Viện Quân Đến


Người đăng: tbthinh

Có một thứ mà không thứ thuốc nào có thể hồi phục được, chỉ có nghỉ ngơi mới
phục hồi được, và nó cực kỳ quan trọng, đó chính là tinh thần.

Rất may mắn, Trần Thịnh luôn dành rất nhiều điểm thuộc tính tăng tinh thần của
mình, vậy nên hắn có thể chịu đựng được thời gian dài chiến đấu mà không bị
kiệt quệ về mặt tinh thần. Tất nhiên thuộc tính tinh thần cũng không phải chỉ
có bao nhiêu đó tác dụng, đối với một ma pháp sư, nó là yếu tố sống còn. Tinh
thần ảnh hưởng đến tốc độ hồi phục ma lực, khả năng câu thông với các nguyên
tố ma pháp bên ngoài cơ thể, từ đó ảnh hưởng đến độ mạnh yếu của ma pháp.

Trong truyền thuyết Rathma, một trong những đứa con đầu tiên của thiên sứ
trưởng Inarius và nữ hoàng của các mị ma Lilith, là Necromancer đầu tiên, và
có quyền năng mạnh nhất trong các Necromancer. Rathma có một tinh thần lực
khủng bố, mạnh đến nỗi khiến ông ta có thể điều khiển những đội quân khô lâu
đông nghịt lên đến hàng chục ngàn. Điều này cũng chứng tỏ thêm một thứ, tinh
thần lực rất quan trọng với Necromancer trong việc khống chế các khô lâu của
mình.

Trần Thịnh vẫn còn lâu mới đạt được trình độ của ông tổ sư của mình. Nhưng
tinh thần lực của hắn hiện tại cũng tạm đủ để hắn duy trì đến lúc diệt sạch
bọn quái vật tại đây. Với một điều kiện là bọn nó không có viện binh đấy nha.

Trần Thịnh đúng là may mắn, bởi vì bọn quái vật có vẻ như là tự tin rằng vài
ngàn con quái là quá đủ để tiêu diệt cái cứ điểm nho nhỏ này rồi. Vậy nên mặc
dù thời gian chiến đấu kéo dài hơn nửa tiếng, nhưng tuyệt nhiên không có bất
kỳ viện quân của quái vật nào đến giúp đỡ cả. Suốt thời gian đó, Rogue Camp
cũng có gửi người đến trợ giúp ngay, một đội paladin và babarian cùng rogue
chạy đến tiếp viện.

Trần Thịnh vẫn còn nhớ vẻ mặt của họ khi mà nhìn thấy tình cảnh đồ sộ trước
mặt, hắn đang một người làm cho mấy ngàn con quái đều sắp bị diệt sạch luôn.
Ấn tượng nhất là nguyên con rồng bảy thước đang thỏa thích chơi trò nướng
thịt.

“Ah! Các anh cuối cùng cũng đến rồi, tham gia thôi. Chúng ta cần nhanh chóng
tiêu diệt hết bọn này, sau đó đống cửa truyền tống trận để đảm bảo an toàn.” –
Trần Thịnh thở phảo nhìn đội hình các mạo hiểm giả đến cứu viện: năm paladin
cấp 15, năm babarian cấp 15, cùng với 20 rogue cấp 18.

Đội hình này hoàn toàn chính là đến để thế chỗ cho Trần Thịnh rút lui về đây
mà. Có điều hiện tại gặp tình huống như vậy, họ cũng rất sẵn lòng nhảy vô cùng
Trần Thịnh kiếm kinh nghiệm.

Tại thế giới này, người mạo hiểm rất ít khi có cơ hội đánh những trận lớn như
thế này để kiếm một lúc thật nhiều kinh nghiệm. Nếu như đi một mình để lãnh
trọn kinh nghiệm, thì không dám đánh một đám quái quá đông. Còn đi thành nhóm
nhiều người, thì kinh nghiệm lại bị chia bớt, chưa kể là nếu cả nhóm không
phối hợp được tốt, thì họ cũng không dám chọc mấy nhóm quái vật quá đông nữa.

Hiện tại chỗ này bị Trần Thịnh một người một rồng với một bầy khô lâu quậy cho
tưng bừng khói lửa lên rồi, bọn họ cũng không ngại nhảy vào chia một chén canh
kinh nghiệm. Dẫn đội paladin lập tức hét lớn, không hề nhiều lời, một chiêu
xung phong lập tức lao vào bọn quái vật. Những người khác cũng không chậm trễ,
các paladin cũng thi nhau xung phong, babarian thì nhảy vọt nhào vào, dùng
phương thức cực kì bạo lực tham gia chiến đấu.

