Người đăng: tbthinh
Trần Thịnh sau khi nghe được Hermione đọc hết một lượt những gì viết trên giấy
da, liền đơn giản cầm lên chai nhỏ ngoài cùng. Hắn nói: “Phía sau đám lửa màu
đen đó, chính là tay sai của Voldermort, thậm chí có thể là chính bản thân
hắn. Vậy nên đề nghị của mình rất đơn giản: mọi người nên trở lại, mình sẽ đi
đối phó với hắn. Trong cả nhóm, trình độ của mình là cao nhất, vậy nên trách
nhiệm này, hãy để mình gánh vác.” – Trần Thịnh vừa dứt lời thì Harry đã lên
tiếng phản đối:
“Không thể để cậu đi mạo hiểm một mình như vậy được, mình sẽ đi theo cậu. Mình
đã từng sống sót trước hắn một lần, có thể mình sẽ lại sống sót trước hắn một
lần nữa!” – Trần Thịnh nhìn Harry nghiêm túc nói: “Harry, nếu mình không lầm,
cậu sống sót, bởi vì mẹ cậu đã dùng mạng sống của mình làm giá cả, tình yêu
của bà đối với cậu làm cầu dẫn, thực hiện một bùa chú bảo vệ cực mạnh lên
người cậu, giúp cậu an toàn cho tới khi bùa này mất hiệu lực, thường là khi
cậu trưởng thành, hoặc là khi nó hết năng lượng.” – Trần Thịnh từ tốn nói
những gì đã đọc được trong một quyển sách trong khu vực cấm – “Vậy nên cậu cần
trân trọng mạng sống đã được đánh đổi bằng mạng sống của mẹ mình. Tất nhiên
nếu như bên kia là Voldermort, có khả năng cậu sẽ sống sót rất cao đấy.” –
Trần Thịnh như giễu cợt nói hết.
“Mẹ mình…đã hy sinh để cứu mình sao?” – Harry lắp bắp. Cậu nhóc hàng đêm vẫn
hay gặp ác mộng về cái đêm định mệnh đó. Với lại Trần Thịnh không có lý do gì
lừa nó nên nó khá tin tưởng những gì Trần Thịnh nói.
“Được rồi, Ron, Hermione, Neville, các cậu uống thuốc này, băng qua ngọn lửa
tím chạy về báo với thầy Dumbledore nhanh đi, không biết mình có thể kéo dài
được bao lâu nên tốt nhất các cậu nên nhanh chân lên nhé.” – Trần Thịnh mỉm
cười nhìn ba đứa nói. “Không được, anh phải về cùng bọn em!” – Hermione phản
đối.
Trần Thịnh đau đầu (chính xác là tác giả cũng đau đầu, không muốn tả chuyện
ngăn cản nhau này nữa), vậy nên hắn nạt nộ nói: “Được rồi! Thứ nhất, thuốc
không đủ để cả bọn cùng tiến về phía trước, thứ hai, cần có người đi cấp báo
với thầy Dumbledore, thứ ba, thực lực của mình mạnh, có thể đấu một hồi, Harry
có bùa bảo vệ của mẹ, còn các cậu không có gì hết. Vậy nên, hiện tại mình
quyết định, các cậu lập tức quay lại ngay!” – Trần Thịnh sừng cồ lên có vẻ lực
uy hiếp cực mạnh, ba đứa nhóc lập tức uống thuốc vọt ngay, Hermione trước khi
đi còn ôm lấy Trần Thịnh một cái, không nỡ rời đi chút nào. Rốt cuộc còn lại
Trần Thịnh, Harry, Elize, Norbert và Fluffy.
“Rồi cậu không muốn quay lại muốn cùng tớ chiến đấu đúng không? Đấm tay một
cái nào, dù lỡ mình có xong phim rồi thì Harry cậu không được quên tớ đâu đấy
nhé!” – Trần Thịnh cười khà khà đấm tay cùng Harry, khiến cậu nhóc bớt rung
đôi chút.
Sau đó Trần Thịnh đưa cho Harry cái chai, bản thân mình từ tron túi lôi ra một
cái chai nữa, to hơn và chứa nhiều ma dược hơn. Trần Thịnh biết chuyện này
trước nên đã nhờ thầy Snape cùng pha chế thêm thuốc để vượt qua tường lửa này.
Giờ hắn, Harry, Elize và hai con rồng cùng chó đều uống thuốc này vào, sau đó
cả bọn xông qua tường lửa.
Bên trong căn phòng rộng rãi này, đang đứng một người, đó không phải là
Voldermort hay Snape (tất nhiên rồi), mà là Quirrell. Harry trợn mắt há hốc
mồm khi biết được Snape không phải muốn giết nó mà luôn cố gắng cứu nó. Trần
Thịnh cũng nhàm chán không thôi, lời kịch y như nguyên tác ah, hắn lợi dụng
lúc Quirrell cùng Harry lo nói chuyện, đã cho Fluffy và Norbert chia ra hai
bên bao vây lấy Quirrell.
