Người đăng: kieulao
Đối mặt cùng lúc sáu đạo kiếm khí đa dạng tính chất từ các phương hướng khác
nhau đồng thời điểm nhắm về phía Phong Thanh Dương tiến công thì dù là Độc Cô
Cửu Kiếm có lợi hại hơn nữa cũng vô phương tỉ mỉ từng cái phân tích hóa giải,
biện pháp duy nhất lúc bấy giờ chỉ có thể là. . . lấy cứng đối cứng!
Phong Thanh Dương rất không hổ là bậc tiền bối từng dẫn đầu một thế hệ, chớp
mắt liền có thể phán đoán bản thân vừa rồi đi sai nước cờ đã bị sa vào kiếm
trận được chuẩn bị giăng lên từ trước.
Phá Kiếm Thức!
Tuy nhiên Phong Thanh Dương cũng không vì thế mà xuống tinh thần liền phản ứng
lại ngay lập cũng đánh ra sáu đạo kiếm khí hướng về phía Lục Mạch Thần Kiếm
giao đối.
Ầm ầm ầm!
Kiếm khí đối kiếm khí trong chớp mắt bắn ra xung lực tung tóe vào không gian,
nhưng là. . . vẫn còn ba đạo kiếm khí không thể hóa giải!
Phong Thanh Dương đối mặt còn lại ba đạo kiếm khí sót lại đã quên mất phong
thái tiền bối trực tiếp mắng chữi ra miệng, nhưng là kiếm khí đã áp sát liền
không chần chờ dùng nội lực cương mãnh đối bính lấy kiếm khí quỷ dị đa dạng
tính chất tiến công.
Ầm!
Xung lực lại bùng nổ phá hủy không gian tựa như một hòn đá lớn rơi xuống mặt
hồ tạo thành sóng lớn chấn động lan ra xung quanh, lúc bấy giờ chỉ thấy Phong
Thanh Dương cả người chật vật nương theo phản lực thoát ra khỏi vụ chấn động,
khóe miệng đã ẩn ẩn có một tia máu nhanh chóng bị Phong Thanh Dương dùng tay
lau đi.
Giao chiến vẫn chưa dừng lại, Phong Thanh Dương vừa thoát khỏi kiếm trận lúc
bấy giờ không có lấy một cơ hội để hắn thở dốc, trước mắt Phong Thanh Dương
phải đối mặt lúc này lại vẫn là kiếm trận tương tự trước đó!? Vẫn là Lục Mạch
Thần Kiếm sáu đạo kiếm khí từ sáu hướng khác nhau không biết đã được chuẩn bị
giăng lên từ lúc nào chờ đón lấy Phong Thanh Dương.
Phong Thanh Dương trong lòng khổ không thể tả xiết, có loại xung động muốn một
kiếm ngay tức khắc đánh chết Ngô Chính tên khốn kiếp này, tác chiến phương
thức quá mức xảo quyệt hoàn toàn không phải là luận bàn mà là muốn đè đầu cười
cổ lão già như hắn ra mà phát tiết a.
Phá Thức Kiếm!
Tuy nhiên Phong Thanh Dương không còn bị bất ngờ, trước đó lãnh giáo một phen
Lục Mạch Thần Kiếm lợi hại lúc này đã muốn nắm bắt được phần nào, trong tay
hóa chỉ thành kiếm cũng đồng thời đánh ra sáu đạo kiếm khí tính chất đa dạng
khác biệt đối ứng từng loại bên trong Lục Mạch Thần Kiếm.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Quả nhiên rất không hổ danh một đời thế hệ đi trước tiền bối, Phong Thanh
Dương với kinh nghiệm dày dạn nhiều năm chinh chiến chỉ qua một lần giao thủ
liền đã nắm bắt được Lục Mạch Thần Kiếm tính chất thành công lấy Phá Kiếm Thức
bên trong Độc Cô Cửu Kiếm hóa giải triệt để không một chút bị dư lực làm tổn
thương như trước đó.
