Gia Tộc Bạo Tàn


Người đăng: hieugskm

Đúng như nhiệm vụ được phân công, người dân thành Thịnh Thế không dám bước vô
khu vực quảng trường nửa bước. Phía bên ngoài, kẻ địch vẫn tấn công dồn dập,
từ bốn phương tám hướng ai cũng muốn tràn vào. Tuy nhiên sức người cũng có
hạn, chỉ cho đánh chặn, không cho truy sát thì cũng khó lòng tiêu diệt địch.
Một số kẻ giả vờ gục chết, sau đó lại hồi sinh cấp tốc lao đi. Sau nửa giờ
đồng hồ, người vượt qua vòng phòng thủ cuối đã có cả chục.

Đứng từ xa cũng có thể thấy bóng dáng thần sủng bay lượn. Hắc Lâu cộng với Phi
Ưng của Lam Y quần đảo trên không, tung đòn hỗ trợ chủ nhân. Phía bên kia,
Thao Thiết của Long Đầu Đại Ca cũng đang hung hẵn chống trả. Những kẻ thù
truyền kiếp đã tới lúc chạm trán, đánh nhau cật lực, quyết không nương tay.
Long Đầu cùng hai mươi cao thủ đỉnh cấp nhất Thần Long tràn tới như bão lũ.
Các thành viên của nhóm phòng thủ tích cực đánh chặn, nhưng bọn chúng không
màng chống trả, chỉ một mực xông lên.

Thành chủ Thịnh Thế tuy là cao thủ nhất lưu, nhưng nói về tác chiến tổng hợp
thì Steven rất kém cỏi. Y chọn con đường độc lai độc vãn, ít giao du với mọi
người, chiến đấu chỉ dựa vào sức mình là chính, chứ đâu cần quan tâm ai. Vừa
nhìn thấy Long Đầu, Lam Y Công Tử đã một mực xông tới, bổ lên đầu gã không
biết bao nhiêu là Phong Tẫn, Toàn Trảm ... Steven hoàn toàn bỏ mặc phòng thủ,
để chuyện sau lưng cho người khác lo, chuyên tâm tẩy cấp Long Đầu cho thật
sạch.

Chân Phương dù có ba đầu sáu tay cũng không lo xuể mọi mặt. Đoàn chiến thì hắn
còn miễn cưỡng trụ vững một hồi, chứ công thành thế này, không dùng sức dân là
không được.

[Nhóm] Chân Phương Công Tử: “Thuật sĩ của Nghĩa Tế bang mau vào, còn lại thì
không được rời khỏi vị trí.”

Bọn Thần Long bên kia cũng mang theo khá nhiều đấu sĩ, nhưng Chân Phương không
muốn vỡ trận, kiên quyết để lực lượng chiến đấu chính giữ vững hàng rào bên
ngoài. Thuật sĩ của Nghĩa Tế bang chỉ có một số ít, Chân Phương hầu như nhớ
được toàn bộ bọn họ, không sợ đánh lầm phe mình. Nào ngờ Coffe Đại Sư lại tấn
công viện binh đầu tiên, Chân Phương phải nhảy ra ngăn cản mới không lâm vào
tình huống giết lầm đồng minh.

Giữ đúng lời hứa với bạn, hắn chừa cho Lam Y một đấu trường yên tĩnh. Toàn bộ
những kẻ muốn xông vào giải cứu đại ca, đều bị Chân Phương tống hết ra ngoài.
Steven đã nhờ Thuỷ Mạc dùng Bàn Ti chú giam giữ chặt địch thủ. Phen này kẻ thù
đối đầu, nợ cũ nợ mới đều được tính hết một lần.

Trong công thành chiến, giết người không bị hắc danh. Tin thành chủ Thần Long
bị giết liên tục hiện trên bảng thông báo. Dù nhiều lần kêu gọi người đến giải
cứu, nhưng không ai dám chen vào màn trả thù khốc liệt của Lam Y. Cứ tới lượt
tấn công là y ra ngay chiêu mà không cần suy nghĩ. Dù là đòn đơn công hay đòn
diện rộng gì cũng rất đỗi bá đạo. Toàn bộ đều đạt đến mức thượng thừa, khiến
ai nấy nhìn vào cũng thấy run sợ hãi hùng.

