Người đăng: thuan5at
Cứ thế, quay người đi, Diệp Thu thấy vậy bèn chạy lên đi song song với Yuhi
Kurenai hỏi:" Chuyện gì thế có thể cho ta đi cùng vơi ngươi không, có thể ta
sẽ giúp được một hai gì đấy"
Nghe Diệp Thu nói vậy Yuhi Kurenai chả thèm ngó đến, bởi vì Yuhi Kurenai nghĩ
có Diệp Thu đi cũng chả giúp được ích gì.
Diệp Thu thấy Yuhi Kurenai chẳng để ý mình cũng đoán được sự việc nghiêm trọng
qua mình tưởng tượng, bèn nói: " Cho ta đi với đi chỉ nhìn thôi cũng được sẽ
không nói một lời nào"
Thấy Diệp Thu nói vậy kiểu gì cũng là đội trưởng chức cao hơn mình cũng phải
cho chút mặt mũi :" Được rồi thế nào tuỳ ngươi, đừng quấy rối ta làm việc"
Làm ra thủ thế yên tâm, rồi Diệp Thu đi theo sau Yuhi Kurenai đến nhà Kurama.
Yuhi Kurenai gõ cửa, có một người đàn ông trung niên ra mở của:" Yuhi Kurenai
lão sư ạ, Yakumo đang chờ ngài ở trong đó. Người này là....?" Người đàn ông đó
chỉ Diệp Thu, thấy vậy Yuhi Kurenai cũng giải thích :" đây là cấp trên của
tôi"
Thấy Yuhi Kurenai giới thiệu mình như vậy, Diệp Thu cũng chìa tay ra nói:"
Chào ngài, tôi là cấp trên của Yuhi Kurenai"
" Vâng ạ, rất hận hạnh được gặp cậu, mời cậu và Yuhi Kurenai lão sư vào nhà"
Thấy Diệp Thu chìa tay ra làm quen người đó cũng rất vui vẻ đáp lại.
Thế là Diệp Thu và Kurenai vào nhà. Kurenai đi thẳng đến một căn phòng ở sau
hành lang. Mở của phong vào bên trong, Diệp Thu cũng vào thấy xung quanh một
căn phòng khá là rộng rãi. Và trên giường ngồi một bé gái cũng trạc tuổi của
Naruto nhưng có vẻ bé hơn. Mặt em rất tiều tuỵ, khi nhìn thấy Kurenai vào thì
em rất vui mừng:" Kurenai lão sư" mỉm cười nói. Khi nhìn đến Diệp Thu đi cùng
Kurenai thì có vẻ rất e dè. Mỉm cười kia cũng biến mất thay vào đó là sự mất
tự nhiên.
Thấy vậy:"Chào em anh là Diệp Thu là cấp trên của Kurenai" Diệp Thu nở nụ
cười, rất ấm áp, làm em ấy cũng không còn sợ người lạ như trước nữa.
Kurenai thấy vậy cũng bất đắc dĩ nói:" hắn nói thật đó là cấp trên của cô,
Yakumo dạo này có thấy khoẻ hơn không?"
"Dạ đã khoẻ hơn một chút rồi ạ" Khi nghe Kurenai hỏi mình như vậy Yakumo vui
vẻ trả lời. Hai người nói chuyện vui vẻ, và không để ý đến còn một người khác
đang nhìn chằm chằm vào Yakumo, có điều duy nghĩ, Diệp Thu đã nhớ ra trong
kịch bản có một lần tai hoạ của làng đó là bị một con quái vật dùng ảo thuật
mạnh mẽ thông qua những bức tranh vẽ ra dó thể làm cho người ra bị dính ảo
giác của mình, con quái vật đó tên Y Độ, còn tên thật là Kurama Yakumo.
Nhìn Yakumo, Diệp Thu bỗng nói với Yakumo:" Yakumo, có phải cảm nhận cơ thể
ngày một yếu đi đúng ko?" nghe Diệp Thu nói vậy 2 người sững sờ nhưng Yakumo
phản ứng mạnh hơn, bởi điều Diệp Thu nói là đúng.
Kurenai nói:" Ngươi lại nói linh tinh gì nữa thế không nghe thấy Yakumo vừa
nói là đã đỡ hơn chút rồi sao?" nghe Diệp Thu nói vậy Kurenai lo lắng nói.
Diệp Thu nói:" Không sao cứ để yên cho ta"
" Có phải cảm nhận mình rất kém cỏi mình không thể làm được những gì bố mẹ
mình mong muốn không trấn hưng được gia tộc mình, cảm thấy mình rất vô dụng?"
Diệp Thu nói từng chữ từng câu như đánh vào tâm can của Yakumo
Nước mắt của Yakumo tràn ra nói:" Phải nhưng hix nhưng hix nhưng Yakumo sẽ
không bỏ cuộc"
" Nói như vậy nhưng trong em không nghĩ vậy em phải không áp lực gánh trên
lưng càng lớn em càng tuyệt vọng và em cứ như thế nó sẽ chiếm lấy cơ thể em và
biến em thành một con người tà ác. Em biết sự tồn tại của nó phải không, người
bạn luôn ở bên trong em đó." Từng câu nói làm cho Yakumo càng tuyệt vọng, đúng
như Diệp Thu nói tất cả mọi thứ đều đúng.
