Về Tới Sử Lai Khắc


Người đăng: bao0593846371

Thành Sử Lai Khắc cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt.

Cuối cùng đã về đến, cảm giác về nhà làm tan biến mọi lo âu.

Nhìn tòa thành nguy nga, Vũ Hạo cảm thấy lòng ấm áp còn Hình Na cảm thấy háo
hức, sắp rồi, các đồng bạn của cô, mọi người, chúng ta sắp được gặp lại nhau
rồi.

Con đường phải đi còn rất dài. Những dòng chảy quyền lực ngầm trên đại lục rất
mãnh liệt, bản thân phải không ngừng tăng cường thực lực.

Chỉ còn vài tháng nữa sẽ đến Đấu Hồn Đại Tái được tổ chức ở đế quốc Nhật
Nguyệt. Lần này lại sẽ là một hồi long tranh hổ đấu. Hoắc Vũ Hạo và bạn bè cậu
đã là đội hình chủ lực của trường, còn Hình Na, cô tính sẽ lập một nhóm riêng
với các bạn của cô mà tham gia, bọn cô dù sao cũng là học viên học viện, cũng
không ai cấm 1 học viện có nhiều nhóm tham gia a, bây giờ sẽ bắt đầu bảo vệ
vinh quang Sử Lai Khắc ở Đại Tái trước tiên.

Huyền lão dẫn mọi người hạ xuống cách thành Sử Lai Khắc hơn 10 dặm. Phòng ngự
trên thành khá cẩn mật, người một nhà cũng không được tùy ý phi hành trên
không, để tránh những phát sinh lầm lẫn. Hệ hồn đạo phát triển, hồn đạo khí
phòng không của thành trì cũng được trang bị tối tân hơn.

“Tất cả mọi người trở về nghỉ ngơi đi. Vũ Hạo, con tạm thời ở lại Hải Thần
Các. Chờ vài ngày nữa hoạt động chấm dứt, sẽ bố trí chỗ ở cho con. Phòng của
ngươi ở Hải Thần đảo đã cấp cho người khác rồi. Còn Tiểu Na, con mang Hình
Tuyết đến chỗ ta để làm thủ tục nhập học.”

Huyền lão cất tiếng dặn dò

“Vâng”

Gật gật đầu đáp trả, Hình Na nhanh chóng rời đi về ký túc xá của mình

“Hoạt động? Hoạt động gì?”

Hoắc Vũ Hạo tò mò. Ngôn Thiểu Triết mỉm cười nói:

“Tên ngốc, quên rồi sao, thời gian này là khảo hạch nội viện.”

Hoắc Vũ Hạo lúc này bừng tỉnh. Nội viện Sử Lai Khắc, hàng năm đều có một lần
khảo hạch tuyển sinh. Đối tượng khảo hạch là những đệ tử ngũ niên và lục niên,
đồng thời cũng có những anh tài của những học viện khác tham gia.

Chỉ cần thông qua khảo hạch, bất cứ ai cũng có thể trở thành đệ tử nội viện Sử
Lai Khắc. Nhưng vì học viện Sử Lai Khắc chính là cái nôi tốt nhất cho hồn sư
trên đại lục, do đó đệ tử học viện khác có thể thông qua khảo hạch rất ít, mỗi
năm có 1-2 người đã là nhiều.

Lúc trước, khi mới đến học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo đã mặc sức tưởng
tượng đến lúc bản thân đủ yêu cầu tham gia khảo hạch nội viện Sử Lai Khắc a!
Vậy mà bây giờ, chỉ mới 17 tuổi đã trở thành một thành viên Hải Thần Các.

“A, đúng rồi Tiểu Na, con có muốn gia nhập Hải Thần Các không ?”

Đúng lúc thì Huyền Lão lập tức ngỏ lời mời, mặc dù biết là khả năng rất nhỏ vì
sau lưng con bé có biết bao nhiêu là thế lực ẩn, như là Tinh linh tộc chẳng
hạn ? Ông chỉ ngỏ lời mời cho có lệ thôi.

“Dạ không, con cảm ơn, chức vụ càng nhiều thì nghĩa vụ càng nặng, con muốn
được tự do, sau này nếu không phải có vấn đề quan trọng đến học viện con sẽ
không nhúng tay”

Hình Na lắc lắc đầu, riêng Tinh Nguyệt Môn và Tinh Linh Tộc là đủ để cô phải
lo lắm việc rồi, gia nhập Hải Thần Các sẽ làm cô mệt mỏi thêm thôi, tài nguyên
và thiên phú cái gì cô cũng đã có đủ, thời gian qua ở học viện là thời gian mà
cô tận dụng hết mọi thứ còn có thể có được ở học viện, còn từ giờ, cô sẽ tự
bước trên con đường của mình.

