Hai Đứa Bé Biến Thái


Người đăng: bao0593846371

Phantom cũng bắt đầu tập trung vào hai đứa nhóc mà Hình Na dẫn theo, ai anh
cũng có thể dự đoán được phần nào, ngoại trừ Dạ Phong, Hình Na và hai đứa bé
này là anh không thể phán đoán tương lai và vận mệnh mà thôi.

Dạ Phong và Hình Na anh nhìn không ra thì điều đó là hiển nhiên thôi, nếu như
cùng là thần mà đoán được vận mệnh của nhau không phải là loạn hết à ? Chỉ có
điều hai đứa bé rốt cuộc là gì ?

Hơn nữa cô bé gái tóc xanh dương nhạt kia lại gọi công chúa là Ma ma, rốt cuộc
mối quan hệ giữa hai người bọn họ là thế nào.

Câu hỏi này không chỉ mỗi một mình Phantom muốn biết, tất cả mọi người ở trong
cái quán ăn này đều biết, kể cả Tinh Nguyệt Môn lẫn bên Cygnus Knight, tuy
Hình Tuyết và Hình Tử có phần nhỏ tuổi, nhưng năng lực của hai đứa lại là mờ
ảo bí ẩn nhất, hồn lực không thể xác định được đúng sai.

“Hửm ? Ma ma, có chuyện gì mà mọi người nhìn con ghê vậy ?”

Tuyết nhi từ nãy giờ vẫn đang ăn, cô đã cố gắng không muốn làm phiền Hình Na
rồi, Tuyết nhi tỏ vẻ ngoan ngoãn chỉ ngồi ăn, mà công nhận đồ ăn ngon thiệt,
cô suýt nữa thì quên công cuộc kiếm sự chú ý của ma ma về mình.

Con bé còn đang tận hưởng cuộc sống một cách mỹ mãn thì cảm thấy như ai đó
đang quan sát bản thân, vừa mới ngẩng đầu lên thì thấy một hàng cặp mắt dài
đang nhìn mình một cách tò mò khó hiểu, Tuyết Nhi coi như không biết gì cũng
rợn hết cả da gà.

“Ha ha….. mọi người khỏe ?”

Hơi ngại ngùng một chút, mọi người là đều là bạn của Hình Na, hơn nữa ở trong
đây còn có những tồn tại mà một nhân bản của bảy mươi vạn năm hồn thú như cô
cũng không dám tùy tiện trêu đùa, nếu không cô sợ mình lại gây rắc rối cho
mama, rồi mama lại ghét cô cho coi.

“Phụt.. haha, không cần e sợ vậy đâu, em là Tuyết Nhi đúng không, rất vui
được gặp em”

Maria với khí tức nhẹ nhàng nhất nhịn không được bật cười, cô đứng dậy tiến về
phía Hình Tuyết an ủi xoa đầu cô, ngay khi bàn tay vừa mới chạm vào đầu của
Tuyết nhi, một cảm giác băng lạnh đến tận xương tủy đột nhiên xuất hiện làm
cho Maria giật mình giựt tay ra lùi về sau.

Vì sự hành động bất ngờ đó của Maria khiến cho mọi người không khỏi bất ngờ đề
phòng đứng lên, Maria rõ ràng cũng rất mạnh, vậy thì cô bé này đã làm gì mà có
thể làm cho một người như cô ấy run sợ đến nổi bắn người ra như vậy ?

“Bình tĩnh bình tĩnh, Maria, cô không sao chứ ?”

Hình Na nhanh chóng tiến lại xoa đầu Hình Tuyết, bất ngờ bị người khác xoa đầu
hẳn là Tuyết nhi lo lắm, con bé không phát tác phóng thích băng tuyết cực hạn
đã là kiềm chế lắm rồi, từ khi sinh ra chỉ có Hình Tử và cô là hai người duy
nhất mà Tuyết nhi gần gũi thôi, bị Maria sờ con bé có chút e ngại cũng là hiển
nhiên.

“Ừm.. không sao, cơ mà năng lực băng giá mạnh thật”

Maria cũng không có bị gì ảnh hưởng, băng năng lực của con bé mạnh thật, nhưng
có vẻ như tiểu Tuyết nhi đã rất kiềm chế năng lực bản thân lại rồi nên cô
không hề cảm thấy khó chịu, tương tự, cô cũng đã kiềm chế lại bản thân, nếu
Tuyết nhi mà thật sự phóng thích băng cực hạn thì Maria cũng phóng thích quang
minh cực hạn ra đối chọi với con bé.