Mọi người đều cho rằng Long Đầu là đại ca hắc hội, còn Lam Y là biểu tượng
chính nghĩa. Nhưng sau trận công thành ngày hôm đó, nhân sĩ võ lâm phải đánh
giá lại hai phe này. Người mới chơi nhìn vào cũng đủ hiểu Lam Y không có ý
định thủ thành, y chỉ chăm chăm trả thù cá nhân. Nghe đồn sau khi công thành
chiến kết thúc, Lam Y vẫn tiếp tục màn tra tấn, tẩy cấp không thương tiếc.
Long Đầu phải bỏ nick chứ không còn sức nào chống trả nổi. Lần đầu tiên trong
lịch sử Võ Lâm, một người cấp 182 bị tẩy về 20.

Kênh thế giới xôn xao náo động.

“Ngươi có tính ra được hắn bị giết bao nhiêu lần không?”

“Đáng sợ! Thì là Lam Y Công Tử là ma đầu ghê gớm đến mức đó.”

“Thù hằn đến mức nào mà ra tay man rợ thế này.”

“Nếu là mình bị tẩy thế này, thì đành bỏ Võ Lâm chứ không còn tâm trạng nào
luyện lại.”

“Sau này ta vĩnh viễn không dám đắc tội với Lam Y.”

Hôm đó Thần Long công thành chiến thắng, nhưng lại bị tổn thất nặng nề. Ngoại
trừ Long Đầu Đại Ca biến thành tân thủ, thì những kẻ khác cũng bị lột đồ đến
thê thảm. Thương Ứng Long lần trước trả thù chưa thoả nên lần này muốn gây sự
tiếp với Anh Hùng. Y đâu có ngờ trong thời gian ngắn mà đối phương lại tiến bộ
thần tốc đến vậy. Vừa mới giao chiêu, Thương Ứng Long đã ngay lập tức hối hận.
Nhìn số máu của Anh Hùng là y đã biết hắn vừa vượt qua trung kỳ rồi. Lại còn
thêm bốn tên cản đường đứng chắn phiá trước. Muốn giết y sư của nhóm, trước
tiên nên giao xác lại cho các tanker đi.

Tượng thành chủ bị đánh đổ do không có ai bảo vệ. Ngoại trừ Chân Phương, sáu
người còn lại chỉ để ý đến tư thù. Anh Hùng chăm sóc Thuỷ Mạc rất kỹ, luôn bảo
đảm nàng đầy đủ nội lực để thi triển Bàn Ti chú. Kẻ nào tấn công Thuỷ Mạc, phu
quân Coffe của nàng cũng cho chúng đo ván luôn.

Chân Phương nhìn họ, chắc lưỡi tiếc nuối. “Bọn người này là một gia tộc hung
hãn, bao che lẫn nhau, chứ chẳng giống anh hùng trượng nghĩa gì hết. Nhìn xem,
thành đã bị công, mất điểm về tay kẻ địch mà bọn họ ăn mừng nhảy múa kia kìa.
Thật là tiểu nhân hết mức!”

Chỉ sau một cuộc chiến, hắc hội Thần Long danh tiếng nhất Võ Lâm sụp đổ. Tượng
đài mới nổi lên chính là gia tộc Bách Thắng, những ma đầu khét tiếng nhất
trong Võ Lâm. Đệ nhất hắc danh Lam Y Công Tử trong một đêm tẩy địch thủ 160
cấp; phu phụ trộm cướp từng đại chiến ba trăm cao thủ bên bờ Thái Hồ; Coffe
Đại Sư chưa đánh nhau đã biết lòng dạ đen như cà phê; Thuỷ Mạc và Hồng Phấn ở
cùng hội chắc chẳng phải là người tốt.

Tuy danh tiếng mọi người xấu đi một chút, nhưng sự tin tưởng của người dân
Thịnh Thế đối với họ ngày càng tăng cao. Năng lực chiến đấu nhóm tốt thế này,
khó mà tìm được hội nào mạnh hơn họ. Thậm chí ngày hôm sau, đến lượt Thịnh Thế
tấn công, toà thành mang tên Trường Thắng cũng bị bọn họ dẫm bẹp dưới chân
không thương tiếc. Có thể nói chưa bao giờ sĩ khí trong dân chúng lại tăng cao
đến thế.

