Người đăng: tbthinh
Suốt mấy ngày, cả trường không bàn tán chuyện gì khác ngoài vụ bà Noris bị tấn
công. Thầy Filch cứ liên tục rình rập chỗ bà Noris bị tấn công như thể kẻ đã
làm chuyện đó thể nào cũng quay trở lại. Trần Thịnh phải đến khuyên nhủ giải
thích một hồi thầy mới thôi không làm chuyện vô bổ đó nữa. Hắn cũng nhìn thấy
thầy không thể chùi được dòng chữ đó, dù bằng dụng cụ lau chùi thông minh của
mình hay bằng nùi giẻ phép thuật chùi mọi thứ, vậy nên hắn cũng tham gia, xắn
tay áo lên tẩy từng chữ một trên tường. Này là một cách an ủi thầy Filch thôi,
hắn chỉ cần vẩy đũa phép là xong rồi.
Trần Thịnh cũng gặp cô bé Ginny, cô bé có vẻ xúc động mạnh và rất lo âu về số
phận bà Noris. Trần Thịnh cũng đến an ủi cô bé. Hôm ăn trưa, Trần Thịnh sang
ngồi bên cạnh cô bé bên dãy nhà Gryffindor, nhẹ nhàng xoa hai thái dương cô bé
an ủi: “Ginny, thả lỏng nào em, không có gì phải lo cả, đã có cụ Dumbledore ở
đây, thậm chí nếu không có cụ anh vẫn còn ở gần đây mà! Có chuyện gì khó chịu
hay áp lực thì em cứ nói với anh, anh sẽ giúp em cho!” – Trần Thịnh kết hợp
mát xa đầu với vận dụng tinh thần lực của mình ảnh hưởng cô bé. Chiêu này hiệu
quả khiến cô bé gương mặt hồng nhuận trở lại, tinh thần cũng không còn hoảng
hốt sợ hãi như lúc nãy.
Thấy Ginny đã phục hồi, Trần Thịnh cười vỗ vỗ đầu cô bé quay trở lại bàn
Ravenclaw ngồi ăn trưa. “Không ngờ cậu lại có khả năng an ủi người khác nữa
đấy Thịnh!” – Cho Chang ngồi bên cạnh hắn nhìn hắn chọc ghẹo.
“Chỉ là chút mẹo nhỏ của Muggle cộng thêm vận dụng tinh thần lực thôi. Cậu nếu
tập luyện cũng có thể làm giống mình thôi.” – Trần Thịnh cười nói, sau đó bỗng
nhiên chuyển giọng: “Sao nào người đẹp? Muốn mình làm cho cậu một lần không?”
– Cho Chang vội vàng từ chối, chỉ cần nhìn gương mặt với nụ cười đáng khinh
của Trần Thịnh hiện tại là biết hắn đang có ý nghĩ xấu trong đầu rồi.
Hermione bắt đầu điên cuồng tra tìm tài liệu trong thư viện. Thật là, cô bé
càng ngày càng không muốn nói chuyện với Trần Thịnh thì phải, khi mà hắn hoàn
toàn chính là một cái thư viện di động mà nàng không đi hỏi chuyện hắn. Này
càng làm Trần Thịnh buồn bực không thôi.
Tuy nhiên, Trận Quidditch đầu tiên của nhà Ravenclaw đã đến, vậy nên Trần
Thịnh cũng không có thời gian suy nghĩ chuyện này nữa. Trưa ngày chủ nhật,
Trần Thịnh cùng các thành viên khác của đội nhà Ravenclaw ra sân đấu
Quidditch, trên người khoác áo bào màu xanh dương, có thêu huy hiệu nhà
Ravenclaw.
Trận đầu tiên, Ravenclaw gặp Hufflepuff. Trần Thịnh được định vị thành một
truy thủ. Trận đấu này hoàn toàn là nghiền ép, khi mà Trần Thịnh bằng vào tốc
độ ưu thế, điên cuồng ghi bàn vào gôn đội Hufflepuff. Tỷ số thậm chí đạt đến
con số không tưởng 200-0 cho đến khi tầm thủ đội Hufflepuff bắt được trái banh
Snitch, biến tỷ số thành 200-150. Cũng là lần đầu tiên trong lịch sử Hogwarts
khi mà đội bắt được trái Snitch lại không chiến thắng trận đấu.
Trần Thịnh đáp xuống sân trong tiếng hoan hô như vỡ bờ của cổ động viên
Ravenclaw. Một màn trình diễn chưa từng thấy tại Hogwarts biến Trần Thịnh
thành người hùng của Ravenclaw. Một truy thủ cải biến cả cuộc đấu, khiến cho
trái Snitch cũng không cứu vãng được thế cuộc.
Trần Thịnh tham gia Quidditch là để được bay cho đã thôi. Vậy nên hắn cũng
không có hứng thú lắm với bữa tiệc ăn mừng chiến thắng của nhà Ravenclaw. Kết
thúc trận đấu là Trần Thịnh đi thẳng một mạch lên phòng cần thiết. Nhà
Ravenclaw cũng quá quen với cái cách lập dị của Trần Thịnh nên họ cũng ăn mừng
một mình không cần hắn.
