Bái Sư


Người đăng: Cuongthienlaoto

“Này, đây là đâu?” Hoàng Tiêu mở to hai mắt, phát hiện mình dĩ nhiên nằm trên
giường. Hắn còn nhớ rõ, lúc đó sau khi Teresa chém Cự Mãng thành nhiều mãng,
đầu Cữ Mãng liền lao tới hắn tấn công. Mà hắn bởi vì trúng độc mà trở nên hôn
mê.
“Ngươi đã tỉnh?” Teresa ngồi ghế bên cạnh, nhanh chóng phát hiện Hoàng Tiêu mở
mắt

Mà Hoàng Tiêu nhìn thấy Teresa, nhanh chóng vui mừng:
“Ta ổn, Teresa tỷ?”
“Cuối cùng ngươi đã tỉnh?” Một thanh âm vang lên, mà sau đó, lão đạo trưởng
nhanh chóng bước vào,
Mà ở bên cạnh, Teresa liền giải thích:
“Chính đạo trưởng này là người đã cứu ngươi!”

Nghe thấy vậy, đang nằm trên giường Hoàng Tiêu, liền giãy dụa muốn bò xuống mà
nói:
“Đa tạ đạo trưởng ân cứu mạng.”

“Đừng nhúc nhích,ngươi bây giờ tính mạng không lo, nhưng dù sao thương thế
không nhẹ, cần được tĩnh dưỡng.” Lão đạo trưởng ngăn trở Hoàng Tiêu nói:

“Tiểu sinh tên là Hoàng Tiêu, là một tú tài, không biết đạo trưởng đạo hiệu?”
Hoàng Tiêu phát hiện bản thân cũng không dậy nổi, toàn thân đau nhức, bất quá
hắn cũng cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm, không còn nguy hiểm như lời đạo trưởng nói.
Mà thân là thư sinh, học nhiều kinh sử, Hoàng Tiêu liền biết so với Teresa
nhiều lắm, dĩ nhiên muốn hỏi đạo trưởng đạo hiệu

“Bần Đạo Huyền Chân Tử” Đạo trưởng liền đáp:
“Thật không nghĩ huynh đệ là một tú tài. Đại nạn không chết ắt có hậu phúc!
Huynh đệ thân bị Hắc Bạch Luyện Xà cắn dĩ nhiên không chết, lại cùng lúc ăn
tinh huyết Đại Xà, cùng với Liệt Dương Quả, nhất thời hai dị bảo xung khắc mà
bảo vệ tính mạng.”
Huyền Chân Tử liên tục nói:

Mà Hoàng Tiêu ở bên cạnh, liền liếc nhìn Teresa, liền nhận được cái gật đầu
của nàng rằng đã kể mọi chuyện cho đạo trưởng.
“Đạo trưởng, không biết Hắc Bạch Luyện Xà mà ngài nói đến!”

“Hắc Bạch Luyện Xà,kỳ độc cực kỳ, có người nói bị nó cắn một cái liền coi như
một con trâu lớn cũng mất mạng. Tầm thường Hắc Bạch Luyện Xà dài một trượng đã
thành Xà vương, mà theo như Teresa kể, Hắc Bạch Luyện Xà dài đến mười trượng
phải được xem là kỳ thú rồi, tuổi thọ của nó ít nhất cũng phải 1000 năm. Hơn
nữa, trên đỉnh đầu nó có mào gà, sách cổ có ghi chép, Xà tinh trên 1000 năm tu
hành, có thể lột đi thân rắn, hóa Giao Long. Mà Hắc Bạch Luyện Xà này liền
muốn hóa giao rồi.
Teresa cùng Hoàng Tiêu yên lặng nghe đạo trưởng giảng giải:

“Đúng, theo sách cổ ghi chép, Hắc Bạch Luyện Xà đỉnh đầu mào gà sẽ’Quan phá
giác sinh’, đến lúc đó nó sẽ hóa Giao Long, long đằng cửu thiên.Cho nên thứ mà
ngươi ăn không chỉ là máu huyết Hắc Bạch Luyện Xà không độc, còn nói chính là
tinh huyết 1000 năm tu hành của nó! “Huyền Chân Tử tiếp tục nói

“Mà hóa giao thời điểm, Hắc Bạch Luyện Xà vốn là thuộc cực âm, âm chi cực
chính là dương, vì lẽ đó khi ăn mào gà sẽ cảm thấy như lửa cháy bừng bừng. Mà
con Hắc Bạch Luyện Xà này chính là nửa bước Giao Long rồi, chỉ cần nó ăn Liệt
Dương Quả, hắn chính là hoàn toàn phá xác thành Giao Long đi”