Hàng loạt quái vật bị chém bay đầu, các giết quái của các chú này bạo lực,
chuyên nghiệp hơn đám khô lâu của Trần Thịnh nhiều. Hắn nhìn các anh chàng
paladin cực kỳ điệu nghệ, kiếm trong tay đâm ra xuyên qua thân thể đối thủ,
rồi sau đó rút ra, mang theo một vòi máu tươi. Rồi mọi chuyện cứ lập lại như
vậy, đều đặn nhịp nhàn cứ như chuyện ăn cơm uống nước bình thường.

“Quái vật bình thường hoàn toàn không phải là đối thủ của người mạo hiểm. Cũng
chỉ có tinh anh hoặc là boss mới uy hiếp được người mạo hiểm. Đáng tiếc là tại
trong cái đống quái vật này lại không có con tinh anh nào.” – Trần Thịnh vừa
dứt lời thì như quả báo, mấy cái quái vật khác hẳn những con còn lại xuất hiện
trong tầm mắt hắn.

Bọn quái vật này trên đầu trôi nổi một dòng chữ màu xanh, chẳng hạn như là
tinh anh fallen shaman, hoặc là tinh anh goatman... Bọn chúng dẫn theo còn lại
chừng một ngàn quái vật tàn quân phát động một lần tổng tấn công nữa.

“Mọi người chú ý! Phía trước có chừng 20 quái vật tinh anh xuất hiện! Chuẩn bị
ứng chiến!” – Trần Thịnh phát hiện trước nhất lập tức lớn họng báo động cho
mọi người biết.

Các paladin với lại babarian đang giết hăng say, nghe được có quái vật tinh
anh xuất hiện lập tức dừng lại. Họ hối hả tập trung lại gần nhau, tạo thành
một đội hình chiến đấu, như vậy không đến nỗi sẽ bị mấy con tinh anh vây chết
tại chỗ.

Trần Thịnh cũng không chậm trễ, trong tay đũa phép vung lên, mấy chiêu nổ thi
thể phát ra, lập tức khiến cho gần hai mươi con quái đang xung phong chết tại
chỗ. Chiêu này cũng khiến đội hình đang xung phong của lũ quái lập tức bị
khựng lại một chút, tạo thành một sự hỗn loạn không hề nhỏ đối với hàng ngũ
của bọn chúng.

“Necromancer! Dùng lời nguyền!” – đội trưởng viện quân paladin nắm chắc thời
cơ, dưới chân một quầng sáng xuất hiện, dẫn đầu mọi người xung phong. Tại thế
giới này, một đám paladin cùng mở ra các loại quầng sáng khác nhau, giúp cho
đồng đội được một loạt các bổ trợ khác nhau, không như trong game chỉ có một
paladin, cùng lúc chỉ có một quầng sáng. Các babarian cũng không chịu thua
kém, kỹ năng gào thét lập tức được sử dụng, khiến cho đoàn đội được tăng lên
cực kỳ khủng bố. Lại thêm lời nguyền của Trần Thịnh, đám quái này bi kịch rồi.

“Xung phong!” – các chiến binh hét lên một tiếng vang dội, tập thể xông tới,
cùng với dòng lũ quái vật đụng vào nhau, lập tức tạo thành một mảnh mưa máu.

“Arrrggg!” – Một babarian cầm trong tay hai cái búa trận, liên tục chặt chém
bất kỳ con quái nào trước mặt hắn. Trong khi một babarian khác, trong tay là
một cây búa khổng lồ, mỗi lần hắn quơ một cái là có mấy con quái bị hắn chém
làm hai.

Các paladin một tay khiên, một tay kiếm hoặc quyền trượng, năng suất giết quái
không cao như các babarian, nhưng đổi lại hoàn toàn chính là một cái xe tăng.
Các quái vật tấn công họ đa số đều bị tấm khiên cản lại, trong khi các đòn tấn
công của paladin thì quái vật không tài nào né tránh được. Nhanh, chuẩn, hiểm,
chính là những gì miêu tả về đòn tấn công của các paladin.

Trần Thịnh cũng tham gia cuộc vui, hắn đứng từ xa, các chiêu thức phạm vi lớn
liên tục phóng ra, hắn hiện tại chẳng khác nào một cây súng máy hình người cả.
Mặc dù đứng phía sau nhưng mà năng suất giết quái của hắn thậm chí còn cao hơn
cả mấy tên bạo lực cuồng babarian. Đó là chưa kể các triệu hoán vật của hắn,
cùng với con rồng Norbert nữa. Bọn khô lâu binh đang bảo vệ Trần Thịnh, còn
các khô lâu pháp sư thì hỗ trợ Norbert. Nó đang bị một đám quái vật tinh anh
vây lại đánh hội đồng.

Ái chà, thứ tự chương này đúng là... E hèm, không được nói bậy, không được nói
bậy...


Vô Hạn Phong Lưu - Chương #69