Người đăng: tbthinh
Bộ lau dọn thông minh khỏi cần nói, sản phẩm đó hiện tại thầy Filch đang giữ
một bộ. Giờ cả vòng cổ thầy cũng có một cái, Trần Thịnh dám chắc hiện tại hắn
có ở trước mặt thầy đánh học trò khác thầy cũng không thèm nói gì hắn.
Cái vòng cổ thật sự là bom lớn, khi mà bộ pháp thuật đặt hàng luôn cho tất cả
các nhân viên của họ mỗi người một bộ. Bộ lau dọn thông minh được các bà nội
trợ cực kỳ yêu thích, không cần chú ý, không cần ma lực điều khiển vẫn có thể
tự mình làm viêc, quá tuyệt vời. Vòng cổ hầu như mỗi nhà đều sắm một bộ, dù
sao không phải ai cũng giỏi các bùa chú trị thương hay phòng ngự cả.
Trần Thịnh hiện tại quả thật là ngày thu đấu vàng. Hắn lập một xưởng sản xuất
tại làng Hogsmade, thuê ba mươi công nhân làm việc, hỗ trợ họ là ba mươi gia
tinh khác của Hogwarts. Cái xưởng này khiến cho làng Hogsmade bỗng nhiên thêm
ra hơn năm mươi nhân khẩu, chuyện kinh doanh cũng náo nhiệt hơn khiến mọi
người đều hài lòng.
Quỹ từ thiện của Trần Thịnh cũng bắt đầu hoạt động, hắn viện trợ cho cô nhi
viện nơi hắn đã sinh ra và lớn lên (theo hồ sơ chủ thần thành lập, lại nói chủ
thần cả năm nay lại im ru nữa), giúp đỡ gia đình các con em không đủ tiền theo
học tại Hogwarts có thể đi học. Thậm chí gia đình Ron rốt cuộc cũng không còn
phải cho con mình mặc quần áo cũ hay dùng đũa phép cũ nữa.
Tất nhiên được chăm sóc nhất là trường Hogwarts khi mà các nhân viên của
trường đều được tăng lương. Trần Thịnh cũng thực hiện lời hứa của mình khi sắm
cho trường một đám chổi bay mới thay thế đám chổi cũ đã suýt giết Trần Thịnh
hồi năm nhất. Có điều cây chổi năm đó Trần Thịnh giữ lại, hắn muốn tìm tòi xem
có thể khôi phục nó hay không. Mỗi một sự đột biến đều có bí mật của nó. Có
khi cải tạo xong, cây chổi này lại nhanh hơn cả cây tia chớp ấy chứ?
Mấy chuyện Trần Thịnh làm tất nhiên là đến tai hai cô bé Hermione và Cho
Chang. Cả hai nàng đều luôn theo dõi nhật báo tiên tri hàng ngày. Vậy nên Trần
Thịnh lập tức nhận được hai con cú, ca ngợi hắn hết lời vì những hành động của
mình. Có điều Trần Thịnh có vẻ không cười nổi khi mà hai con cú của hai nàng
đều lườm nhau sắc lẻm. Không biết hai cô chủ của chúng khi gặp nhau có cùng
nhau tranh một trận thư hùng không nữa?
Rùng mình một cái vứt bỏ ý nghĩ đáng sợ đó ra khỏi đầu, Trần Thịnh tiếp tục
nghiên cứu của mình. Hắn vừa tặng cho hội phượng hoàng mỗi người một cái vòng
cổ đặc biệt tăng gấp ba khả năng trị liệu, còn các thần sáng cũng nhận được
mấy cái phiên bản tăng gấp hai lần. Hành động này khiến danh tiếng của hắn
tăng lên không ít, chắc chắn khi Voldermort trở lại, hắn sẽ lập tức lọt vào
tầm ngắm các nhân tài “không chiêu mộ được thì phải giết” của Voldermort ngay.
Chuyện này nên vui hay buồn đây?
Tháng bảy đến, Trần Thịnh sau một thời gian bận điên rốt cuộc rút ra chút thời
gian đi giải cứu Harry khỏi nhà nó, theo như hắn dự đoán, hiện tại cu cậu chắc
chắn đang bị nhốt trong phòng của mình, thư từ thì bị chặn lại không thể cầu
cứu ai được rồi.
Chào tạm biệt các gia tinh của trường Hogwarts, Trần Thịnh lên đường đến Luân
Đôn. Hắn vừa đi thăm các gia tinh vì nghe họ nói là hơn ba mươi gia tinh của
Hogwarts đã mang bầu. Và đến khi khai giảng năm học mới, trường sẽ chào đón
thêm hơn ba mươi gia tinh. Lại mất chừng sáu tháng nữa, thì sẽ có ba mươi gia
tinh gia nhập đội ngũ phục vụ cho Hogwarts. Mà Trần Thịnh, cũng vui vẻ vì như
vậy đồng nghĩa với việc hắn sẽ có thêm nhiều gia tinh để thuê làm việc cho
xưởng sản xuất của hắn.
