Hệ Thống Lỗ Hỏng Không Thể Khai Thác.


Người đăng: kieulao


  • Ừm, người làm rất tốt, lần này lại cực khổ cho ngươi rồi, mau trở về thôn
    nghỉ ngơi một khoảng thời gian.

“Ân công” trong lời nói của hắc y nhân này còn là ai ngoại trừ Ngô Chính trước
đó mang theo các huynh đệ tạm thời ẩn cư sơn lâm, Ngô Chính giọng điệu có phần
ôn hòa nhưng không thể nhìn ra được vui buồn trên gương mặt, chỉ thấy hắn ánh
mắt xa xăm đang nhìn về hướng nơi đường đi dẫn đến Hành Sơn bên kia.


  • Công tử quá lời, không cực khổ, ta trước trở về, công tử cần gì dặn dò cứ
    đến tìm ta.

Hắc y nhân nghe được lời Ngô Chính an ủi, thần sắc cũng trở nên vui vẻ, hắn
nguyên bản vốn là phải chết dưới tay kẻ thù hại mình tan nhà nát cửa, nhưng
thật may gặp được Ngô Chính giúp hắn nhặt lại tính mệnh của mình, đồng thời
còn thay hắn báo tử thù diệt trừ những kẻ từng hãm hại phụ mẫu của hắn, phải
nói tính mệnh của hắn chính là Ngô Chính ban cho, tái tạo chi ân dù là vượt
qua núi đao biển lửa cũng khó mà trả hết.

Nhanh chóng hắc y nhân đã rời khỏi nơi này, bên dưới gốc cổ thụ chỉ còn lại
Ngô Chính một mình đang lẳng lặng trầm tư.


  • Hệ thống, không có cách nào để đạt được nhiều điểm sát lục hơn sao, giết
    một tên đồng cảnh giới chỉ tương đương mười điểm sát lục, như vậy chém giết
    một tên cảnh giới thấp hơn cũng chỉ là một điểm sát lục a, ngươi cũng thật là
    làm khó cho ta.


  • Túc chủ không thể cưỡng cầu, điểm sát lục hay nói chính xác hơn là sinh
    mệnh năng lượng, đối với túc chủ mỗi ngày càng trở nên mạnh mẽ thì sinh mệnh
    năng lượng của những kẻ yếu hơn túc chủ giá trị lại càng thêm nhỏ bé.


Âm giọng máy móc quen thuộc của hệ thống từ trong đầu thông qua ý niệm cùng
Ngô Chính giao tiếp với nhau, trong lời nói lần này chỉ biểu đạt lời giải
thích không có khuyến nghị, cám dỗ như mọi khi.

Ngô Chính cũng minh bạch lời nói của hệ thống, hắn đã đi đến nước này cho dù
là hệ thống không tiếp tục lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, Ngô Chính vẫn phải tự
mình từng giờ từng khắc trở nên mạnh mẽ, không thể tiếp tục như trước đây
buông lỏng bản thân.


  • Nói như vậy các phần thưởng mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ là từ đâu mà có?
    Không phải các vật phẩm trong thương thành đều là từ điểm sát lục hay nói đúng
    hơn là sinh mệnh năng lượng hình thành mà có sao?

Minh bạch lời nói của hệ thống là thế, tuy nhiên Ngô Chính vẫn có thể nhìn ra
lỗ hỏng bên trong, nếu nói như trước đó sát lục điểm chính là sinh mệnh năng
lượng từ giết chóc sinh linh mà cấu thành, đồng thời các vật phẩm hoặc lĩnh
ngộ tư duy truyền đạt đều từ đó mà ra, như vậy phần thưởng bên trong các nhiệm
vụ là từ đâu mà có? Hệ thống không phải là phụ thuộc vào Ngô Chính bản thể
sao, làm sao lại có thể dư thừa sinh mệnh năng lượng?