Hơn nữa với tư cách là người chủ động thì Maria hoàn toàn nắm quyền nguyên tố,
lợi thế sân nhà là của cô chứ không phải là của Tuyết nhi, vậy nên nói thật
may cho Tuyết nhi vì con bé đã kiềm chế đúng lúc.

“Hahaha, con bé là nhân bản của một trong thập đại hung thú, đứng hàng thứ ba,
bảy mươi vạn năm Tuyết đế cơ mà, nếu mà con bé còn không mạnh thì còn có ai
mạnh nữa đây ?”

Hình Na lập tức giải thích, cô cũng không tính che dấu thân phận của Tuyết nhi
làm gì, trong số mấy người bọn họ coi như chỉ cần cố gắng một tý là đã có thể
cảm nhận được Tuyết nhi không phải là người rồi, cho dù được nuôi cấy bằng máu
của cô, nhưng toàn thân Tuyết nhi vẫn là một con hồn thú hàng thật giá thật,
không thể phủ nhận được.

Khác ở đây một cái là Tuyết nhi được sinh ra với tế bào đã chuyển hóa thành
người của Tuyết đế, vậy nên con bé ra đời với hình hài của loài người chứ
không phải là hồn thú.

“Nhân bản ? Tuyết đế á !!!!????”

Tất cả mọi người đứng bật dậy ngạc nhiên, cả Mặc Lâm cùng hai cô gái Dạ Vũ với
Venus cũng từ bỏ đam mê hồn đạo khí trong chốc lát mà tập trung nhìn vào Tuyết
nhi với cặp mắt ngạc nhiên, cô gái bé nhỏ này vậy mà nhân bản của Tuyết đế,
một trong thập đại hung thú mạnh nhất Đấu La Đại Lục, ôi ôi, chuyện này không
phải là để đùa đâu.

Xung quanh Hình Na quả nhiên không có thứ gì là bình thường, nếu như đứa bé
gái này là nhân bản của Tuyết đế, có khi nào thằng nhóc này cũng là nhân bản
của Băng đế luôn không ? Băng Đế Bích Hoàng Hạt và Tuyết đế, hai vị chúa tể
của băng giá cùng ở bên cạnh Hình Na ? Không phải là hơi tuyệt vời sao ?

“Hửm ? thằng nhóc này á ? nó không phải là nhân bản của Băng đế Bích Hoàng Hạt
đâu, nhưng mà cũng không hoàn toàn là không phải !”

Hình Na như đọc được suy nghĩ của mọi người, năng lực băng giá của Hình Tử
cũng không hề yếu, nhất là sau khi cô đạt được lại thần lực thì Song tử cũng
nhận được chỗ tốt vô cùng lớn, tuy không mạnh bằng Băng đế bích hoàng hạt
nhưng băng của cậu cũng đã đột phá đến băng cực hạn rồi.

“Không phải ? Nhưng không hoàn toàn không đúng ? vậy nói cách khác là thằng
nhóc này có liên quan với Băng đế bích hoàng hạt thiệt hả ? Không đùa chứ ?”

Mọi người lại trầm trồ hơn một lần nữa, không biết nếu đám ngốc này mà biết có
một người sở hữu cả Băng đế bích hoàng hạt và Tuyết đế thật sự cùng trong một
cơ thể không biết bọn này có sặc đến chết hay không ? Mà nghĩ lại đến đây cô
lại thấy hơi tiếc, lần đó cô mà đến nhanh hơn một tý thì cô đã bắt được Tuyết
đế phôi thai rồi, hầy.

“Mọi người hảo ? Hehe”

Hình Tử giống như không nhận ra mọi người đang để ý đến mình, thằng bé đến tận
bây giờ vẫn lo chuyện ăn uống, đã là đĩa thứ năm mà thằng bé gọi rồi, nói
thật, suốt ngày ở hình thái tinh tú thể không có khả năng ăn uống, bây giờ lâu
lâu mới có một cơ hội, thằng nhóc quyết tâm ăn cho thật đã.

Nhìn vào Hình Tử với cái bụng căng to, mọi người không khỏi hắc tuyến nghi ngờ
thằng ngốc này có thật sự liên quan với Băng đế bích hoàng hạt hay không ? Hay
chỉ là giả thôi nhỉ ? Có khi Hình Na đang nói đùa không ? mặt hàng này mà đòi
làm băng đế á ? hở, hở, không đời nào….


Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục - Chương #359