nàng ngăn Mạn Châu muốn mắng lại
sau đó bảo Trụ Trì:


  • Lui lại, cho hắn đánh một mình!

Trụ Trì sáng mắt lên, hắn hiểu ý rồi thối lui để lại một mình tên
đó. Thiên Xích mở miệng cười khì.


  • A?

Tên cướp Boss giật mình, đây không phải giống như phim mà nói cướp là
cướp, người ta một đám rút hết rồi chỉ còn mình hắn đánh được
cái gì?

Dù Boss chỉ còn 1.000 HP nhưng công kích lại vô cùng cao, một tên sát
thủ chỉ có 2.000 HP như gã thì làm sao chống nổi. Nhưng lỡ đánh
rồi, Boss đang chuyển sang cắn hắn.
- Hihi, Lam Nguyệt cô thật thông minh.

Mạn Châu cười thích thú khen. Sắc Vi cũng nở một nụ cười quyến rũ,
cái tên này không ngờ ngốc quá, tưởng cướp Boss là một nhóm người,
ai dè chỉ có một người. Trụ Trì và Phiên Thiên Công Tử cười haha:


  • Thằng ngu! Boss đó cướp đi, hahaha

Tên cướp Boss khóc không ra nước mắt, hắn dốc hết tất cả chiêu thức
sơ cấp học được đánh ra, Phi Long Tại Thiên, Long Ngâm Nhất Kiếm. Chỉ
tiếc là Boss vẫn còn 200HP còn hắn thì cắn cái nữa là nghẻo rồi.

Vù

Đúng lúc này, một cái bóng hình người màu đen tạo bằng tà khí
bỗng nhiên xuất hiện kế bên tên cướp Boss.

Toàn trường sững lại, đầu đầy chấm hỏi.

Boss dùng chiêu?

Sắc Vi và Mạn Châu lập tức chuẩn bị ném ra kỹ năng Tịnh Liên buff máu
chỉ có Ngọc Hư Cung có. Trong mắt mọi người, cái bóng màu đen bỗng
nhiên hơi phát ra chút tà khí sau đó một người bất khả tư nghị xuất
hiện ngay vị trí đó, thời trang đỏ đen hoa lệ, trọng kiếm phía sau
trường kiếm phía trước. Đến mặt cũng chưa kịp nhìn thấy thì người
đó huy động trường kiếm trên tay chém ra một kiếm!

Onggggg

Trường kiếm mang theo luồng thần khí màu băng đẹp mắt phát ra tiếng
kiếm ngâm trong trẻo chém theo hình vòng cung, vừa vặn chém trúng tên
cướp Boss và cả Boss

-650.430!
-720.650!

Hai con số khủng khiếp bay lên tiễn hai đứa đi về thành trong mê mang.

Nói thì chậm nhưng việc lại nhanh, tất cả chỉ chọn vẹn 3s! Đang lúc
Lam Nguyệt đám người còn chưa tỉnh táo, Thiên Xích lần nữa phân thân
bóng tối vào rừng biến đi, để lại hiện trường cái bóng đen cô độc.


  • Đó là...đó là...đó là người chơi á??!

Phiên Thiên Công Tử lên giọng phá tan yên tĩnh.

Mạn Châu lắc đầu không chắc chắn, biện ra một lý do:


  • Có lẽ là một con Boss khác.

Lam Nguyệt Sắc Vi và Mạn Châu Sa Hoa hy vọng mắt mình không nhìn lầm.
Nhưng lúc nãy rõ ràng là một người chơi, trang phục đẹp tay cầm vũ
khí đàng hoàng không sai vào đâu được.

Nhưng cái chiêu thức và lượng sát thương vừa rồi cũng quá cường hãn
đi. Hai nàng nhớ không lầm thì sát thương bay lên là hàng chục nghìn
HP! Trong đầu hai người thầm hỏi: nam nhân đó là ai?

Nếu để hai người nhìn rõ con số sát thương vừa rồi sẽ còn kinh ngạc tới mức
nào, haha.


Chúc mừng người chơi Hoa Thiên Xích thăng cấp, HP 1000, MP 500 (không
thể tăng), các loại thuộc tính tự động 5, đạt được 10 điểm thuộc
tính tự do phân phối. Người chơi đạt cấp 13


  • Chúc mừng người chơi mở ra chức năng Cường Hóa trang bị.

Giết xong con Boss đó vừa vặn lên lv luôn. Thiên Xích tăng thuộc tính
theo kiểu cũ, 3 thể lực 2 nhanh nhẹn rồi đi đến Đại Đô.

Chức năng Cường Hóa này ở võng du nào đều có, nhưng là ở Võ Lâm
Ngạo Thiên có chút khác bình thường. Cường hóa một cấp, thuộc tính
tăng phúc rất nhiều lần, chỉ có điều tài liệu cường hóa rất là
nhiều và xác xuất rất là thấp!

Cường hóa đến 10 cấp thì sẽ có hiệu ứng phát sáng rất đẹp và bưu
hãn nha.
Thiên Xích về mặc xác xuất cũng không có lo lắng gì nhiều, Toàn
Năng Tăng Khí Chí Bảo có thể tăng 80% xác xuất thành công cộng thêm
xác xuất vốn có nữa thì tỉ lệ ít nhất cũng 90% a! Chỉ cần không
xui tận mạng là nhất định sẽ thành công.

Đại Đô, người chơi tấp nập đi trên đường, trang bị sơ cấp mang trên
người, Thiên Xích thấy rất nhiều người chơi bên cạnh cái tên mình
hiện lên Vip, từ cấp 1 tới cấp 7 nha, mà còn rất là nhiều, nhìn ra
có rất nhiều đại gia. Những cái người chơi này đều có trang phục
đẹp lung linh không thua gì bộ Ma Đạo Chí Tôn trên người hắn.

Thông thường người chơi đều hiện tên trên đầu, cao hơn là tên công hội,
tên trên cùng là danh hiệu. Ngang với tên người chơi là cấp vip của
họ. Thiên Xích là người đặc biệt nhất vì trên đầu hắn không hiện
lên cái gì cả, tuy nhiên không có ai chú ý.
Hắn thoải mái đi giữa Đại Đô, hiện tại Thiên Xích không tính đi đánh
quái luyện cấp, tìm vài cái nhiệm vụ ẩn hoặc vào phụ bản có lý
hơn, cái này cung cấp kinh nghiệm và trang bị rất không tồi.


Võ Lâm Ngạo Thiên - Chương #10