  • Túc chủ rất thông minh, phần thưởng là từ hệ thống mà có, có thể nói trước
    khi cùng túc chủ dung hòa trong linh hồn, hệ thống thiết lập đã được chọn ra
    các loại phần thưởng nhằm thúc đẩy quá trình trưởng thành của túc chủ, tuy
    nhiên túc chủ thiên tính ngộ giác rất cao vì thế hệ thống tự động thiết lập
    thay thế nhiệm vụ thường niên bằng các nhiệm vụ đặc thù, cưỡng chế như một
    loại hình phạt mỗi khi trợ giúp túc chủ thoát khỏi nghịch cảnh, đồng thời tính
    năng vay mượn điểm sát lục cũng là một phần năng lượng sinh mệnh từ các loại
    phần thưởng có sẵn phân tích ra, từ đó hoàn toàn thay thế các nhiệm vụ thường
    niên không cần thiết.


  • Nói như vậy hệ thống là đã tích trữ năng lượng sinh mệnh từ trước? Nhưng là
    phải có một hạn chế nào đó chứ? Bằng không với cỗ năng lượng đó nếu ta mang
    theo người rời khỏi thế giới này ngươi cũng không cần phải ngủ say a?


Từ trong lời nói của hệ thống, Ngô Chính lại tiếp tục nhìn ra lỗ hỏng, không
phải muốn mang người đi phải cần thật nhiều sinh mệnh năng lượng chống cự lại
vận mệnh sao? Hệ thống đã tích trữ thật nhiều như thế tại sao không dùng nó để
chống đỡ tổn thương thay thế hệ thống cũng không cần phải vĩnh viễn ngủ say.


  • Túc chủ là hiểu nhầm, năng lương sinh mệnh tích trữ thiết lập là để trợ
    giúp túc chủ quá trình trưởng thành, không phải dùng để giữ lại sự tồn tại của
    hệ thống, nói cách khác hệ thống chỉ có thể chi phối điểm sát lục thông qua
    các điều kiện được thiết lập, đồng thời còn phải tùy thuộc vào lựa chọn của
    túc chủ, hơn nữa năng lượng sinh mệnh tích trữ đều là có giới hạn tuy không
    phải một thời một khắc có thể dùng hết, nhưng cũng không phải là vô cùng vô
    tận không có điểm dừng, tuy nhiên nếu quá lạm dụng điểm sát lục sẽ ảnh hưởng
    trong quá trình tiến bộ của túc chủ, điều đó cực kỳ đáng kiêng kỵ.


  • Tùy thuộc vào lựa chọn của ta?


Người thông minh nói chuyện với nhau sẽ không cần nói quá nhiều, đây là muốn
nói hệ thống tính năng điều kiện dù hoàn thiện hay không đều hoàn toàn phụ
thuộc vào Ngô Chính tự mình khai thác, bản thân Ngô Chính mới thật sự là chủ
thể, nếu Ngô Chính có thể khai thác được lỗ hỏng bên trong tạo thành một cái
bug thì đó là công sức của hắn đáng phải nhận được, còn nếu không thể tìm ra
hoặc không có thì bắt buộc phải an an ổn ổn như trước đây mọi khi, hoàn toàn
không thành vấn đề với hệ thống.

Nói theo một phương thức dễ hiểu hơn thì chính là Ngô Chính có thể tự mình vay
mượn từ hệ thống hàng trăm hàng ngàn thậm chí hàng vạn điểm sát lục trích ra
từ phần thưởng nhiệm vụ thường niên thiết lập, trước đó đã bị thay đổi thành
các tính năng khác tùy theo tính cách chủ nhân sỡ hữu hệ thống.

