Kết Thúc, Vẫn Chỉ Là Bắt Đầu.


Người đăng: chudoi211

“Tiểu Linh, sử dụng một lần quay thưởng sơ cấp!” Phùng Ngọc Yến háo hức nói.

Vòng quay sơ cấp lại hiện ra, Phùng Ngọc Yến liền đưa tay quay. Vòng quay rất
nhanh dừng lại tại vị trí một vạn điểm.

Không tệ. Phùng Ngọc Yến gật đầu. Dù sao xác suất trúng hộp quà quá thấp, được
một vạn điểm cũng tính là may mắn rồi.

Hiện tại tổng số điểm của Phùng Ngọc Yến là mười sáu vạn, cách quãng được một
trăm vạn còn rất xa.

Phùng Ngọc Yến quyết định sử dụng một lần quay thưởng sơ cấp còn lại. Chỉ tiếc
là lần này chỉ được có một ngàn điểm.

Vẫn còn hơn là không có gì đi. Tự an ủi mình, Phùng Ngọc Yến tiếp tục chọn sử
dụng quay thưởng trung cấp.

Vòng quay thưởng trung cấp cũng có tám ô, nhưng phần thưởng là ba ô hộp quà,
một ô không có gì, một ô một vạn, một ô hai vạn, một ô năm vạn, một ô mười
vạn.

Hồi hộp nhìn vòng quay đang chậm dần lại, Phùng Ngọc Yến vui mừng nhìn kim chỉ
cuối cùng dừng ở ô hộp quà.

“Chúc mừng chủ nhân nhận được kỹ năng sống Phân giải!”

Phùng Ngọc Yến có chút ngạc nhiên hỏi:

“tiểu Linh, sao ta nhìn trong catalogue không thấy kỹ năng sống này?”

“Có một số kỹ năng sống cần tùy duyên mới có được, chủ nhân không thể sử dụng
hệ thống để trao đổi. Phân giải ý tứ tức là phân giải thành phẩm thành nguyên
liệu, chủ nhân thân mang hệ thống sau này có thể dễ dàng mua được nguyên liệu,
căn bản Phân giải kỹ năng không cần thiết lắm. Vì vậy kỹ năng này mới được xếp
vào mục ẩn.”

Không cần thiết? Phùng Ngọc Yến đơn giản thấy Phân giải kỹ năng này chính xác
là nghịch thiên. Nếu ngươi chế đan thất bại, phân giải thành nguyên liệu tiếp
tục luyện chế. Nếu ngươi luyện khí thất bại, phân giải lại thất bại phẩm thành
nguyên liệu để làm lại từ đầu. Lần đầu tiên Phùng Ngọc Yến cảm thấy, đôi lúc
hệ thống này cũng không đáng tin cho lắm.

Nhận được kỹ năng Phân giải, Phùng Ngọc Yến lập tức thử nghiệm, nàng lấy ra
một thanh kiếm mà mình đã chế luyện tốt, đầu thầm nghĩ “Phân giải”.

Chỉ thấy một luồng sáng từ cây kiếm lóe lên, cây kiếm biến thành một khối sắt
cùng vài khối vải.

Nếu Vô Song đám người nhìn Phùng Ngọc Yến chớp mắt hủy diệt một cây thần khí
như vậy, chắc chắn sẽ đau lòng không thôi và hô to “Phá sản!”.

Chỉ thấy Phùng Ngọc Yến gật đầu hài lòng, sau đó thu khối sắt và khối vải vào
Động Tiên, dù sao thịt muỗi cũng là thịt, huống hồ sẽ có lúc cần dùng đến,
không nên lãng phí nguyên vật liệu.

Xong xuôi mọi thứ, Phùng Ngọc Yến mở danh sách các thế giới ra xem qua một
lượt. Nàng nhất thời không biết mình nên đi vào thế giới nào.

Tiểu Linh hiểu ý liền nói:

“Chủ nhân, ngươi đây là đang băn khoăn đi?”

Phùng Ngọc Yến gật đầu.

“Vậy sao chủ nhân không lựa chọn trọng sinh ngẫu nhiên đâu này?”

Phùng Ngọc Yến suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng hỏi:

“Nói cho ta nghe một chút.”

