Lý Chiêu Hoàng


Người đăng: Philete

Thoát khỏi hệ thống, hắn lật tay lấy ra những thứ lặt vặt vừa hối đoái để lên
tấm kệ cạnh bình phong: Dầu gội, sữa tắm romano, xà phòng lifeboy, kem đánh
răng, bàn chải đánh răng….

Thõa mãn cầm bình dầu gội đầu muốn tắm rửa, bỗng nhiên nghe tiếng gõ cửa: “Đại
ca…là Chiêu Hoàng đây, ta…ta có thể vào sao?”

What? Lý Tông nghi hoặc, nha đầu này muốn làm gì đây?

Hắn vặn nốt ít dầu thoa lên đầu, mỉm cười hô: “Cửa không khóa, muội vào đi”

“Ừ” Lý Chiêu Hoàng bên ngoài mặt mày ửng đỏ, rụt rè ôm một chiếc khăn lớn bước
vào. Lý nhí nói: “Ta…ta giúp đại ca tắm rửa”

“Ặc” Lý Tông giật mình suýt nữa nuốt mất lưỡi, em gái đại ca ta thẹn thùng
nha. Bởi vì chuyển thế nhập hồn, tính toán hắn không hẳn ban đầu Lý Đạo Thành,
nhưng Lý Chiêu Hoàng dù sao cũng là nguyên chủ nhân em gái cùng cha khác mẹ.
Để nàng tắm rửa cho mình, hắn hơi có chút không quen. Nhưng thôi, dù sao nàng
đã vào, chẳng lẽ chính khí đứng dậy đuổi đi, có lợi mà không chiếm là con rùa
đen.

Thẩn thờ chốc lát, Lý Tông mỉm cười nhàn nhạt gật đầu; “Ừ, muội tới đây?”

“Hử” Lý Chiêu Hoàng bất, còn tưởng sẽ bị đuổi, ai ngờ đại ca nhanh như thế sẽ
đồng ý, nàng khuôn mặt nóng ran, đầu óc mông lung tiến tới. Khẽ buông chiếc
khăn dày lên bình phong, nhìn thấy mấy chai lọ hình dáng, ký tự kỳ lạ, nhẹ hỏi
hắn: “Đại ca…mấy thứ này là đồ gì nha?”

Lý Tông bỗng nhiên giống như nhân viên tiếp thị, tận tình giới thiệu cho nàng
từng món hàng:

“Cái này là dầu gội đầu, dùng để thoa lên tóc, giúp nuôi dưỡng da đầu chống
gầu quay trở lại…”

“Cái này là sữa tắm, dùng để xoa khắp cơ thể, tẩy sạch bụi bẩn, hương thơm nam
tính..”

“Hai cái này là bàn chải cùng kem đánh răng, mỗi ngày dùng hai lần, giúp răng
chắc khỏe, hơi thở thơm tho, bổ sung canxi ngừa sâu răng gấp hai lần….”

“Còn cái này là xà phòng…………”

“Còn cái này….”

Giải thích một giăng, Lý Tông sớm đã miệng đắng lưỡi khô, vội hối đoái một lon
cô ca, ừng ực uống. Bên cạnh Lý Chiêu Hoàng nghe câu hiểu câu chăng, song đôi
mắt tỏa sáng, yêu thích mê ly.

“Đại ca, những thứ đây là huynh ở ngoài buôn bán tới hả?”

“Ừ” Lý Tông gật đầu lia lịa, thấy nàng vẻ mặt, liền cười bảo: “Đây là những
sản phẩm dành cho nam, còn đồ cho nữ, ta cũng đã mua giúp muội, lát nữa đại ca
sẽ đưa cho”

“Oa cảm ơn đại ca” Lý Chiêu Hoàng hưng phấn, cúi người ở má hắn hôn bẹp một
cái, sau đó liền giật mình lùi ra sau như con thỏ nhỏ, thẹn thùng cúi gằm mặt.

“Ha ha” Lý Tông cười sảng khoái, ngoạn vị bảo: “Thế nào muội muội không định
giúp ta tắm rửa hay sao?”

“Ừ…để ta tới” Lý Chiêu Hoàng rụt bước đến, cầm chai dầu gội, theo chỉ dẫn của
hắn, đổ một ít, xoa xoa mái tóc, khi thấy mái tóc bỗng dưng chứa đầy bọt, mùi
thơm quyến rũ, liền hưng phấn vô cùng. Càng ôn nhu tận tình, xoa nắn bấm
huyệt.

