Người đăng: hieugskm
Họ dự định rút lui nhưng toàn bộ đều bị giam vào trận đồ, đại yêu quái Xú Khí
Lão Đầu cấp 180 bắt đầu tấn công dồn dập. Một khi trúng Bàn Ti chú thì dù chết
cũng không thoát được, nếu có tử vong cũng sẽ hồi sinh ngay tại chỗ chứ không
thể ra khỏi phụ bản. Thời gian tồn tại Bàn Ti chú phụ thuộc vào nội lực của
người phát động. Cho nên ngoài việc phải hạ thuật sĩ đã giăng phép, vẫn còn
cách là đứng yên chờ người này hết nội lực, bỏ cuộc.
Tuy nhiên, trong trường hợp đối đầu với đại yêu quái, mọi người không có thời
gian nhiều như vậy. Trước khi kẻ địch hết nội lực chắc cả bọn đã bị Xú Khí Lão
Đầu giết chết vài lần rồi. Boss 180 thì chỉ cỡ Lam Y Công Tử mới có thể cầm cự
được, nhưng trong nhóm có nhiều thành viên yếu thế này kể cả đại thần cũng khó
mà gánh nổi.
Câu trách cứ của Tịch Dạ khiến mọi người dồn hết sự chú ý về phía Thuỷ Mạc. Cô
nàng thật sự đã phản bội họ sao?
[Nhóm] Thuỷ Mạc: “Không phải em.”
Câu trả lời vừa có, cũng là lúc những tên sát thủ của Thần Long hội xuất hiện.
Người phát động Bàn Ti chú là một thuật sĩ bên phe đối phương.
[Cận] Long Đầu Đại Ca: “Lam Y, cuối cùng ta cũng chờ đến ngày này.”
Gặp mặt kẻ thù cũ, Steven không buồn trả lời. Tên này hẳn nhiên đã rình rập y
lâu ngày, chỉ chờ đợi thời cơ là nhảy vào chọc phá.
Phụ bản trong Võ Lâm được chia thành hai loại. Loại phổ thông, cấp thấp thì
mỗi nhóm sẽ được phân vào một cảnh riêng. Loại cao cấp thì nhiều nhóm có thể
cùng tiến vào một cảnh. Như vậy sẽ sinh ra tình trạng đụng mặt, giết quái và
cướp đồ.
Quỷ Khốc Thần Sầu là phụ bản cao cấp có hầu hết tất cả boss thế giới. Chính vì
vậy bất cứ nhóm nào tới báo danh cũng có thể tham gia vào cuộc đồ sát này.
Trong giang hồ mạnh được yếu thua, chỉ có kẻ nhanh tay nhặt được bảo vật mới
là người chiến thắng. Quỷ Khốc Thần Sầu tạo điều kiện cho người chơi cấp cao
có dịp so tài, cọ sát trong điều kiện thực chiến ở mức tối đa.
Việc Lam Y Công Tử dắt nhóm đi luyện lever trước giờ không có nhiều người
biết. Nhưng từ khi Anh Hùng kéo thêm hai phu thê Coffe vào thì tin tức này đã
bị lọt ra ngoài. Phần nhiều cũng là do Thuỷ Mạc trẻ người non dạ. Được ở cùng
nhóm với một thần bí cao thủ, dĩ nhiên nàng đi khoe khoang khắp nơi rồi.
Hắc hội Thần Long vốn là kẻ thù của Lam Y từ lúc mọi người bắt đầu chơi game.
Sự việc cũng do bọn chúng gây sự trước, muốn luân sát, tẩy cấp Công Tử để cướp
điểm kinh nghiệm. Thật ra Thần Long vốn đắc tội với rất nhiều người, nhưng chỉ
có Lam Y cho chúng ăn hành vài lần, nên Long Đầu Đại Ca đặc biệt căm ghét y.
[Cận] Tịch Dạ: “Ngươi làm cái gì thế? Kéo đông người đến đây, có phải muốn
đoàn chiến?”
