Lẫn Vào Đám Đông


Người đăng: bao0593846371

Đau quá, mệt quá, cảm giác như cơ thể bị xét nát ra vậy, thật là đáng sợ, mình
còn có cơ hội sống sót ra khỏi đây không ? liệu có thể bình an bước ra khỏi
đống hỗn loạn này không ? chết tiệt !!!

Hình Na, nếu mày không cố gắng thì làm sao có thể tiếp tục sống được, nếu mày
không bỏ ra mồ hôi công sức thì làm sao có thể trở nên mạnh hơn, ta phải sống
, ta phải sống, ta phải sống…….

“Thình thịch, thình thịch”

Âm thanh đập nhẹ vang lên, giờ đây chỉ có một mình Hình Na là nghe được, ngay
khi Ngọc Ly ngắm bắn thẳng tim của cô, Hình Na đã ngay lập tức ép trái tim của
mình lệch sang phía bên phải, tuy bị bắn xuyên cơ thể một lỗ, thủng mất một
trái phổi, tuy nhiên, với cường lực của một hồn sư, thân thể này, cô vẫn có
thể chịu đựng được.

“Song tử, làm .. ơn”

Cắn chặt răng để nuối giữ ý thức, rõ ràng cô đã mất gần như tất cả sức lực,
nhưng cô vẫn ráng bấu víu lấy một chút ít hy vọng, nếu mà cô không cố gắng,
vậy thì sẽ không có bất cứ cơ hội nào đến với mình đâu.

“Vâng”

“Na tỷ, cố lên”

Hai đứa bé ngay lập tức trả lời, ngay khi Hình Na rơi xuống, cô lập tức xoay
người lại, Ngọc Ly và đám tà hồn sư cấp cao đứng ở phía trên hoàn toàn bất ngờ
!!

“Cái.. cái đếu !!!”

“K. không thể nào !”

Các phong hào đấu la và hồn đấu la tà hồn sư hoàn toàn bị cử động của Hình Na
làm run sợ, một con người bằng xương bằng thịt vậy mà có thể sống được sau khi
bắn thủng mất trái tim sao ? Con nhỏ đó có còn là người không vậy.

Hoàn toàn bất ngờ trước việc Hình Na còn cử động được, một số người đơ hình
ra, nhưng trong đó có một cặp mắt vẫn sáng lên, miệng cô nở nụ cười lạnh.

“Muốn trốn ?”

“Hỏi tao chưa ?”

Ngọc Ly lập tức đem cung tiễn hướng thẳng vị trí của Hình Na đang rơi xuống,
một phía đang bị nhắm bắn, còn phía dưới lại có một đám tà hồn sư tập trung
như hổ đói rình mồi, Hình Na lập tức nhắm mắt lại.

“Smog + Earthquake”

Một làn khói được phun ra, trong lớp khói đấy có cả máu của Hình Na lẫn vào,
cô đã quá mệt mỏi rồi, tiếp tục sử dụng hồn kỹ làm các vết thương trong cơ thể
cô như vỡ ra, không nhịn được, Hình Na lập tức ho ra một đống máu, vết máu
dính lại trên khóe miệng cô.

“Ầm, ầm”

Một trận địa chấn cấp nhỏ xuất hiện, bây giờ Hình Na cũng chẳng còn đủ sức để
gây ra một trận động đất mạnh mẽ nữa, nhưng như vậy đã đủ để các tà hồn sư ở
đây chạy tán loạn rồi, kết hợp với Smog, một số ít tà hồn sư có lẫn trốn ra
bên ngoài chắc cũng không có vấn đề gì.

“Na tỷ, cẩn thận”

“Phía sau”

Đột ngột cung Song tử nhắc nhở, dù đã yếu đuối đến mức nhũn hết cơ thể ra,
Hình Na vẫn xoay người lại nhìn về phía đằng sau, một ánh sáng lóe lên màu tím
? Ngọc Ly ? con nhỏ này bất chấp không thèm quan tâm đến mạng sống của đám tà
hồn sư ở dưới đây luôn ư ?

“Chậc”

Đang bảo vệ Ngọc Ly và Đường Nhã, đòn tấn công Hyper Beam và các hồn đạo pháo
của cô mạnh hơn ông tưởng tượng, Tôn Yên hơi mệt với loại hình công kích mạnh
mẽ này, chưa kể Hình Na còn làm rối loạn vong linh điều khiển của ông, rốt
cuộc con nhỏ đó là cái quái gì ?