Gội đầu xong nàng lại giúp hắn đấm bóp bả vai, đôi tay nhỏ xinh xắn linh hoạt,
mỗi khi chạm lên người đều khiến hắn tâm ý viên mãn. Nhắm mắt sảng khoái hưởng
thụ, ngủ quên lúc nào chả biết.

Lý Chiêu Hoàng thấy hắn bộ dáng thoải mái, trong lòng cao hứng vô cùng, dần
dần quen thuộc cách thứ, cảm giác ngượng ngùng cũng theo đó tản đi.

“Ân” ước chừng mười lăm phút, Lý Tông từ trong cơn mơ màng tỉnh dậy, cảm giác
đằng sau vẫn có người kỳ cọ. Có chút xót xa nói: “Được rồi, chắc muội tay cũng
mỏi rồi, không cần xoa nữa đâu”

“Ân dạ..” Lý Chiêu Hoàng cũng giật mình, vội vàng thu tay, trong lòng hơi thất
lạc, nói: “Đại ca thay đồ, ta đi ra ngoài trước”

Chỉ là tay nhỏ đã bị hắn nắm giữ, hai má triều hồng, nghi hoặc hỏi: “Đại ca
còn việc gì không?”

Lý Tông khuôn mặt xem kỹ, khẽ dùng Giám Định Thuật đảo qua người nàng:

“Đối tượng: Lý Chiêu Hoàng, 15 tuổi, công chúa cố quốc Đại Lý”

“Công pháp: Huyền Ngọc Công(cao cấp công pháp)”

“Võ kỹ: Phong Nguyệt Kiếm Pháp(trung cấp võ kỹ)”

“Tu vi: Hậu Thiên sáu tầng”

Một loạt các thông tin hiện lên khiến hắn sững sờ nửa ngày, Lý Chiêu Hoàng mới
mười lăm tuổi vậy mà đã Hậu thiên tầng sáu, đặt ở Hoang Võ đại lục đúng thật
khó kiếm thiên tài. Chẳng trách nguyên chủ trước đây đều đố kỵ. Giả trừ Giám
Định Thuật hắn mới mỉm cười nhìn nàng nói:

“Lúc nãy muội giúp huynh tắm rửa, bây giờ để ta giúp muội tắm rửa làm sao?”

“A…cái này..cái này làm sao mà được” Lý Chiêu Hoàng giật mình, khuôn mặt nhăn
nhó nghẹn ngào.

“Thế nào? Chẳng lẽ muội không đồng ý?”Lý Tông nhíu mày, cảm giác giống như
quái thúc thúc đang lừa gạt tiểu loli vậy.

Lý Chiêu Hoàng ấp úng, xoa tay, nàng làm sao để cho đại ca tắm rửa thay được,
nhưng lại sợ hắn tức giận, xoắn xuýt chẳng biết thế nào: “Không phải…muội chỉ
là….chỉ là…”

Bên này, Lý Tông cười nhẹ giải thích: “Ta bảo muội tắm, là muốn giúp muội đột
phá tu vi, không nên nghĩ nhiều”

“Thật sao?”

“Thiên chân vạn xác” Lý Tông thập phần khẳng định.

Thế là sau nhiều lần dỗ ngon dỗ ngọt, vạn ác Lý ông trùm đã thuyết phục được
em gái Lý Chiêu Hoàng ở đây tắm rửa.

Hắn để nàng ra ngoài trước, thay quần áo xong liền từ trong hệ thống hối đoái
một thùng nước mới, lại hối đoái thêm một ít thảo dược bổ trợ.

“Liên Hoa thảo, giúp thanh khí giải độc, tăng cường tinh thần, 20 điểm tích
phân”

“Thiên tinh thảo, giúp cường kiện gân cốt, dẻo dai kinh mạch, 30 điểm tích
phân”

“Lam Nha thảo,……”

Tốn gần hai trăm điểm tích phân mua thảo dược thả vào trong nước ấm sau khi,
hắn mới thỏa mãn gọi vọng ra.