Nàng vẫn luôn là kẻ nóng tính nhất nhóm, nay có thêm hai bạo mẫu là Hồng Phấn
và Thuỷ Mạc nhao nhao phía sau, liền lập tức tạo nên một đội ngũ quá khích,
hung hăn. Ba người, ta một lời, ngươi một câu, phủ đầu khiến kẻ địch không sao
phản biện kịp. Lam Y và Coffe tập trung đánh quái, không cần để tâm đến mặt
trận khẩu chiến bên này.
[Cận] Long Đầu Đại Ca: “Ta ở đây không phải muốn đoàn chiến. Lam Y Công Tử ít
khi xuất đầu lộ diện, nên vừa nghe tin có người ở đây, ta liền đến chào hỏi ấy
mà.”
[Cận] Thuỷ Mạc: “Chào hỏi cái đầu ngươi, chào hỏi mà giam bọn ta lại à? Có ý
gì?”
[Cận] Tịch Dạ: “Có nhốt chúng ta ở đây cũng vô ích. Đây chỉ là một con boss
lever 180, Công Tử có thể dễ dàng hạ được. Riêng bọn ti bỉ các ngươi, do chị
em chúng ta xử lý cũng xong.”
Đại tỷ vừa mạnh miệng tuyên bố, đã nhảy tới trước tấn công. Trường đao vung
lên thì phía sau đã có đại chuỳ cùng khổng bút tiếp nối. Bất ngờ nhất là đám
Thần Long lại dễ dàng lui lại. Chúng đang có kế hoạch khác, không muốn động võ
với bọn người này.
[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Rùa rụt đầu, có giỏi thì vào đây ...”
[Cận] Long Đầu Đại Ca: “Ta đã nói hôm nay không thích đoàn chiến, những thuật
sĩ này cũng không phải để đánh nhau. Chúng ta đến đây để thay phiên giam các
ngươi lại thôi. Toàn bộ nhóm này cùng rất nhiều Nội Lực thuỷ chắc đã đủ kéo
dài bốn năm tiếng rồi Lam Y nhỉ.”
Nói xong, bang chủ của Thần Long cười ha hả rời khỏi phụ bản, chỉ chừa lại
mười mấy kẻ áo choàng đen, tay cầm gậy gỗ. Nhìn vũ khí của chúng có thể thấy
nhóm nhân vật này có cấp độ không cao, rất có khả năng là clone mà Thần Long
nuôi để chuyên đi công thành. Thuỷ Mạc tức tối bắn vài đạo sấm sét ra ngoài,
nhưng bọn chúng chỉ né chứ không phản công lại. Xem ra ý định giam giữ bọn họ
là thật sự rồi.
[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Vì sao chứ?????”
Thời gian nghỉ trưa đã cạn, Ngọc Linh và Thiên Hùng không thể tiếp tục online
được nữa. Nhưng với tình huống nhân lực mỏng, sức yếu, lại phải đối đầu với
đại boss, họ không cam tâm bỏ mặc đồng đội. Ai biết được bọn áo đen xung quanh
có thừa cơ nhảy vào tẩy cấp Lam Y Công Tử hay không.
Đột nhiên có người lên tiếng.
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Ai bận việc thì mau off đi.”
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Nhưng bọn kia thì sao, nhỡ chúng nhảy vào tấn
công ...”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Ta tin lời Long Đầu. Hắn chuẩn bị bọn clone này để giam
lỏng ta.”
[Nhóm] Coffe Đại Sư: “Whyyyyy?”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Tối nay là thời điểm tấn công thành Thịnh Thế. Với tính
cách của Long Đầu, chắc chắn không bỏ qua bất kỳ thủ đoạn nào để thắng cuộc.”
Thiên Hùng giật mình quay lại nhìn Steven.
- Thật sao?
Y bình thản gật đầu, rồi gõ tiếp vào khung chat.
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Mọi người cứ off trước đã, để dành hơi sức đến tối chơi
công thành. Nhỡ hết quỹ thời gian thì lúc đó không online được nữa đấy.”