Nhanh chóng trở về ký túc xá, thoát khỏi đám đông, Hình Na mở ra cánh cửa ký
túc xá, bên trong đó có một con rồng béo bự và một đứa bé gái dễ thương xinh
đẹp hai mắt rưng rưng liên tục nhìn ra cửa.

“Mama”

Lập tức lao ra ôm chầm lấy Hình Na, Tuyết Nhi khóc thúc thít, làm một đứa trẻ
phải xa mẹ mình mấy ngày liên tục ở trong căn phòng với Dragonite thì cô cũng
thấy chán, nó nhớ mẹ quá a !

“Aaaa ~, Tuyết nhi ngoan ngoan, con là đứa trẻ ngoan mà, nín nào”

Hơi bất ngờ trước việc con bé sẽ có phản ứng dữ dội như vậy, nước mắt nước mũi
của Tuyết nhi làm bẩn hết áo quần cô rồi, nhưng cô không vì vậy mà ghét dơ con
bé cả, cứ thể để đứa con gái ngốc nghếch của mình tiếp tục khóc cho thỏa hết
nỗi lòng, đến khi mệt, con bé tự động chìm sâu vào giấc ngủ.

“Ây, con bé có vẻ đã phải chịu đựng một khoảng thời gian dài nhỉ ? Cảm giác
bản thân thật tội lỗi”

Bế Hình Tuyết đưa lên giường đắp chăn cho con nhóc, cô lập tức tiến vào phòng
tắm cọ rửa lại bản thân một chút, tuy có thể làm sạch bản thân nhờ hồn lực
hoặc hồn đạo khí, nhưng quả nhiên, tắm rửa như vậy mới là cách mà cô thích
nhất.

“Aaaa ~ Thỏa mái, bao lâu rồi ta chưa được tắm một lần như vậy nhỉ ?”

Nhắm mắt lại để dòng nước gột rửa những vết dơ trên bản thân, lâu lắm rồi cô
mới tắm rửa lại như vậy đấy, thỏa mãn kỳ cọ bản thân, gội đầu cho thật sạch và
thơm tho, Hình Na mặc lại bản thân mình một bộ đồ thoải mái và dễ thương, bây
giờ cũng không cần chiến đấu, có Dragonite ở đây ai dám đánh cô, nó một đấm
đập bay hết giờ.

Không cần thiết phải cải trang làm Thiên Lam nữa, Hình Na thoải mái ăn mặc như
một cô bé mới 17 tuổi chứ không phải là bà chị 20 tuổi đầu, nếu còn là Thiên
Lam thì cô với Hình Tuyết đúng là giống mẹ con thật, nhưng giờ ở hình thái
Hình Na, nhìn kiểu gì cũng ra 2 chị em thôi.

“Cơ mà ngạc nhiên rằng con bé có thể nhận ra chị khi không ở hình thái Thiên
Lam đấy, có vẻ con bé quá quen với khí tức của chị rồi”

Lại gần nhìn con nhóc đang ngủ say, mặc dù Huyền lão nói là mang con bé đến
chỗ ông để làm thủ tục nhập học nhưng, con nhóc này cũng đã chịu đựng nhiều
rồi, giờ để nó nghỉ ngơi tý đã, đến gặp Huyền lão cũng không gấp, từ từ rồi
tính sau.

“Ừm, chắc con bé nhận ra chị bằng khí tức chứ không phải bằng hình thái đâu !”

Dragonite cũng gật gù, bụng và tay của nó bị Hình Tuyết ôm thật chặt, có vẻ là
nhờ vào sự mềm mại và đàn hồi này mà con bé cực thích ôm Dragonite mà ngủ,
thật là.

“Ha ha ha, Dragonite, nhìn em giờ không khác gì linh thú đáng yêu đầu”

Nhìn 2 đứa nhóc hỗ động làm cô cảm thấy buồn cười.

“Hắc hắc, em cũng không ngại giả heo làm linh thú đâu, chỉ cần thực lực mạnh
là được rồi, ai quan tâm người khác nghĩ gì chứ ? Ghét ghét một đấm đập bay là
được !”

Đưa một tay còn lại gãi đầu, nhóc Dragonite cười khúc khích, làm linh thú cũng
được nhiều cái lợi mà, được ôm mấy bé gái nhỏ thế này cũng không phải là việc
gì tệ mà ? phải không ? ấy chết, máu lolicon của nó nổi lên rồi.


Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục - Chương #253