Hắc Thanh Giáo (4)


Người đăng: lacduyen201

Viên thủ thần cửu là Tam hộ pháp của Hắc Thanh giáo nên làm sao không nhận ra
tình thế nguy kịch của đồng bọn. Lão vội ra hiệu cho 3 lão già khác gia nhập
cuộc chiến.
Ba lão già này vốn dĩ là người mới gia nhập Hắc thanh giáo. Họ cũng là những
tay kiệt xuất hùng cứ một phương. Nếu không phải Hắc thanh giáo thanh thế rất
lớn và có mối thâm tình với Viên thủ thần cửu thì họ không dễ gì chịu gia nhập
giáo phái.
Lão già mập lùn tên gọi Kim thiết thủ. Lão là trại chủ của Hồ thi trại trên
núi Cửu Long. Người thứ hai là một lão già mặt đỏ như Quan công tên gọi Lăng
Quang, lão thiện sử dụng thanh đại đao to lớn, sức mạnh như thần. Người còn
lại đầu trọc lóc, mặt như xác chết tay cầm Ngũ hành luân. Gã này uy danh rất
lớn, giết ngươi xem như trò chơi. Gã đã từng bị Hồ thị song tiên treo giải
thưởng hơn 1 vạn lạng bạc để ai đó có thể giết được gã, nhưng đến nay gã vẫn
nhỡn nhơ đủ thấy gã là người như thế nào.
Ba lão già vừa vào trận đã lập tức lập thành tứ trụ vây lấy Vân Linh vào giữa.
Cuồng phong gầm réo, mây sầu địa thảm. Cuộc chiến phút chốc trở nên thiên kinh
vạn hiểm.
Vân Linh thấy đối phương người đông, thế mạnh không dám khinh suất. Chàng vội
giỡ Vô hình thần công lên hộ thể, đồng thời chân bước theo thân pháp Ngũ hành
ảo vạn biến.
Bốn lão quái bỗng không nhìn thấy đối phương đâu, mà chỉ cuồng phong dậy đất,
áp lực dồn đến rất mạnh nên không ai bảo ai đều cố gắng giỡ hết tuyệt nghệ ra
chống đỡ.
Một tiếng ùm nổi lên rất to. Cát bay đá chạy. Thân hình bốn lão quái bật tung
bắn ra tứ phía. Áp lực mạnh đến nỗi làm Sử Nguyệt Nga và hai anh em Thành Bưu
phải ngừng cuộc chiến lùi ra xa.
Vân Linh thân hình thẳng băng, đứng uy nghi giữa trận đấu. Bốn người đối thủ
của chàng hai chết, hai bị thương rất nặng. Hai người chết một là lão trại chủ
của Hồ thị trại danh xưng Kim thiết thủ, người kia là lão già mặt đỏ Lăng
Quang.
Viên thủ thần cửu thất kinh, không nói được tiếng nào. Lão trợn mắt nhìn Vân
Linh vẫn đứng yên ở đó mà không tin được sự thật như vậy.
Vân Linh đưa tay vuốt râu nhìn lão cười lớn:
– Tam hộ pháp sao chưa chịu rút quân, hay còn muốn động thủ với lão phu.
Viên thủ thần cửu lúc này mới chợt nhận ra tình thế hiện tại. Lão rất tức
giận, nhưng liệu chừng đối phương võ nghệ quá cao, tự nghĩ rằng bản thân có
dốc hết sức cũng không giành được phần thắng.
Nghĩ như vậy. Lão bèn gọi anh em Thành Bưu đưa hai người bị thương đi, còn để
mặc hai xác chết lại không quan tâm nữa.
Khi bọn địch đã đi hết rồi. Sử Nguyệt Nga mới lại gần Vân Linh hỏi:
– Hoạt ca ca. Ca ca dùng công phu gì mà lợi hại như vậy?
Vân Linh không muốn dấu diếm, liền nói:
– Đó là Vô hình chưởng. Ta vừa mới ngộ ra sau này.
Sử Nguyệt Nga tấm tắc khen:
– Công phu tuyệt diệu. Có lẽ trên đời này không ai còn là đối thủ của ca ca
nữa.
Vân Linh không muốn nói nhiều. Chàng sực nhớ đến Sử Tố Tố và Bạch Ngọc Trân
đang chờ đợi dưới Âm thiên cốc liền nói với Sử Nguyệt Nga:
– Chúng ta có lẽ nên quay trở lại Âm thiên cốc thôi !
Sử Nguyệt Nga gật đầu. Hai người phi thân trở lại vách núi lối vào sơn cốc.


Vô Hình Thần Công - Chương #13