“Được rồi, muội vào đi”

“Ân” Lý Chiêu Hoàng tim đập tựa hươu chạy, đẩy nhẹ cửa bước vào, chợt xông lên
mũi mùi thảo dược, hơi nghi hoặc liếc nhìn hắn. Lý Tông cười nhạt, ra hiệu bảo
nàng cứ vào.

“Huynh..huynh có thể ra ngoài trước được không?”

“Ha..nha” Lý Tông cười khan, vội vàng quay người đi ra, khép cửa. Nghe tiếng
thay đồ loạt xoạt bên trong, Lý Tông có cảm giác bản thân tà ác phi thường.
Nhưng xem xét lại cũng có vài lý do hợp lý. Thứ nhất hắn bản thân chả phải Lý
Đạo Thành, nên tán tỉnh Lý Chiêu Hoàng cũng tương đối bình thường. Thứ hai, ở
Hoang Võ đại lục, một số cao quý dòng tộc, đặc biệt là các hoàng tộc, vì không
để dòng dõi của mình pha tạp, nên thường xảy ra kết hôn cận huyết. Cuối cùng,
hắn đang muốn giúp nàng cải thiện cơ thể, tăng cao tu vi, còn chiếm chút tiện
nghi, chỉ phụ kèm..phụ kèm nha.

“Được rồi…huynh vào đi”

Chờ đợi hồi lâu, bên trong phòng mới vang lên tiếng hô khẽ nũng nịu. Lý Tông
đảo chân nhẹ bước vào, chỉ thấy sương khói mông lung, một thân hình run run
ngồi trong bồn tắm, nàng cúi người, chỉ để lộ đôi vai mảnh khảnh, nội tâm vừa
sợ vừa hồi hộp.

Lý Tông mặt dày cười nhạt tới bên cạnh, bàn tay heo mặn đặt lên vai nàng.

“Ừm” Lý Chiêu Hoàng rung mình một cái, mặt đỏ có thể nặn ra được búng máu.

“Cứ bình tĩnh nhé, ta đâu có ăn muội đâu mà như thế sợ hãi”

“Ừ” Lý Chiêu Hoàng hai mắt ngập nước nghi hoặc xem hắn.

Lý Tông vận khí, dùng nội lực giúp nàng ôn dưỡng kinh mạch, sau đó mới từ bình
ngọc lấy ra một viên Tẩy Tủy đan, đặt trước miệng nhỏ.

“Ăn nó vào, rồi tập trung vận công luyện hóa”

“Ân” Lý Chiêu Hoàng nhu thuận gật đầu hé miệng nuốt viên đan dược, cũng chẳng
hỏi đây là thuốc gì, nàng chưa bao giờ nghi vấn hắn, bởi vì nàng tin, đại ca
làm gì đều tốt cho mình.

Sủng nịch xoa đầu thiếu nữ, hắn chân thành dặn dò: “Sẽ rất đau, nếu thấy đau
quá đại ca sẽ ôm ngươi”

“Ân”

Lý Chiêu Hoàng nuốt xong Tẩy Tủy Đan, bỗng nhiên một luồng sức nóng bao khỏa
toàn thân, xuyên qua từng thớ thịt.

“A” nàng cắn răng rên the thé, hai mắt đẫm lệ, khiến hắn đau lòng không thôi.
Chính mình từng cảm nhận qua loại này đâu đớn xé vỡ linh hồn, thậm chí suýt
nữa chẳng chịu nổi huống chi một cô bé 15 tuổi. Vòng tay ôm nàng vào trong
lòng, chân khí liên tục độ vào để giảm bớt đau đớn.

Lý Chiêu Hoàng trong lúc bị dược lực tàn phá, vẫn cắn răng vận công, bỗng cảm
giác cơ thể mát lạnh,được người ôm lấy, liền tâm thần yên ổn, lòng đầy ngọt
ngào.

Hơn mười phút qua đi, dược lực tan hết, nàng mới từ từ mở mắt, thấy mình vẫn
nằm chặt trong lòng đại ca, đôi mắt long lanh ngước nhìn hắn, tràn hết yêu
thương.

“Giỏi lắm” Lý Tông xoa gương mặt nàng, đặt xuống trong bồn tắm cổ vũ.

Lại dùng nước gạt đi chất bẩn vừa mới thoát ra, nhìn kỹ liền có chút giật
mình. Lý Chiêu Hoàng vốn nhỏ nhắn xinh đẹp, hiện tại càng là thêm hoàn mỹ,
thậm chí trên người còn lây dính một tia tiên vận, như tiên tử không ăn khói
lửa nhân gian.