Steven nhắc tới luật giới hạn giờ chơi của game thủ. Quá mười hai tiếng đồng
hồ mỗi ngày, account của bọn họ sẽ tự động bị khoá. Dù đang làm nhiệm vụ trọng
đại cỡ nào cũng không có ngoại lệ được châm chước.
- Còn cậu nữa đấy, hết giờ rồi kìa. Đem máy lại đây, tôi có việc cần xài. -
Steven lên tiếng nói với người trong phòng.
Sư huynh đã ra lệnh, Thiên Hùng sao dám không nghe lời. Hắn thoát ra khỏi
game, gắn pin vào và rút dây sạc ra khỏi laptop của Steven. Y đang nằm trên
giường, hẳn nhiên không thể tự mình lấy máy được. Thiên Hùng đến bên cạnh, kéo
chiếc bàn di động dùng để đồ trên giường cho Steven. Hắn nhìn thấy Steven lóc
cóc gõ pass, đăng nhập vào một account khác. Nhân vật mặc bộ áo chẽn xanh lá
cầm tiêu xuất hiện. Thì ra clone của Lam Y Công Tử cũng là một nhân vật tiếng
tăm lẫy lừng, Đệ Nhị Trường Kỳ.
- Đại hiệp, ngài thật bá đạo quá. - Thiên Hùng trầm trồ cảm thán.
- Lúc trước vì tò mò không biết lớp nhân vật nhạc sĩ có skill gì nên đăng ký
thêm một nick để chơi. Lâu ngày cũng đạt được chút thành tựu. - Steven vừa
điều khiển nhân vật vừa giải thích với bằng hữu.
Đằng nào người này cũng đã biết bí mật trọng đại về thấn thế của Lam Y, Steven
tin rằng giữ thêm một bí mật nữa cũng không làm khó được hắn.
Thiên Hùng nhìn thấy nhạc sĩ Đệ Nhị Trường Kỳ nhảy lên một chiếc lông chim
khổng lồ bay đi. Rất nhanh chóng, Đệ Nhị đã tới được động Bách Yêu và bước vào
phụ bản Quỷ Khốc Thần Sầu. Các thành viên trong nhóm giật mình, nhao nhao lên
vì nhân vật bí ẩn mới xuất hiện. Đệ Nhị không nói lời nào, ngay lập tức ra tay
hạ gục hết đám thuật sĩ núp xung quanh.
Cấm chú được giải trừ, Tịch Dạ cùng tỷ muội của mình gấp rút chạy ra ngoài cửa
động. Đám thuật sĩ mới vừa hồi sinh ngay lập tức bị người ta liên sát. Lần này
Thuỷ Mạc chủ động ra tay, dùng Bàn Ti chú nhốt hết cả bọn lại. Họ giết rồi lại
giết, quyết tâm dùng chiêu gậy ông đập lưng ông. Steven một mình điều khiển
hai máy nhưng vẫn không ngừng theo dõi tình hình ngoài cửa động.
- Nhớ nhắc nhở tôi, sau này không được đắc tội với nương tử của cậu nha. - Y
nói rất nghiêm túc.
- Cái này chỉ đối với kẻ địch thôi, chứ còn người nhà thì nàng hiền dịu lắm.
- Thiên Hùng cười gượng gạo.
Steven nhấc mắt nhìn Thiên Hùng, sau đó lại tiếp tục cắm cúi vào màn hình.
- Chỉ có cậu mới cam tâm chui vào hàm sư tử đó, lại còn khen bạo mẫu khủng
long là hiền dịu ...
- Sao huynh đài không thử đi, thành thân rồi, có nương tử thật sướng lắm đó.
- Hắn nghĩ về những ưu đãi của game dành cho phu thê cùng tổ đội, nào là cộng
thêm điểm kinh nghiệm, nào là tăng lực sát thương ...
- Thôi cho tôi xin! Suốt ngày có người lải nhải bên tai thì chết mất. -
Steven lầm bầm. - Mà hết giờ rồi đấy, cậu không về văn phòng khoa bây giờ thì
sẽ đi làm muộn.
Thiên Hùng giật mình nhìn lại đồng hồ đeo tay.