Nhưng là giao chiến cũng chỉ mới vừa bắt đầu, ngay sau khi Lục Mạch Thần Kiếm
bị Độc Cô Cửu Kiếm phá giải lúc bấy giờ nhìn lại bao vây Phong Thanh Dương đã
không còn là kiếm trận Lục Mạch Thần Kiếm mà lại chuyển thanh là. . . “nhân
trận” Ngô Chính.
Chỉ thấy bao vây Phong Thanh Dương là chín cái thân ảnh Ngô Chính đồng loạt đa
muốn phát động tiến công, từ tư thế của Ngô Chính chín người tựa hồ là đang
muốn cận chiến giao đấu phương thức.
Phong Thanh Dương đối diện Ngô Chính chín cái thân ảnh không một chút sợ hãi
phóng người lên chọn cách chính diện giao chiến, đồng thời trong lòng cũng là
vạn phần kính nể khâm phục Ngô Chính chỉ bằng chừng ấy tuổi có thể có được bực
này tâm trí cùng kinh nghiệm tác chiến, Phong Thanh Dương đến lúc này làm sao
có thể không phát giác ngay từ khi bắt đầu khí thế giao đấu bản thân liền đã
bị Ngô Chính tận dụng thời gian tầng tầng lớp lớp thủ đoạn giăng ra chờ hắn sa
lưới!?
Từ lúc Phong Thanh Dương chọn cách không muốn lấy cứng đối cứng với Vi Đà
Chưởng của Ngô Chính đã là không thể quay đầu, đến giờ phút này cũng chỉ có
thể đâm lao theo lao tùy cơ ứng biến, binh đến nước chặn, nước đến đất dìm!
Tổng Quát Thức!
Phong Thanh Dương quanh người kiếm khí tung bay múa loạn đầy trời, Ngô Chính
tuy có đến chín cái thân ảnh nhưng là chẳng khác nào vật vô tri từng cái một
bị kiếm khí triệt tiêu huyễn hóa tan biến trên không trung.
Vi Đà Chưởng!
Ngay khi huyễn ảnh tan biến Ngô Chính chân thân không hay không biết tự lúc
nào đã xuất hiện phía sau Phong Thanh Dương trên tay chưởng lực thô bạo cương
mãnh đã đánh tới áp sát.
Phá Chưởng Thức!
Phong Thanh Dương cảm nhận được uy hiếp từ phía sau liền nhanh chóng phản ứng
quay người lại đánh ra Phá Chưởng Thức bên trong Độc Cô Cửu Kiếm, nhưng lần
này khác với lần trước, Phong Thanh Dương không ngu ngốc lại phạm sai lầm liền
muốn lấy cứng đối cứng giao chiêu.
Ầm!
Tuy nhiên Vi Đà Chưởng ưu điểm duy nhất và cũng là mạnh nhất đó chính là cương
mãnh bá đạo, người tạo ra nó tựa hồ cũng chỉ đơn thuần nhằm mục đích lấy cứng
đối cứng ngoài ra ở các phương diện khác đều vô cùng yếu nhược, Phong Thanh
Dương lần này lấy sở đoản đấu sở trường ngay lập tức liền rơi vào hạ phong bị
xung lực đẩy lui về phía sau, trên khóe miệng lại tuôn ra một đạo huyết lưu
chảy xuống.
Vi Đà Chưởng!
Vẫn là thế công liên hoàn không một chút để Phong Thanh Dương có thể thở dốc,
từ hướng Phong Thanh Dương bị đẩy lùi từ lúc nào Ngô Chính đã xuất hiện ở đó
trên tay vẫn là Vi Đà Chưởng chờ đón Phong Thanh Dương.
Phong Thanh Dương thật sự là muốn điên tiết không cách nào kìm chế nổi xung
động trong lòng, ngươi nói lấy mềm đối cứng là bị sa lưới, lấy cứng đối cứng
cũng là bị sa lưới!? Rốt cuộc là muốn như thế nào mới có thể không bị sa lưới
đây!?