“Ngươi lần này quả thực may mắn, cùng lúc ăn tinh huyết Hắc Bạch Luyện Xà,
ngươi còn ăn thêm ‘Liệt Dương Quả’. Đây chính là kỳ trân dị bảo 300 năm nở
hoa, 300 năm kết quả, mà cuối cùng 400 năm mới thành thục đi! Liệt Dương Quả
là cực Dương chi quả, nhưng lại sinh trưởng ở một nơi âm hàn, mà đáy vực chính
là hoàn toàn phù hợp. Liệt Dương Quả là thuần Dương, nhưng ngay thời điểm
thành thục liền có một phần nhỏ chuyển thành cực âm! Như ta nói trước đó, âm
chi cực thành dương, mà dương chi cực chính là âm! Mà ngươi liền may mắn ăn
nó, nếu như Liệt Dương Quả không chuyển thành cực âm thì ngươi đã không xong
rồi!”

Nói đến đây, Huyền Chân Tử không khỏi cảm thán Hoàng Tiêu vận khí, cả hai dị
bảo đều 1000 năm khó gặp một lần, mà hắn đồng thời gặp cả hai, cùng nhờ cả hai
mà may mắn sống sót.

Hoàng Tiêu và Teresa lúc này đều không nghĩ tình hình lúc đó lại như vậy. Lúc
mà Hoàng Tiêu bị thương, Teresa cũng chỉ nghe Tiểu Bằng mà làm thôi, dù sao
thế giới cũ của nàng trước kia không kỳ diệu như vậy. Nhất thời, nàng cảm thấy
thế giới này thật nhiều điều thú vị.
“Hiện tại ngươi đã không còn gì đáng ngại, chỉ cần hảo hảo tĩnh dưỡng mấy ngày
liền có thể khỏi hẳn, bần đạo cũng không làm phiền hai tỷ đệ các ngươi sum
họp, có gì hãy gọi ta ba cái đệ tử!” Huyền Chân Tử thấy Hoàng Tiêu đã tỉnh,
cũng yên tâm, mà sau đó lẳng lặng rời đi.

Mà lúc này, Hoàng Tiêu nhìn về phía Teresa liền mỉm cười:
Thấy vậy, Teresa thoáng đỏ, lên tiếng:
“Đệ cười ta cái gì?”
“Đệ vui mừng vì hai tỷ đệ chúng ta đã rời khỏi đáy vực! Hẳn Teresa tỷ thấy thế
giới này thật nhiều thú vị đi!”

Hoàng Tiêu vui mừng nói, dù sao hai tháng chung đụng, hắn cũng biết Teresa tâm
lý, hắn đã trải qua một sự kiện nào đó, mà cuối cùng quyết tâm sống ở đáy vực,
kết bạn với Đại Bàng làm vui. Nếu không có sự kiện lần này, cũng không biết
nàng có thể rời khỏi không nữa.
“Sau khi đệ khỏe, ta sẽ trở lại đáy vực! Đệ hãy tự chăm sóc tốt bản thân!”
Teresa cười nói:

“Không phải chứ, Teresa tỷ. Tỷ đừng trở về, thế giới bên ngoài có rất nhiều
thú vị mà ta chưa gặp hết, mà kể cho tỷ! Vẫn là thực lực ta vô cùng nhỏ bé, có
lẽ bất cứ khi nào cũng bị giết, tỷ phải chăm sóc...”
Tiếp theo là tràng cảnh Hoàng Tiêu khuyên nhủ, nịnh nọt

Mà thấy vậy, Teresa cũng cười khẽ. Thực ra lời trước là nàng nói đùa.Dù sao
nàng cũng đã rời khỏi đáy vực, hẳn nàng cũng quyết định một cuộc hành trình
đến thế giới này đi! Dù sao, nàng cũng là bất tử.
...
Ba ngày sau, Hoàng Tiêu thân thể cơ bản hồi phục, có thể xuống giường đi lại.
Trong ba ngày, hắn cũng đã cơ bản hiểu rõ Thanh Ngưu Quan. Nơi này tổng có 4
người, ngoài Huyền Chân Đạo Trưởng, còn có ba vị đồ đệ theo thứ tự là Thanh
Phong, Thanh Vân cùng Thanh Hà.

Đại đồ đệ Thanh Phong, chuyên tâm tìm hiểu đạo pháp, này quan bên trong lớn
nhỏ sự việc đều do hắn xử lý. Dù sao cũng là Đạo Quan, dù rách nát nhưng vẫn
thỉnh thoảng có nam nữ tới dâng hương.