"Em biết nhưng em cũng biết bạn ấy rất mạnh mặc dù rất tà ác nhưng bạn ấy có
sức mạnh để hoàn thành những điều mà bố mẹ em mong muốn cũng là điều em mong
muốn." Yakumo vừa khóc vừa nói, Kurenai nhìn hai người nói chuyện chẳng hiểu 2
người đang nói cái gì cả.
"em muốn trở thành Nịna muốn phục hưng gia tộc phải không, nếu muốn anh có
thể chữa cho cơ thế của em, nhưng em phải gọi được nó ra đã. Kurenai đi ra
ngoài đi ở đây cô sẽ bị giết chết đó, bảo người nhà của Yakumo không được vào
trong phòng nếu không nghe lời thì hậu quả tự gánh chịu, nhưng tôi khuyên là
nên giữ họ lại nếu không hậu quả tôi có htể khẳng định cô sẽ không muốn nhìn
thấy" Nghe Diệp Thu nói có thể chữa cho mình thì Yakumo vui mừng, nói với
Yakumo một nửa rồi quay sang nới với Kurenai.
Thấy Diệp Thu nghiêm túc như vậy, mặc dù đã có mấy lần làm nhiệm vụ thấy Diệp
Thu xuất thủ nhưng những lần đó Diệp Thu sẽ không nghiêm túc nhưng lần này lại
khác Diệp Thu nghiêm túc, Kurenai cũng biết sự nghiêm trọng trong đó. Đi ra
ngoài thông báo người ở ngoài không được bén mảng đến phòng của Yakumo nhất là
bố mẹ của Yakumo.
Săp xếp xong mọi người Diệp Thu nói:" Giờ em hay kêu gọi người bạn kia của em
ra đi có nó ra anh mới có thể bắt dầu chữa trị cơ thể cho em, em hãy nhẩm đọc
trong lòng kêu gọi nó ra ngoài cơ thể" mặc dù điều này không là gì với Diệp
Thu nhưng uốn lấy hảo cảm của người mình định tán thì phải diễn xuất chút.
Nghe Diệp Thu nói vậy Yakumo cũng làm theo. Diệp Thu đi vào không gian hệ
thống vào khu vực dành riêng cho sủng thú của mình kêu gọi 6 con thú của mình
ra lần lượt là Hổ, Rắn, Tê Giác, Rùa, Điêu, và thêm cả con mèo kia nữa tất cả
chúng đều đã được Diệp Thu tăng lên Vũ Thánh cửu trọng rồi. bảo chúng thu nhỏ
người lại rồi theo Diệp Thu ra ngoài.
Mỗi con một góc thủ hộ mọi phía để tí nữa diễn 1 tràng cảnh Y độ khủng bố.
Diệp Thu không muốn tự mình thả ra khí thế kà do lười quen rồi không muốn động
thủ cho nên gọi mấy đứa kia ra cho chúng nó thả ra khí thế.
Nhưng chỉ hạn chế ở Vũ Linh 7 trọng mà thôi nếu cao hơn thì người thì người
xung quanh sẽ có án mạng xảy ra, tuy mới chỉ Vũ Linh 7 trọng nhưng cũng làm
cho người xung quanh nằm rạp hết xuống đất đây là Diệp Thu tính toán để thể
hiện mình trước mặt người yêu.
Một lí do nữa là chuẩn bị cho chúng nó đi tham quan thế giới Hokage này.
Rồi bắt đầu, một luồng khí thể tà ác từ Yakumo thả ra ngoài đến cả Kurenai ở
ngoài xa cũng có thể cảm nhận được, và tiếp theo đó một luồng khí thế vô cùng
mạnh mẽ thả ra khiến bao phủ khắp cả làng khiến cho ai cũng nằm úp sấp trên
mặt đất kể cả mạnh như đệ tam cũng vậy. Hiện tượng này vô cùng kì quái nhưng
luồng khí thế kia kết hợp với sức mạnh tà ác kia làm cho người ta cảm nhận như
sắp tận thế đến nơi rồi.
Kurenai nằm úp sấp ở đó không ngẩng đầu lên được trong lòng thì rất lo lắng
cho Diệp Thu và Yakumo. Không biết từ lúc nào thân ảnh của Diệp Thu đã in vào
trong lòng của Kurenai rồi. Nằm cầu nguyện: " Diệp Thu, Yakumo các ngươi đừng
có xảy ra chuyện gì nha."
Luồng khí thê mạnh mẽ kia là Diệp Thu bảo 3 trong 6 con thả ra hạn chế ở Vũ
Linh 7 trọng. Luồng khí đó cũng làm chấn nhiếp Y độ không dám nhúc nhích một
chút.
Diệp Thu bắt đầu quan sát Y độ nhìn răng dài với khuoon mặt rất kinh khủng.
Diệp Thu nhìn vẫn còn là linh thể Y độ có tà ác nghĩ nếu mang đi doạ trẻ con
thì rất hiệu quả đấy. Yakumo nhìn bạn mình cũng không có kinh ngạc gì nhiều
bởi cô đã gặp rát thường xuyên.