Tuy nhiên một khi Ngô Chính chấp nhận sử dụng vay mượn tính năng cũng đồng
nghĩa với việc chấp nhận hàng tá các nhiệm vụ đặc thù cưỡng chế thừa thãi từ
hệ thống, hơn nữa phần thưởng cũng đa phần rác rưởi hiếm khi có lấy một vài
vật phẩm có được tác dụng thực tiễn đối với Ngô Chính, mà hầu hết các nhiệm vụ
cưỡng chế đặc thù đều là rèn luyện Ngô Chính về các phương diện ngoài lề như
là thấu hiểu nhân tâm lòng người hiểm ác, vận dụng các loại mưu kế tâm kế thâm
sâu, có khi là rèn luyện uốn lưỡi bảy bảy bốn mươi chín lần võ mồm, còn có các
loại nhiệm vụ rèn luyện cơ mặt biểu cảm diễn xuất như thần, cùng đủ loại đối
nhân xử thế hành tẩu giang hồ, chung quy đều là hoàn cảnh nhiệm vụ sẽ bắt buộc
hắn phải làm như thế.

Không những nhiệm vụ thập phần phiền toái, phần thưởng cũng là vô cùng keo
kiệt, để Ngô Chính nhiều lần chữi cha mắng mẹ hệ thống cẩu huyết, tuy là có
thể rèn luyện hắn trở thành một con người hoàn thiện, một cỗ máy được thiết
lập hoàn hảo để tồn tại trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, nhưng Ngô Chính
ngộ giác không phải là tầm thường, cơ bản rèn luyện vài lần là đủ, nếu lại
thêm đối với hắn ngoại trừ lãng phí thời gian còn lại chính là phiền toái vác
vai, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đều kéo theo các hệ lụy rất khó giải quyết,
bởi vậy Ngô Chính rất rất chán ghét phải vay mượn điểm tích lũy.

Lại nói đến vấn đề khác trong lời nói của hệ thống, về việc hệ thống được
thiết lập cố ý hạn chế Ngô Chính quá lạm dụng điểm sát lục mà đâm ra quá trình
trưởng thành của hắn quá ư là dễ dàng, thực lực có được quá đơn giản trong lúc
vô tình sẽ để Ngô Chính không còn giữ được tâm tính vốn có, tạo thành ảnh
hưởng chí mạng sau này, phải biết thiên ngoại còn hữu thiên huống hồ là một
tên nhân loại mới có đôi chút thành tựu như Ngô Chính, nếu hệ thống không cố
tình khắt khe mà nuông chiều quá mức thì cho dù Ngô Chính ngộ giác có cao siêu
vượt phàm đến đâu cũng vô phương có thể giữ được tâm trí không u mê vào lực
lượng bên trong, lại tưởng rằng thế giới bên ngoài to lớn hết thảy đều đặt
trong tầm mắt, trong khi bản thân vị trí cũng chỉ là một con ếch nhỏ bé dưới
đáy giếng.

Không thể phủ nhận nếu Ngô Chính được ví như một tiểu hài tử thì hệ thống
chẳng khác nào là một bậc phụ mẫu toan tính lo lắng cho hài tử đến tận chân tơ
kẻ tóc, nhưng cũng bởi vì như vậy vô tình cũng là tạo thành hàng tá những
phiền phức dư thừa không cần thiết cho Ngô Chính.


  • Nói như vậy nếu như ngươi vĩnh viễn ngủ say không thể thức tỉnh thì cỗ năng
    lượng sinh mệnh tích trữ đó ta cũng vô phương sử dụng? Còn có nếu ngươi thật
    sự biến mất có phải cỗ năng lượng đó cũng tan biến đi theo? Không còn biện
    pháp để điều phối hay sao?

Ngô Chính không quên nói ra thắc mắc của mình, dù sao đối với hệ thống thiết
lập hắn nhìn ra không ít các lỗ hỏng nhưng đều không thể tận dụng, khiến Ngô
Chính trong lòng có phần bực bội, chỉ có thể ngậm ngùi nhìn miếng bánh ngon
miệng trước mắt thèm thuồng đến nhỏ dãi.


Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống - Chương #41