Mỗi cuộc chiến là một ngày lễ hội vui. Họ hăng hái xông vào, hăng hái so chiêu
với nhau. Mỗi người đến với Võ Lâm bằng những lý do rất khác. Tuy nhiên đã
cùng đến đây, họ có thể vứt bỏ hết áp lực đời thường, tận hưởng niềm vui chiến
đấu trên trận mạc.

Nhờ được thực chiến liên tục, Anh Hùng đã hoàn toàn thuần thục trong vai trò y
sư. Chỉ khi nào gặp địch thủ quá yếu, hắn mới cầm đao lên đi xin tí đồ từ đối
phương. Từ cấp 100 đến 120 là giai đoạn người chơi bắt đầu nản chí nhất, do
các nhiệm vụ cứ lập đi lập lại và yếu tố mới mẻ dần mất đi. Riêng Anh Hùng
luôn có bạn bè quanh mình nên hắn không sao buồn chán được. Hắn cứ tưởng rằng
cuộc sống tốt đẹp thế này sẽ mãi diễn ra.

Xoay hết lượt đi, Thịnh Thế chỉ mất một điểm vào tay Thần Long. Đến trận lượt
về, họ quyết tâm lấy lại một điểm này bằng mọi giá. Nghe giang hồ đồn đãi,
Long Đầu bỏ nick chính, mua hẳn một nhân vật khác về xài. Dù sao thợ săn cấp
157 vẫn tốt hơn kiếm sĩ 2x. Gã chuyển hết bảo bối cho nick mới, liên tục dùng
tiền mua kinh nghiệm quả về ăn. Xem ra việc bị Lam Y tẩy cấp chỉ càng làm hận
thù giữa họ sâu sắc hơn chứ không dễ kết thúc. Lần này Long Đầu muốn dùng tiền
để đấu với đại thần.

Ngoại trừ bang chủ giờ chỉ còn là một biểu tượng, toàn bộ những thành viên
khác của Thần Long cũng được gia cố thêm ít nhiều. Lợi hại nhất chính là hàng
mạ thủ, ngày ngày mua loa bắc kênh Thiên Hạ chửi bới Lam Y. Fan của Công Tử
liền hung hãn đáp trả lại.

Giờ đây tại Võ Lâm chỉ có thời gian công thành mới được coi là yên lặng nhất.
Còn tất cả thời điểm khác trong ngày đều là chiến tranh mịt trời. Khỏi phải
hỏi, những người bênh vực Lam Y toàn là nữ nhân vật si mê idol ‘Thần bí cao
thủ’. Thậm chí họ còn lập hội bàn luận rôm rả trong forum game.

Cái gì không biết thì người ta sẽ càng tha hồ tưởng tượng. Tranh vẽ, truyện,
MV fan made ... tràn ngập diễn đàn. Doujinshi, truyện ngôn tình lấy Lam Y làm
nhân vật chính có thể nói là chiếm đầu bảng trong box Fanfic. Đáng kể hơn
chính là những tác phẩm damei về chuyện tình tay ba diễm lệ.

- Thì ra cậu và Chân Phương là một đôi trời sinh, còn tôi là tiểu tam cơ đấy.
- Thiên Hùng kinh ngạc kêu lên khi đọc những mẫu truyện trên mạng.

- Điên, chẳng hiểu bọn họ nghĩ gì mà viết mấy thứ đáng ghê tởm đó. - Steven
lầm bầm.

Thiên Hùng cười ha hả tựa người vào lưng ghế. Đã thành thói quen, cứ tới giờ
nghỉ hắn lại chạy tới căn cứ của Steven ngồi chơi. Sang đến tháng tám mà thời
tiết vẫn còn oi bức. So với văn phòng khoa nóng chật thì đến phòng làm việc
riêng của bác sĩ khoa ngoại thần kinh vẫn tốt hơn. Cả hai người đã bắt đầu
quen thuộc với nhịp làm việc hiện tại. Thiên Hùng liên tục tiến bộ và không
còn phạm phải những sai lầm của thực tập sinh mới vào. Steven thì đành chấp
nhận gắn chặt với chiếc xe lăn thêm một thời gian nữa, nhưng công việc bận rộn
giúp y không có nhiều thời gian để buồn rầu.

Chẳng những thường xuyên kết hợp làm việc giữa gây mê và khoa ngoại, hai người
còn là cặp đôi ăn ý trên game. Mặc dù Anh Hùng mang danh đã có thê tử, nhưng
đám fan nữ nhìn vào vẫn thấy bọn họ có đầy gian tình.

