Cổ Thư Bí Kíp


Người đăng: lacduyen201

Ba hôm sau, trong khi Vân Linh đang bận rộn làm bữa cơm tối thì một tiếng động
rất lớn bên ngoài cửa hang khiến chàng giật mình.
– Linh nhi! – Một tiếng gọi gấp rút từ bên ngoài.
Vân Linh chạy vội ra, mặt mày biến sắc khi thấy sư phụ ngã nhào trên mặt đất.
Thân hình lão quái co giật từ hồi.
Quái tượng của lão và dung diện xám xanh khiến chàng biết ngay lão đang trúng
độc rất nặng. Vân Linh vội đứng dậy định đưa tay đỡ sư phụ dậy thì lão bỗng
giơ tay tả ra ngăn lại.
– Linh nhi! Con không được lại gần đây.
– Sư phụ sao lại bị như vậy? Đệ tử muốn giúp sư phụ trị độc chứng.
– Con không làm được gì đâu. Ta đã bị con Vạn niên độc xà cắn phải. Hiện tại
độc chất đang công phá kinh mạch, chỉ còn vài giờ nữa thì mất mạng.
– Sự phụ. Dù sao đệ tử cũng cố gắng tìm mọi cách để cứu sư phụ.
– Con đừng nói gì nữa, mà hãy lắng nghe đây. Trong túi da này có một con cóc
xanh rất quý. Ta đã bắt được trong vùng núi Vân Quý. Khi ta chết đi con hãy
nhớ lấy nó ra để luyện Thiên âm đơn.
Lão quái nhân nói được đến đây thì không ngừng nổi cơn ho dữ dội. Vân Linh cảm
thấy tuyệt vọng mà không cách nào để giải cứu sư phụ khiến đôi mắt chàng đỏ
hoe muốn khóc.
– Linh nhi! Còn 1 việc ta muốn nói với con. Ta còn nợ ân tình của một người
bên ngoài giang hồ. Vậy nếu như sau này có ai đó mang một chiếc vòng bạc giống
như chiếc vòng của con đến đây thì con hãy lấy danh nghĩa của ta mà giúp đỡ kẻ
đó.
– Vân Linh nhớ! Xin sư phụ hãy yên tâm, đừng nói nhiều quá mà độc chất càng
phát tán mạnh hơn.
Lão nhân nhăn mặt, rồi bỗng rú lên mấy tiếng rồi ngã lăn ra đất chết một cách
thảm thiết.
Vân Linh đau khổ muốn lao đến ôm lấy sư phụ, nhưng chàng e ngại độc chất lây
lan nên chỉ còn biết quỳ gối xuống bên cạnh xác lão nhân mà nước mắt ròng
ròng.
Qua ngày hôm sau, chàng đã đắp được một ngôi mộ bên cạnh khu vườn thuốc của
mình. Chàng cảm thấy đầu óc trống rỗng, hụt hẫng. Cả ngày bần thần không nói
một tiếng nào. Chỉ mới mấy ngày trôi qua mà chàng cảm thấy như dài hằng mấy
năm liền. Tính cách của chàng trở nên trầm lặng. Không còn ai nói chuyện. Vân
Linh dồn hết tâm sức cho việc đọc y thư và bào chế thuốc.
Trải qua trăm ngày. Thiên âm đơn đã bào chế xong. Chàng ra đứng trước ngôi mộ
của sư phụ mà thầm khấn vái cho vong hồn của sư phụ được an ủi.

Thời gian thấm thoát thoi đưa. Vân Linh nhớ đến sư phụ nên chàng lấy cả sách
võ học của sư phụ mình ra nghiên cứu. Vốn dĩ thông minh nên càng xem chàng
càng vỡ ra nhiều điều. Cuối cùng chàng quyết định học võ công của sư phụ để
cho tâm huyết võ thuật cả đời của sư phụ không bị mai một đi theo năm tháng.
Chỉ trong vòng 2 năm trời chàng đã thấu hiểu tất cả bí kíp võ học mà sư phụ để
lại. Trong số sách để lại đó có một quyển võ thư do chính bút tích của sư tổ
chàng ghi chép. Vân Linh kinh ngạc khi đọc những điều ghi trong quyển võ thư
này. Chàng thấy nó bao la rộng lớn và rất huyền ảo. Không một môn võ công của
các phái lớn nào trong thiên hạ mà lại không được ghi chép lại trong sách cùng
với ghi chú về các điểm lợi hại của nó. Ngoài ra, còn có kỳ môn, độc dược và
đủ loại khác được ghi chép lại làm cho chàng càng đọc càng thấy hứng thú.
Tuy nhiên, Vân Linh nhận thấy nội công của chàng quá kém, không thể tiếp thu
và thực hành hoàn hảo các chiêu thức được ghi trong các quyển bí kíp để lại.
Chàng đã cố gắng tự bồi bổ bằng dược thảo, nhưng kết quả thu được rất ít.
Một hôm, Vân Linh mang quyển cổ thư ra xem và bỏ quên bên ngoài vườn thuốc.
Đến sáng hôm sau khi chàng nhớ ra thì quyển cổ thư đã bị nhấm đẫm sương đêm.
Chàng vội mang vào trong động định đốt lửa lên để hong cho khô thì bỗng nhận
ra bên ngoài bìa quyển cổ thư có những hàng chữ rất lạ. Những hàng chữ này
bình thời chàng chưa từng thấy bao giờ. Chàng vội lấy bút ra ghi lại thì nhận
thấy đây chính là yếu quyết của quyển cổ thư. Hoá ra quyển cổ thư này không
phải là y thư mà lại là một quyển võ thư dạy cách hút linh khí của cây cỏ để
chuyển hóa vào trong nội thể nhằm tăng cường nội lực. Vân Linh càng đọc càng
say mê. Chàng quyết định thực hành theo cách được ghi trong quyển cổ thư này
xem kết quả như thế nào.
Với cách luyện khí theo cổ thư, mỗi sáng Vân Linh đều ra ngồi trước cây cổ thụ
khổng lồ, đưa tay 2 lòng bàn tay chạm vào thân cây để hút lấy linh khí của nó.
Một ngày, hai ngày rồi 2 tháng sau. Toàn bộ cây cổ thụ trở nên khô cứng, cành
lá trơ trụi. Cây cổ thụ đã chết còn bản thân Vân Linh thì cảm thấy nội lực
trong người vô cùng hùng hậu. Chàng bắt đầu luyện các chiêu thức võ công thì
nhận thấy mọi chiêu thức đều trở nên dễ dàng. Chàng sung sướng quá luyện tập
ngày đêm không biết mệt mỏi. Từ đó, mỗi sáng Vân Linh đều luyện nội công dưới
các cây đại thụ dưới Âm thiên cốc. Nội công của chàng dần dần trở nên cao siêu
không thể tưởng tượng được. Luyện hết các chiêu thức trong bí kíp. Vân Linh
còn tự mình nghĩ ra các chiêu thức mới từ kinh nghiệm của chính bản thân mình


Vô Hình Thần Công - Chương #3