“Cút đi”

Một chưởng đập ra trực tiếp chấm dứt đòn tấn công của Hình Na, nhưng đồng thời
một lực phản chấn được gây ra, Tôn Yên bị đẩy bật lùi về sau, cả Đường Nhã và
Ngọc Ly đều bị mất đà, đặc biệt là Ngọc Ly, cô ta bị mất góc nhìn tốt nhất để
một tiễn đánh thủng đầu Hình Na.

Cặp mắt màu tím tiếp tục lườm vào lớp khói bị che phủ, tại trong vòng hào
quang màu tím, cô nhìn xuyên qua mọi vật trực tiếp thấy được khuôn mặt lờ mờ
của Hình Na.

Khuôn mặt tái nhợt, khóe miệng còn vết máu, cô ta đã yếu đuối đến mức khó mà
di chuyển bản thân được, nhưng cảm giác khó chịu này là sao ? chết tiệt, cô
phải một tiễn bắn chết cô ta.

Cơ thể bị thủng một lỗ, Ngọc Ly hoàn toàn giật mình, cái gì ? Cô ta… cô ta vừa
rồi nhìn bản thân mình ?

“Hah..ha,. thắ.. ng.. rồi.. đồ.. ngu !!!”

Cặp mắt màu đỏ của Hình Na lóe lên, cô cười khinh thường Ngọc Ly, để cô trốn
ra được tới tận đây, vậy thì đó là sai lầm lớn nhất của cô ta, hắc hắc.

“CHẾT TIỆT”

Tức giận đến lòi 2 con mắt ra, không ngờ cô lại bị chơi đùa như một con cờ rác
rưởi, chết tiệt, Cuồng sát, mày nhớ lấy tên tao…

Tại phía xa xa trên bầu trời, nơi mà các chòm sao đang chỉ dẫn đường đi, các
hung tinh đã biến mất khỏi khu vực xung quanh Hình Na, còn bản thân ngôi sao
của cô thì mờ nhạt dần, tuy nhiên, nó chưa hề biến mất, nó vẫn còn kiên trì
đứng vững trên bầu trời cao kia.

Ngay dưới đó là một con rồng màu vàng bự bẫm cõng một bé gái có mái tóc màu
xanh dương nhạt đang bay đến với một tốc độ cực nhanh, tiến thẳng vào khu vực
Nhật Nguyệt đế quốc nơi mà Thánh Linh giáo thành lập, lúc này bọn họ cần nhanh
nhất đến bên cạnh Hình Na, Hình Tuyết và Dragonite so với bất cứ ai khác hiểu
rõ tình trạng của Hình Na bây giờ nhất.

Không có một thời gian nào để lãng phí cả, chậm một giây, khả năng Hình Na
chết càng cao, bọn chúng cần phải đi nhanh lên.

Trở lại phía trong thánh linh giáo, khu vực B, Hình Na sau khi chọc tức Ngọc
Ly để cô ta nhất thời hoảng loạn xong, tuy chắc chắn ngay lập tức sau đó cô ta
sẽ trở nên điên cuồng và đáng sợ hơn, nhưng đó là khoảng thời gian cô cần để
làm thêm một bước chuẩn bị.

“Hào quang của chúng em”

“Một lần nữa tặng chị”

Cung song tử chạm tay vào nhau, hình dạng của Hình Na lại một lần nữa biến
đổi, ngay khi tinh linh lực và tinh tú lực xuất hiện, Ngọc Ly lập tức lườm
thẳng về phía Hình Na, kể cả Đường Nhã cũng vậy, trái tim của cô bỗng nhiên
đập một cách thình thịch mạnh mẽ khó hiểu …

Hóa thân thành một thân phận khác, Hình Na lợi dụng cơn hoảng loạn để bỏ trốn,
nhờ vào Earthquake mà có rất nhiều người rời khỏi và bỏ chạy, Hình Na nhân đám
đông và lẫn vào bọn chúng, lợi dụng Smog để che khuất tầm nhìn, cô cố gắng lết
thân thể này rời khỏi vị trí nguy hiểm.

“Tu La, thổi bay lớp khói đó”

Ngọc Ly lạnh lùng ra lệnh cho một người có hồn lực còn cao hơn bản thân mình,
với thân phận là thánh nữ cô có quyền ra lệnh cho ông ta như vậy, hoặc là nói,
cô được cho phép ra lệnh cho ông ta như vậy.

“Vâng, thánh nữ”

Một tay đưa ra, một làn gió lạnh lẽo của địa ngục thổi bay Smog của Hình Na,
tiếc là ở ngay dưới ngoại trừ một vũng máu nhỏ từ Hình Na để lại, cô ta cứ như
bốc hơi khỏi nhân gian vậy, điều này là sao ?


Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục - Chương #275