- Vậy câu bảo trọng, tôi đi bây giờ. - Hắn chạy đi nhưng vẫn còn cố nói lại.
- Hẹn tối nay công thành chiến, chúng ta cho bọn Thần Long kia đẹp mặt một
lần.
- Tạm biệt. - Steven nói vọng theo.
^_^
Steven buộc phải để Đệ Nhị Trường Kỳ auto rồi tập trung dùng Lam Y Công Tử
đánh chính. So với nhạc sĩ, y sư vẫn là nhân vật mà y quen sử dụng hơn. Trong
thời gian đầu gia nhập Võ Lâm, cũng chính là lúc Steven đang nằm liệt trên
giường bệnh. Ngoại trừ chơi game giải khuây, y cũng chẳng biết phải làm gì.
Một ngày hai mươi bốn tiếng, hễ mỗi khi tỉnh lại Steven đều online. Do luật
hạn chế giờ chơi nên y lập hai tài khoản khác nhau luyện ngày luyện đêm, quên
đi thực tế.
Những người khác chơi clone không gì khác ngoại trừ hiếu kỳ với các lớp nhân
vật khác nhau. Steven chơi clone là để phục vụ cho tâm lý tự kỷ hạng nặng của
mình. Những nhiệm vụ của tân thủ như kết bạn, lập nhóm đánh phụ bản ... Steven
đều dùng hai nhân vật của mình cùng làm. Y nhất quyết không nói chuyện, không
kết bạn với người nào khác.
Loay hoay mãi với số một và số hai, chẳng biết từ bao giờ Steven đã cùng đẩy
cả hai nhân vật trở thành nhất nhì ở Lê quốc. Y giật mình nhớ lại, chỉ biết
phì cười vì cái trình cày game quá mức khắc nghiệt của mình. Người khác sở hữu
một nhân vật trên cấp 100 đã vô cùng thoả mãn. Cũng như Thiên Hùng nhìn thấy
acc của y cũng chỉ biết thốt lên hai từ “Bá đạo” mà thôi.
Anh Hùng và Hồng Phấn đã rút, nhưng những người khác vẫn còn ở lại cùng y đồng
cam cộng khổ. Không biết từ bao giờ Lam Y Công Tử lại có nhiều hảo hữu thế
này. Chỉ vì y có thù với Thần Long, gặp đâu đánh đó nên vô tình cứu được nhiều
người chơi khác. Cứ như vậy mơ hồ bị người khác gọi là đại hiệp, mơ hồ trở
thành biểu tượng chính nghĩa trong Võ Lâm. Bây giờ chỉ còn nhân vật Đệ Nhị mới
sự thật là con người của y lúc trước, độc lai độc vãn, chính tà bất phân.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Được rồi, toàn bộ bọn chúng đã trở về 3x, sau này không thể
đi hại người trong một thời gian, nên thả ra đi.”
Nàng ra lệnh, ngay lập tức Thuỷ Mạc nghe theo. Lam Y kinh ngạc vì trong thời
gian ngắn, Tịch Dạ lại có thể thu phục một đàn em mới. Toàn bộ người tiếp xúc
với nàng, ngoại trừ Lam Y, đều bị biến thành thuộc hạ hết.
“Có lẽ do sự xông xáo và quyết đoán của cô ta chăng?” Steven thầm nghĩ.
Bọn họ cùng thoát ra khỏi phụ bản, an toàn và không hề sức mẻ. Cấm chú đã được
giải trừ, sau khi Thiên Hùng đăng nhập lại vào game sẽ thấy mình không còn ở
trong động nữa. Tất cả cùng nhất trí sẽ để dành thời gian còn lại trong ngày
cho sự kiện công thành. Đây sẽ là một cuộc chiến lớn và họ đều ghi hận với
Long Đầu Đại Ca.
[Thế] Tịch Dạ: “Lông đầu, ta nhất định sẽ thủ tiêu ngươi.”
Có người không sợ trời, không sợ đất đưa ra tuyên bố chấn động như vậy. Steven
lắc đầu thở dài, “Không nên đắc tội với nữ nhân”.