Nhị đồ đệ là Thanh Vân, tại luyện đan trình độ rất cao, bởi vậy hắn phụ trách
luyện chế đan dươc. Những đan dược này chủ yếu chữa bệnh, kéo dài tuổi thọ,
trân quý thì tăng công lực.

Tam đồ đệ Thanh Hà thì chuyên tâm võ học, bởi vậy trong ba vị huynh đệ, công
lực của hắn là cao nhất, đương nhiên võ học năng khiếu cũng là ba người tốt
nhất.

Trong ba ngày tiếp xúc, Teresa cùng Hoàng Tiêu tiếp xúc với Thanh Hà nhiều
nhất, dù sao hắn cũng là người thẳng tính, tỷ như đã nói với Hoàng Tiêu rằng
vì cứu hắn đã hi sinh một cây Linh Chi 500 năm. Mà Thanh Hà biết được Teresa
lợi hại, thậm chí còn muốn tỷ thí. Đối với điều này, nàng chỉ có thể lắc đầu
từ chối, dù sao kiếm thuật của nàng chính là muốn lấy mạng, làm sao có thể đối
với đồ đệ ân nhân ra tay.

Trong khi đó, sau khi biết được đạo trưởng đã hi sinh cây Linh Chi quý giá như
vậy, Hoàng Tiêu đã vô cùng cảm động. Dù sao theo hắn được biết, Linh Chi 500
năm tuổi chính là thiên kim cũng khó mua.
...
Mà trong thời gian này, Teresa cũng đã quyết định ở lại cùng với Hoàng Tiêu.
Teresa có thể nhìn thấy được vẻ mặt vui mừng của Hoàng Tiêu. Qua thời gian
ngắn tiếp xúc, nàng cũng biết Hoàng Tiêu là người chính trực, thẳng thắn, nên
nàng cũng đồng ý sẽ đồng hành cùng hắn.

Nếu nói buồn nhất chính là Tiểu Bằng, sau hai ngày, Tiểu Bằng liền bay tới
Ngưu Thanh Quan. Teresa đã kể với nó rằng sẽ ở bên ngoài thời gian, sẽ không
bên cạnh nó! Điều này làm Tiểu Bằng buồn bã, có thể thấy được qua dáng người
của nó. Thậm chí đầu của Tiểu Bằng liên tục húc về phía Teresa mà không rời.
Dù sao đối với nó, Teresa như người thân, đã từng nướng thịt cho nó ăn, thậm
chí đã giết Cự Mãng cứu nó.

Nhóm đệ tử của Huyền Chân thì càng là khiếp sợ không thôi, dĩ nhiên dị thú như
thế lại có thể quấn quýt với Teresa như vậy.

Rốt cuộc Tiểu Bằng cũng bay đi, nhưng Teresa cùng Tiểu Bằng cũng biết ra ám
hiệu, ít nhất khi Teresa cần giúp đỡ, sẽ có Tiểu Bằng xuất hiện.
...

“Đa tạ đạo trưởng ân cứu mạng!” Hoàng Tiêu lần nữa nói tạ ơn, dù sao vì cứu
mình, Đạo trưởng bỏ ra cái giá quá lớn, ân tình này với hắn mà nói khó trả
rồi.
“Tiểu huynh đệ, tiếp theo có tính toán gì không? Nếu như có nhà mà nói, ta
liền để Thanh Hà tiễn hai tỷ đệ ngươi đoạn đường!” Huyền Chân cười hỏi

Hoàng Tiêu sắc mặt thay đổi, nhưng sau đó lại nhìn Teresa mà cười:”Không dối
gạt đạo trưởng, tiểu sinh không có nhà trở về, vì lần này đi thi, đã bán tài
sản, giờ hầu như không còn gì. Mà lần này, ta cùng Teresa tỷ định lên đường
xông qua giang hồ một phen!”

Mà đạo trưởng cười nói:
“Không biết bần đạo có một ý kiến nhỏ, tiểu huynh đệ có muốn nghe không?”
“Đạo trưởng mời nói!”
“Giang hồ hiểm ác, nếu như huynh đệ cùng Teresa xông pha, tuy rằng Teresa thực
lực không tệ nhưng kéo theo huynh đệ sẽ khó khăn! Dù sao Hoàng Tiêu huynh đệ
cũng là bất nhập lưu đi!”
“Còn nhờ đạo trưởng chỉ điểm?”