Phá Chưởng Thức!
Phong Thanh Dương lần này lại không muốn tiếp tục lấy cứng đối cứng, thương
thế trên người của hắn đã đủ nhiều không thể lại gánh chịu thêm nữa, bằng
không muốn tiếp tục chiến cũng là hữu tâm vô lực a.
Vi Đà Chưởng vẫn như lần trước nương theo kiếm thế tránh khỏi Phong Thanh
Dương thân ảnh đánh vào không trung sau đó liền tan vỡ, Phong Thanh Dương
không chần chừ nhanh chóng triển khai khinh công tránh đi xung lực phát động
lan đến.
Lục Mạch Thần Kiếm!
Vừa lúc Phong Thanh Dương tránh thoát khỏi xung lực chưởng kích, đối mặt hắn
lúc bấy giờ. . . vẫn là kiếm trận!?
Phong Thanh Dương đã không kìm chế được xúc động quát to chữi bới, đồng thời
huy động lực lượng không dám bảo lưu đánh ra sáu đạo kiếm tính chất khác nhau
đối ứng từng đạo kiếm khí bên trong Lục Mạch Thần Kiếm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau nhiều lần tổn thương Phong Thanh Dương lúc bấy giờ đã không thể hoàn hảo
hóa giải toàn bộ Lục Mạch Thần Kiếm, một đạo kiếm khí sót lại chính là Thiếu
Dương Kiếm uy lực mạnh mẽ bậc nhất bên trong Lục Mạch Thần Kiếm.
Ầm!
Tương tự trước đó Phong Thanh Dương chỉ có thể chọn cách dùng nội lực thâm hậu
của mình đối bính lấy Thiếu Dương Kiếm.
Hiển nhiên người chịu thiệt thòi vẫn là Phong Thanh Dương, từ trong miệng phun
ra đạo máu tươi cả người cũng đồng thời bắn ngược về phía sau.
Không ngoài ý muốn, Ngô Chính đã xuất hiện từ hướng Phong Thanh Dương né tránh
đến trên tay súc phát Vi Đà Chưởng chờ đón lấy hắn.
Phong Thanh Dương nhìn thấy Ngô Chính thân ảnh trong mắt cười khổ kêu lên, hắn
lúc bấy giờ quả thật là vô lực có thể chiến tiếp, bị Ngô Chính tầng tầng lớp
lớp thủ đoạn không ngừng tiêu hao tổn thương khiến hắn chỉ còn lại chút ít lực
lượng không thể lại đối bính chưởng pháp hoặc là lại tránh né sau đó đối mặt
với kiếm trận a.
Ngô Chính quả nhiên muốn đem Phong Thanh Dương ra biến thành cái thớt để hắn
chặt chém trút giận không một chút hạ thủ lưu tình toàn lực tận tình mà “đánh
đập”, sau khi được phát tiết xong xuôi tâm trạng lúc này cực kỳ phấn chấn cười
to đáp lời.
Tuy là Phong Thanh Dương công lực tích lũy nhiều năm thâm hậu nhưng Ngô Chính
có ưu thế Cửu Dương Chân Kinh cương nhu tương hỗ điều hòa nội lực phát ra cũng
được hồi lại nhanh chóng, còn có Liệu Thương Thiên cũng có thể hỗ trợ khôi
phục nội lực, tiếp đến Dịch Cân Đoán Cốt Thiên vẫn là có thể hỗ trợ phục hồi
nội lực, cho dù là đánh suốt mấy ngày mấy đêm trừ phi là nhất kích tất sát
hoặc là nhiều ngày không ăn uống bỗng nhiên đói chết, bằng không thì lấy Ngô
Chính chừng đó cơ sở tựa hồ là luôn luôn trong trạng thái đỉnh phong, tiêu hao
cực kỳ ít ỏi rất không đáng nhắc tới.
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload
chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10
sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.