Đợi chừng hai mươi phút để nha đầu bình ổn khí tức, hắn lại cho nàng ăn thêm
Tăng Phúc đan. Nha đầu vốn dĩ Hậu Thiên sáu tầng liền một lần đột phá đến nửa
bước Tiên thiên. Thậm chí nếu không phải nàng chưa kịp cô đọng Tiên thiên chân
khí, liền đã thăng cấp luôn rồi. Tiên thiên chân khí, hậu thiên chân khí tuy
đều coi như nội lực nhưng bản chất lại khác nhau. Tiên thiên chân khí đó chính
là hậu thiên chân khí, bài trừ tạp chất, hoàn lại tiên thiên, uy lực mạnh hơn
bình thường chân khí rất nhiều. Bình thường võ giả muốn đột phá cảnh giới này,
cần cô đọng ra một tia tiên thiên chân khí, đột phá xong rồi cần dần dần
chuyển đổi tinh lọc, đến khi hoàn toàn chuyển đổi, mới đủ điều kiện đột phá
trung kỳ. Còn tinh lọc nhanh hay chậm còn tùy thuộc vào mỗi người thiên phú.

Hắc! Lý Tông quan sát cô bé đang dần thích ứng với cảnh giới, mà cảm thấy đắng
lòng. Bản thân ăn bao nhiêu đan dược mới lên được Hậu thiên tầng tám. Còn nàng
nha, đùng một cái liền đạt Nửa bước Tiên Thiên. Sự đời thật sự chẳng công bằng
a.

Tuy là như thế than thở, nhưng hắn vẫn nội tâm mừng thầm. Chính mình em gái,
cuối cùng đã có sức tự vệ.

Sau khi bình phục khí thế, cũng hấp thu hết trong thùng dược lực, Lý Chiêu
Hoàng mới mở mắt, dứt khoát nhảy lên ôm lấy hắn thút thít: “Đại ca..đại ca”

“Sao lại thút thít nửa rồi?”

Nàng không trả lời chỉ ôm lấy hắn khóc lóc, lần này trở về đại ca lần đầu tiên
chủ động ôm mình, lần này trở về đại ca trở nên ôn nhu thương yêu mình, lần
này trở về nàng nhìn thấy trong mắt hắn chiều chuộng xót xa. Năm năm trước
nàng mới mười tuổi, nước mất nhà tan, chỉ còn đại ca, Cao lão cùng nhau nương
tựa trốn tránh. Khi ấy hắn điên cuồng luyện võ, sáng đi tối về kinh doanh buôn
bán, lạnh nhạt bản thân, cảm giác ủy khuất khó chịu. Đến khi lớn rồi hiểu
chuyện, mới biết đại ca nàng trên vai gánh chịu bao nhiêu sức nặng, nàng muốn
giúp hắn mà không làm gì được. Ngày trước, mỗi lần hắn ra ngoài, nàng đều thấp
thỏm không yên, chờ đợi hắn trở về, nhưng mỗi lần khi hắn về, chỉ là một khuôn
mặt bơ phờ, mệt mỏi, thậm chí chẳng thèm nhìn mình, có đôi khi ghen tỵ, xa
cách.

Đã bao lâu, Lý Chiêu Hoàng ước muốn sự thương yêu của hắn, cho đến hôm nay,
đại ca của nàng mới lần nữa trở lại. Thiếu nữ mặc kệ thân thể trần truồng, ghé
vào hắn lồng ngực khóc to, như muốn hóa tan đi mọi ủy khuất bấy lâu.

Ôm trên tay mềm mại ôn nhu hương, vốn dĩ nên tà tâm dục động, nhưng nghe đến
cái kia tiếng khóc nghẹn ngào, hắn chỉ thở dài, vỗ vỗ tấm lưng trần.

Thiếu nữ thút thít hồi lâu, ngủ quên trong lòng mình. Lý Tông có chút không
đành lòng, giúp nàng mặc quần áo, bế đến bên giường đắp chăn, khẽ hôn lên đôi
má ứng đỏ tràn nước mắt. Lại thu dọn một chút đồ đạc liền mở cửa đi ra.


Võ Hoàng Hệ Thống - Chương #12