Hoàng Tiêu cũng biết thực lực bản thân nhỏ bé, mặc dù học kiếm thuật từ
Teresa, nhưng hắn biết so với những cao thủ có nội lực thì không có đất dụng
võ. Mà hành tẩu trên giang hồ, không có một chút võ công thật là khó, dù biết
Teresa tỷ võ công cao cường, nhưng hắn cũng không muốn thành một thư sinh yếu
đuối bên cạnh. Ít nhất hắn cũng phải có một chút thực lực phòng thân, không
thì nếu Teresa nổi tiếng cũng trở nên mất mặt đi.
“Tiểu huynh đệ nhờ nhân họa đắc phúc, kinh mạch vô cùng rộng rãi và dẻo dai!
Nếu huynh đệ luyện công nhất định làm ít công to! Tất nhiên, huynh đệ muốn học
võ liền cần bái sư.”

Huyền Chân vẫn tiếp tục nói:
“Đúng đấy, không bằng ngươi ở lại Thanh Ngưu Quan!” Thanh Hà lên tiếng:
“Cái này, xuất gia?” Hoàng Tiêu ngẩn người hỏi:

Thấy Hoàng Tiêu bộ dáng, Huyền Chân cũng biết được hắn ý nghĩ, sau đó cười
nói:
“Tiểu huynh đệ không nên có ý kiến gì? Thực ra bần đạo cũng là có một chút tư
tâm. Dù sao tiểu huynh đệ thân thể, chỉ cần đến bất cứ môn phái nào đều sẽ
cướp ngươi thành đồ. Lấy ngươi tư chất, cùng với nỗ lực, thì trở thành cao thủ
Nhất lưu liền không thành vấn đề.
“Luyện công?” Hoàng Tiêu nghĩ tới Huyền Chân cùng các đệ tử hẳn có nội lực
thâm hậu, so với Trương Ma thì hoàn toàn không đáng nhắc tới. Hắn đã từng nhờ
Teresa dạy mình nhưng nàng bảo không dạy được. Mà lần này hẳn là cơ hội cho
Hoàng Tiêu.

Teresa bên cạnh cũng nhận ra được tâm lý của Hoàng Tiêu. Kể từ lúc ở đáy vực,
Hoàng Tiêu luôn xin nàng dạy cho mình tu luyện nội lực, nhưng nàng làm sao
biết. Chỉ là qua mấy ngày nay tiếp xúc với nhóm người Huyền Chân, nàng cũng
nhận ra được thế nào là nội lực.

Nói thẳng ra, nàng còn thấy nội lực có chút tương đồng với Yoki! Chỉ là Yoki,
qua quá trình luyện tập,cùng với cảm xúc bản thân mà tăng trưởng số lượng. Tỷ
như Priscilla, chỉ dựa vào cảm xúc, liền có thể nói Yoki vô hạn đi. Mà Teresa
mấy ngày này phát hiện,nội lực cũng không nguy hiểm như Yoki, khi Yoki sử dụng
nhiều liền sinh ra thức tỉnh, biến thành quái vật thì nội lực không có tác
dụng như thế.

Mà Teresa cũng phát hiện năng lực Cảm Yoki của mình cũng có tác dụng với nội
lực. Nói trắng ra, chỉ cần đối phương có nội lực, nàng hoàn toàn có thể đoán
trước được đòn tấn công của đối thủ.

Thực lực của nhóm người Huyền Chân nàng cũng có nhận xét sơ bộ, tỷ như Huyền
Chân nội lực, hoàn toàn có thể so sánh với các số đơn của Claymore đi! Tất
nhiên không tính đến khi các số đơn này thức tỉnh. Mà ba đồ đệ thì khỏi nói.
Tất nhiên, trong trận chiến, nội lực cao không phải quyết định tất cả.

Mà lúc này, Thanh Hà lên tiếng:
“Sư phụ, chúng ta Thanh Ngưu Quan rất tốt, Hoàng huynh đệ lưu lại, mấy chục
năm sau nhất định trở thành cao thủ nhất lưu!” Hắn biết Hoàng Tiêu tư chất rất
tốt, cũng muốn hắn ở lại. Dù sao là người say mê võ học, các sư huynh lại chú
tâm cái khác khiến hắn cũng buồn bực. Mà theo hắn nghĩ nếu Hoàng Tiêu ở lại,
hẳn Teresa sẽ ở lại đi, mà hắn cũng chưa giao đấu với nàng đấy.

~~~TFS~~~~
Chương cuối ngày hôm nay nhé ae? Ngày mai sẽ đăng 2 chương^^


Võ Hiệp Chi Tối Cường Teresa of the Faint Smile - Chương #4