- Đại hiệp, ngài mau lấy một cô vợ đi. Kẻo tại hạ phải mang ô danh là tiểu
tam phá hoại. - Thiên Hùng thở dài buồn bã.

- Đám nữ sinh kia điên còn chưa đủ, giờ lại đến cậu sao? - Steven bật cười,
lấy hồ sơ trên bàn chọi hắn.

- Đại hiệp, ngài quá mức tuấn mỹ, tiểu thâu vừa thấy ngài đã ngày nhớ đêm
mong. - Thiên Hùng bèn bắt chước đọc lại mấy đoạn văn trên mạng.

- Còn đọc nữa, tôi sẽ không nương tay đâu.

- Đại hiệp, đừng mà, tiểu nhân sẽ la lên đó. - Hắn kiên trì với trò chọc ghẹo
của mình.

- Thiên Hùng, tôi sẽ chém cậu làm tám khúc.

Steven không khách khí nữa, lăn xe đến gần kẹp cổ hắn. Thiên Hùng quay lại
chống trả, nắm cổ tay y kéo ra.

- Quả nhiên là mỗi ngày tập tạ ha, có thể kẹp chết người ta. - Hắn phì phò
thở.

- Dù sao tôi cũng là sư huynh, còn trị không được cậu à. - Steven cười đắc ý.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa cộc cộc bên ngoài. Hai người họ còn bất ngờ, chưa
kịp phản ứng thì cánh cửa đã bật mở. Người mới đến là y tá của khoa gây mê.

- Xin lỗi đã làm phiền. - Giọng nói đầy kinh ngạc vang lên. - Thiên Hùng,
trưởng khoa đang tìm cậu kìa.

Sau thông báo nhanh chớp nhoáng, cánh cửa được khép lại trong nháy mắt. Họ
quay lại nhìn nhau mới phát hiện tư thế cả hai lúc này thật sự thân mật quá
mức. Lúc nãy vùng vẫy, Thiên Hùng đã nằm hẳn vào người Steven. Hắn ngay lập
tức nhảy tránh xa khỏi xe lăn, còn Steven thì trầm mặc không biết nghĩ gì.

- Tiếp theo phải thế nào? - Thiên Hùng nghiêm giọng hỏi.

- Càng giải thích càng giống nguỵ biện. Thanh giả tự thanh, không có gì phải
sợ. - Steven gõ gõ ngón tay đầy suy tính.

Năm chữ “Xin lỗi đã làm phiền” cũng đủ kết luận hai người họ bị khép vào tội
danh “có gian tình” rồi. Quả nhiên ngày hôm sau, trong giới thạo tin liền lưu
truyền một phiên bản đô thị ngôn tình người thật việc thật. Mà nội dung chính
của câu chuyện này đề cập đến tình cảm thân mật vượt trên tình bạn của bác sĩ
khoa ngoại và thực tập sinh khoa gây mê. Ai nghe xong cũng liếc mắt kín đáo về
phía thực tập sinh Thiên Hùng và cánh cửa phòng đóng kín của bác sĩ Steven.
Không hiểu sao phụ nữ lại luôn có hứng thú với những mối tình đầy ngang trái
vậy nhỉ?

Ngay cả Ngọc Linh cũng hối hả đi tìm Thiên Hùng hỏi chuyện.

- Anh nói thật đi, có phải ngày xưa chia tay em vì phát hiện ra giới tính của
mình? - Nàng nhìn hắn với ánh mắt rơm rớm nước.

Đến mức này, Thiên Hùng chỉ biết ôm đầu bức tóc kêu trời. Thời đại này cây
ngay không sợ chết đứng, nhưng cũng phải sợ búa rìu dư luận đốn ngã. Hắn trăm
tính ngàn tính, cảm thấy mình không thể chết vô duyên như vậy được. Thiên Hùng
bắt đầu trù tính một kế hoạch phục hồi nhân phẩm, để lấy lại hình tượng cá
nhân.

“Tôi, Nguyên Thiên Hùng, là một bậc nam nhi chân chính. Đầu đội trời, chân đạp
đất, lòng ngay như tùng bách, chí sáng tự sao khuê. Suốt đời Nguyễn Thiên Hùng
tôi thích nhất là phụ nữ đó nha.”


Võ Lâm Huyền Thoại - Chương #46