Chui ra khỏi lò sưởi của cửa hàng hắn tại Hẻm Xéo, Trần Thịnh chào hỏi các
nhân viên tại cửa hàng mình vài câu, khích lệ mọi người cố gắng làm việc rồi
rời khỏi. Bắt một chuyến taxi đến nơi ở của Harry, Trần Thịnh gõ cửa ngôi nhà.
“Xin chào ông, tôi là bạn của Harry, không biết tôi có thể vào nhà thăm bạn
tôi được không?” – Trần Thịnh lúc này đã thay một bộ vest đen, trông không
khác gì một Muggle thực thụ. Vậy nên khi nghe được hắn là bạn của Harry, dì
dượng của Harry đều bất ngờ. Nhưng sau đó là nổi giận: “Không có một tên đồng
bóng nào được phép vào nhà ta. Và ta cũng không cho phép nó giao du với loại
người như ngươi!” – Lão hét vào mặt Trần Thịnh, đóng sầm cửa lại vào mặt hắn.
“Xem ra không áp dụng biện pháp mạnh không được nhỉ?” – Trần Thịnh cười nói,
cánh cửa bậc mở, và hắn bước vào trong nhà trong ánh mắt khiếp sợ của dì dượng
Harry. Không dùng đũa phép làm phép, trò này Trần Thịnh đã quá thành thục, thế
giới Diablo không đũa phép làm phép là chuyện rất bình thường.
Trần Thịnh không nhìn sắc mặt đã tím như trái cà của ông dượng khổng lồ của
Harry, hắn đặt xuống bàn món quà hắn mang theo: một cái đồng hồ treo tường đắt
tiền rồi lên lầu, đi thẳng đến phòng của Harry.
Có vẻ như thái độ của hai vợ chồng người bảo hộ Harry khá nhà giảm nhiệt khi
nhìn thấy chiếc đồng hồ trên bàn, nhưng khi Trần Thịnh lên lầu, ông dượng lại
gào thét: “Ta không cho phép ngươi vào phòng nó, ta sẽ báo cảnh sát! Ngươi là
đang xâm nhập nhà dân bất hợp pháp!” – các thớ thịt hoặc là mỡ trên người ông
dượng cực phẩm này rung lên theo tiếng thét của lão. Trần Thịnh cũng không
muốn nghe, hắn đơn giản là gạt con voi hình người này sang một bên, mở cửa
phòng Harry, và bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của Harry đang nhàm chán ngồi trên
nệm, không thể tin nổi bỗng dưng hắn lại xuất hiện trước cửa phòng mình.
“Xem ra cậu có một mùa hè không quá được như ý nhỉ Harry? Sao khỏe không? Mình
đến đón cậu đi đổi gió trời đây!” – Trần Thịnh thái độ trước sao vẫn như vậy,
lúc nào khóe miệng cũng cười cười cả. Harry cũng đã hết kinh ngạc chuyển sang
vui mừng quá đỗi khi nghe Trần Thịnh đến đón nó đi khỏi nơi quỷ quái chết tiệt
này. Harry lập tức nhảy lên khỏi giường, bắt đầu dọn dẹp đồ đạc. Trần Thịnh
cũng giúp một tay, một bùa triệu hồi khiến toàn bộ hành lý của Harry phá cửa
gầm cầu thang bay đến, sau đó phẩy nhẹ tay một cái, toàn bộ hành lý quần áo
lập tức được sắp xếp gọn gàng.
“Ok mọi thứ đã xong xuôi, hiện tại bọn mình đi thôi!” – Trần Thịnh cất hết mấy
cái rương của Harry vào trong túi không gian của mình, thả con cú mèo của
Harry ra, sau đó mang theo nó rời khỏi ngôi nhà trong ánh mắt giết người của
dì dượng nó.
“Bây giờ chúng ta nên đi xe buýt đến trang trại hang sóc của Ron đi. Mình nghĩ
cậu sẽ rất vui khi được ở đó trong mùa hè này!” – Trần Thịnh cười cười, giơ
đũa phép trong tay lên. Lập tức một chiếc xe buýt ba tầng màu tím xuất hiện,
thắng một cái két trước mặt hai đứa. Trần Thịnh mang theo vẻ mặt kinh ngạc
Harry lên xe, nói rõ điểm đến rồi trả hai galleon vàng cho phụ xe, sau đó ngồi
trên một cái giường trống.
“Nếu như sau này cậu có lỡ đường, thì cứ gọi xe buýt hiệp sĩ, nó sẽ đến đón
cậu, cách gọi như lúc này mình làm vậy, giơ cao đũa phép lên, vậy là xong, giá
cả cũng rẻ nữa!” – Trần Thịnh giải thích với vẻ mặt còn đang bất ngờ Harry
Potter – “Không phải phù thủy nào cũng có thể độn thổ, và không phải chỗ nào
cũng có hệ thống lò sưởi để dùng bột Floo, vậy nên dùng xe buýt vẫn rất phổ
biến.” – Trần Thịnh tranh thủ phổ cập giáo dục cho Harry, để tránh sau đó hàng
này cùng với tên Ron dùng xe bay đến trường.
Chẳng mấy chốc đã đến trang trại Hang sóc, cả hai vừa xuống xe thì chiếc xe
lao đi mất.