Trần Thịnh phát hiện Hermione đã đi mượn một quyển sách trong khu sách cấm khi
hắn đến kho sách cấm tìm kiếm tài liệu cho mình. Vậy là bộ ba vẫn tiếp tục
thực hiện kế hoạch chế thuốc đa dịch và lẻn vào nhà Slytherin như trong nguyên
tác. Trần Thịnh cũng bó tay không thể nào nói gì thêm, đến lúc đó mình đi chăm
Hermione vậy. Biến thành mèo rồi phục hồi lại cũng không phải chuyện gì hay ho
vui vẻ cả.
Căn phòng vệ sinh nữ tại lầu hai gần đây khá náo nhiệt, khi mà có một nhóm ba
đứa học sinh túc trực tại đây để chế thuốc. Còn đứa thứ tư, thường đến một
mình và không nấu thuốc, đứa thứ tư chỉ nghiên cứu kỹ lưỡng các bồn rửa tay,
từng góc một của nhà vệ sinh nữ thôi. Đứa đó là Trần Thịnh, hắn đang tìm kiếm
dấu hiệu con rắn, lối vào phòng chứa bí mật. Có điều dường như Trần Thịnh
không có sự may mắn của nhân vật chính nên hắn tốn nhiều công sức hơn mới tìm
được nó nằm dưới một bồn rửa tay.
Vừa xác định được lối vào phòng chứa bí mật rồi thì đến lượt các con gà trống
của Hagrid bị giết, Trần Thịnh lại chạy đi yểm bùa bảo vệ lên chỗ chuồng gà
của lão. Hai người cũng làm một bữa cháo gà ra trò bằng mấy con gà bị giết đó.
Thịt gà trống nha, rất ngon đấy, cả Trần Thịnh và Hagrid đều giơ ngón cái với
món cháo gà này.
Trận Quidditch thứ hai cũng đến, Gryffindor và Slytherin. Trần Thịnh một lần
nữa lại đến với trách nhiệm giải cứu Harry. Trái Bludger bị yểm bùa phóng như
điên theo sau Harry, đuổi tận giết tuyệt nó. Trần Thịnh không biết rốt cuộc
trong đầu con gia tinh Dobby đó chứa cái giống gì nữa, muốn cứu người mà lại
làm như vậy đó. May là Harry cũng chỉ bị gãy tay mà không phải là té từ cán
chổi xuống rồi tan xương nát thịt. Đến lúc đó nó có ủi chín hết mấy ngón tay
của mình cũng có chuộc lại được lỗi lầm của mình gây ra đâu. Một con gia tinh
ngu ngốc và quái dị.
Trần Thịnh nhìn thấy trái Bludger phóng tới gần chỗ mình liền rút đũa phép ra,
hắn nhắm thật chuẩn trái Bludger rồi tung một mảnh lưới ra bắt gọn lấy nó.
Trái Bludger vùng vẫy dữ dội khi tấm lưới phép thuật kéo nó rơi xuống đất.
Trần Thịnh vọt ra, đũa phép chỉ vào trái Bludger lầm rầm những câu thần chú
giải nguyền. Phép thuật của gia tinh phức tạp hơn so với con người, thậm chí
các bùa cấm độn thổ cũng không ngăn được các gia tinh độn thổ nữa. Vậy nên
Trần Thịnh mất rất nhiều công sức mới giải nguyền được trái Bludger rồi thả nó
ra.
Điều Trần Thịnh không ngờ là trái Bludger còn lại lập tức đuổi theo Harry, hắn
gầm nhẹ Dobby trong miệng, nguyền rủa con gia tinh chết tiệt. Trong khi đũa
phép trong tay giơ lên cao, lại một lần nữa chụp trái Bludger xuống đất bắt
đầu giải nguyền. Có điều hành động của hắn đã khiến bà Hooch chú ý, bà cho
dừng trận đấu và đến hỏi hắn đang làm gì.
“Hai trái Bludger này đang bị ác ý nguyền rủa thưa cô. Em đang cố gắng giải
nguyền cho chúng. Giờ thì ổn rồi, em nghĩ trận đấu có thể tiếp tục tiến hành
an toàn! Thành thật xin lỗi cô vì sự bất tiện cho trận đấu!” – Trần Thịnh khom
người chào bà Hooch, tuy nhiên bà Hooch hoàn toàn hài lòng với sự trợ giúp của
hắn. Bà cũng phát hiện ra trái Bludger bị yểm bùa nhưng không có cụ Dumbledore
tại đây nên không thể làm gì cả.
Không có trái Bludger quấy nhiễu, Harry rất nhanh chóng tóm được trái banh
Snitch vàng kết thúc trận đấu. Mọi người hò reo hoan hô anh hùng của nhà
Gryffindor một lần nữa lại lập công trong trận đấu với đối thủ truyền kiếp
Slytherin khi họ đang bị dẫn trước. Lần thành công này của Harry khẳng định
lại sự quan trọng của trái Snitch khi nó giúp Gryffindor lật ngược thế cờ bị
dẫn trước.
Mọi người cuồng hoan, không ai để ý đến thân ảnh Trần Thịnh xiu vẹo rời khỏi
sân bóng, tiêu hao ma lực cực lớn khiến hắn ngay cả bước đi cũng khó khăn.