Thế Giới Mới Thân Phận Mới


Người đăng: thuan5at

Cảnh sắc xung quang có thể nói đây là nơi ở dành cho chó sợ còn không bằng bởi
vì nơi đây bẩn thỉu, một nơi thiếu ánh sáng mà nền nhà bằng đất toàn rác. Tôi
nghĩ đây là đâu tại sao lại ở đây, không phải bị bắt cóc chứ ý nghĩ này nổi
lên và đã bị dập tắt ngay. Bởi vị bỗng nhiên có một luồng tin tức dòng ngay
vào đầu tôi như là nước lũ vỡ đê vậy cứ ào ào trong đầu dập dờn. Một đống tin
tức nó hiện ra. Một lúc sau tôi mở mắt, trong ánh mắt tôi khồng thể tin là đây
không phải nơi tôi ở và đây cũng không phải cơ thể của tôi. Có thể nó giờ đây
tôi đã xuyên việt điều mà tôi không bao giờ nghĩ tới lại xảy ra ngay trên tôi.
Thân thể này trước đây cũng như tôi, cũng là cô nhi, cha mẹ không biết ở đâu
từ còn rất nhỏ. Cũng may nhờ có người bà của làng này độc thân nhận về nuôi
nuôi được mấy năm thì bà mất thân thể này phải đi ăn xin chịu hết mọi xa lánh
của mọi người. Thân thể này trùng tên với tôi, tên dò người bà kia đặt cho
mong Tiểu Thu có thể sau lớn lên sống cuộc sống hạnh phúc.
Thân thể này bị thương nặng thế này là do chẳng may đâm vào con trai, thiếu
thành chủ của thành Lăng Xuyên này. Ở thành này, hắn là một người có chức cao
không ai dám đắc tội. Khi nam phách nữ suốt ngày thân thể này không may cho
nên đụng phải hắn. Đang lúc hắn đi dự tiệc cưới của bạn, do là ăn xin lên Tiểu
Thu thân thể dơ dáy làm bẩn quần áo của thằng chó đó. À quên giới thiệu thằng
chó đấy tên Long Phi. Tên rất hay nhưng người không hay chút nào. Tiểu Thu lúc
ấy đâm vào hắn, hắn giận, sai quân lính đánh Tiểu Thu chết. Mang về ra căn nhà
hoang ở bãi rác ném xác trong đó. Cho nên tôi mới có thể thừa nước đục thả câu
mà chiếm lấy thân các này. Hồi ức xong tôi nói: kiểu gì cũng xuyên qua tôi
muốn bắt đầu lại từ đầu không như trước kia nữa, và người anh em tôi sẽ báo
thù giúp cậu nói xong thân thể tôi bỗng nhẹ hẳn một đoàn khói trăng thoát ra
khỏi cơ thể và tạo thành một hình người gật đầu với tôi và tan biến trong
thiên địa. Chắc đó là oán niệm trong tiểu thuyết thường ghi. Rồi tôi bắt đầu
kiểm tra cơ thể hiện tại của mình nhìn rồi mới biết thân thể tàn tạ không chịu
nôit quần áo rách không chỗ nào lành. Tôi cũng kệ và tôi ngồi đó chờ đợi, chờ
đợi bàn tay vàng xuất hiện.


Vô Hạn Thời Không - Chương #2