“Trọng sinh ngẫu nhiên, cho phép chủ nhân lựa chọn giới tính trọng sinh. Thế
giới được lựa chọn một cách ngẫu nhiên. Tất nhiên hệ thống bởi vì tu vi của
chủ nhân, sẽ thực hiện ngẫu nhiên quay số sức mạnh của tu sĩ thế giới đó, cao
nhất vượt chủ nhân hai cái cấp độ, vậy tức là tương đương hai đại cảnh giới tu
chân giả. Ví dụ ngươi là luyện khí kỳ tu sĩ, vậy thế giới ngươi đưa đến sẽ có
thể thấp nhất là thế giới người bình thường, cao nhất chính là thế giới tu
chân có Kim Đan tu sĩ.”

Phùng Ngọc Yến gật đầu, nàng tuy không sợ vào thế giới cao cấp, nhưng nếu thực
lực quá chênh lệch, vậy không phải là hành hiệp nữa mà là hành hạ rồi.

“Vậy thế giới đó có trọng sinh người hay không?”

Tiểu Linh gật đầu đáp:

“Hiển nhiên là sẽ có trọng sinh người tiến vào. Chủ nhân cũng cần chuẩn bị
tinh thần, thậm chí sẽ có cấp bậc cao tu sĩ trọng sinh vào thế giới.”

Phùng Ngọc Yến gật đầu, sau đó hỏi tiếp:

“Vậy thì các thế giới ngẫu nhiên sẽ dựa trên kịch bản có sẵn sao?”

Tiểu Linh lúc này lắc đầu nói:

“Cái này không nhất định. Trọng sinh ngẫu nhiên thì thời gian trọng sinh cũng
là ngẫu nhiên. Lấy ví dụ chủ nhân vào thế giới của Lục Tiểu Phụng, nhưng chưa
chắc đã gặp được hắn, vì lúc đó có thể hắn đã chết mấy đời rồi.”

Phùng Ngọc Yến có chút ngạc nhiên, đồng thời cũng sinh ra hứng thú. Hậu truyện
a, đây chính là có thể chân chính cảm giác hậu truyện như thế nào.

Nếu phải nói hối tiếc nhất khi đọc một bộ truyện, vậy chính là bộ truyện kết
thúc mà tương lai của nhân vật trong truyện không biết như thế nào. Nhân vật
nam chính lấy nhân vật nữ chính nào, sinh con ra sao, con lớn lên thành nhị
thế tổ hay lại thành một đời đại hiệp?

Phải nói rằng rất nhiều bộ đồng nhân dựa trên những gì kết thúc, viết thành
một bộ truyện mới. Dĩ nhiên có truyện hay truyện dở, nhưng thế mới biết, hậu
truyện là cỡ nào hấp dẫn.

Phùng Ngọc Yến gật đầu nói:

“Vậy chọn trọng sinh ngẫu nhiên thế giới một lần xem sao!”

“Chủ nhân, trọng sinh ngẫu nhiên thế giới luôn luôn là trọng sinh, nghĩa là
ngươi sẽ tới thế giới dưới dạng thai nhi. Ta nghĩ cái này không có vấn đề gì
đúng không?”

“Không thành vấn đề.”

“Vậy…” Nói xong quay sang nhìn Phùng Ngọc Yến cười khẩy hỏi: “Chủ nhân muốn
thành tiểu cô nương hay không?”

Phùng Ngọc Yến cười khổ nói:

“Ta chịu đựng vậy là quá đủ rồi. Vẫn là thân nam nhân tốt.”

“Ta thấy chủ nhân thân nữ nhi rất tốt, rất đẹp mắt. Đến ta còn phải rung động
a. Nhìn ba vòng này, khuôn mặt này, hương thơm này…”

“Dừng!” Phùng Ngọc Yến trán hắc tuyến quát.

“Ha ha, ta chỉ đùa chút. Chủ nhân đã sẵn sàng chưa?”

Phùng Ngọc Yến gật đầu đáp:

“Ân, đi thôi.”

Phùng Ngọc Yến không có ý định đóng băng thời gian Xạ Điêu thế giới, nàng còn
muốn trở lại thăm Vô Song bọn họ sau này như thế nào.

“Được rồi, chủ nhân chuẩn bị! Hệ thống khởi động, trọng sinh ngẫu nhiên! Giới
tính chấp nhận: nam tính!”

Một hố đen xuất hiện dưới chân Phùng Ngọc Yến, cả người nàng nhanh chóng biến
mất.

“Chủ nhân tiến vào, kiểm tra thông tin.”

“Thế giới: ngẫu nhiên.
Niên đại: 2000.
Gia tộc: Giang gia.
Hình thức: Trọng sinh.
Giới tính: Nam.”

(Hết quyển hai – Một cái khác xạ điêu)


Võ hiệp tiêu dao lục - Chương #100