“Ngay bây giờ! Tấn công!” – Khi mà Quirrell tháo khăn trùm đầu ra, khoe ra
Voldermort đang ký sinh trên gáy hắn, Trần Thịnh lập tức hành động. Norbert và
Fluffy hiện nguy hình phòng tới Quirrell. Elize cũng trở lại hình dáng bạch kỳ
mã, còn Trần Thịnh trong tay đũa phép không ngừng huy động, Elize, Norbert và
Fluffy lập tức được cốt thuẫn bảo vệ. Đồng thời trước mặt Trần Thịnh và Harry
xuất hiện tên ú golem đất cùng với mười hai khô lâu binh (lại lên 2 cấp), sau
lưng bọn nó cũng xuất hiện ba khô lâu pháp sư. Đội hình này vừa hiện ra lập
tức dọa ngốc Harry, cũng khiến Quirrell giẫn dữ gào thét:
“Là ngươi! Ngươi là kẻ phá đám ta trong rừng cấm!” – “Được chúa tể hắc ám nhớ
nhung, thật là vinh hạnh của ta!” – Trần Thịnh cười cười nhưng không hề chậm
trễ, một loạt răng độc phóng ra, như mưa bom bão đạn phóng về phía Voldermort.
Đúng như Trấn Thịnh dự đoán, Voldermort lập tức tiếp quản thân thể Quirrell,
bắt đầu thao túng thân thể Quirrell chiến đấu. Một đòn lá chắn hoàn mỹ chặn
lại cơn mưa răng độc của Trần Thịnh cùng ba quả cầu lửa băng sét của khô lâu
pháp sư. Voldermort vừa tránh sang một bên, khỏi ngọn lửa của Norbert phun ra,
vừa tung một bùa nổ tung, kết liễu ba con khô lâu binh đang lao đến.
Thụp người xuống né một bùa choáng Trần Thịnh phóng đến, hắn trả lại cho
Fluffy một bùa choáng khác, khiến con chó kêu ẳng một tiếng, một cái đầu trúng
bùa ngất ngư ngay. Nhưng mà lúc này Elize đã phóng đến, trên sừng lóe sáng
bạch quang khiến Voldermort hoảng hốt phải độn thổ khoảng cách ngắn sang một
bên. Chuyện này tất nhiên tiêu hao của hắn rất nhiều ma lực nên Voldermort thở
hổn hển. Mặc dù có năng lực và kinh nghiệm của Voldermort, nhưng mà cơ thể của
Quirrell lại không có ma lực hùng hậu như chính bản thân Voldermort, đó là
điểm yếu của hắn hiện tại.
Một tia sáng xanh lục xẹt ngang Trần Thịnh, hắn vội vàng nhảy sang một bên
tránh né. Chiến đấu với mấy tên phù thủy hắc ám này quá nguy hiểm, ăn một tia
sáng xanh của bọn chúng thì lập tức đi gặp ông bà ngay. Trần Thịnh che lấy
Harry, cậu nhóc lúc này cũng cầm đũa phép trong tay, mặc dù không biết nên làm
gì vì không biết một bùa tấn công nào cho ra hồn cả.
“Harry! Nấp cho kỹ vào! ‘má, nguy hiểm vãi’!” – Trần Thịnh lại lăn một vòng né
một bùa chú khác của Voldermort, miệng phun tiếng Việt, không ngờ Voldermort
lại khó nhằn như vậy. Hắn đã tiến bộ rất nhiều sau lần chiến đấu trong rừng
cấm, cả Norbert cũng vậy, hiện tại còn có thêm Fluffy giúp đỡ nữa mà vẫn thật
vất vả mới nhỉnh hơn Voldermort một chút. Danh hiệu chúa tể hắc ám hay phù
thủy mạnh nhất cũng không phải thổi ra.
Trần Thịnh rốt cuộc là dính đòn, một lời nguyền nổ tung khiến mấy cục đá đập
trúng hắn, cái chân hắn trong nháy mắt mất liên lạc với tổng bộ đại não. (Đại
ca não: Alo chân nghe rõ trả lời…alo alo…thằng chân giờ phút này mà nó tắt máy
đi chơi rồi! Phải đuổi việc nó!) Trần Thịnh cũng không kịp rên la vì đau, hắn
lết ra phía sau một cái cột, lập tức cho cái chân đang đình công của mình một
lời nguyền trị thương.
Nhưng mà Voldermort không cho Trần Thịnh thời gian nghỉ ngơi khi hắn lao đến
Harry, bàn tay vươn ra nắm lấy cổ cậu nhóc. Sau đó, một tiếng kêu đau đớn vang
lên, bàn tay của Voldermort, chính xác là của Quirrell căng phòng lên giống
như phỏng, sung phù và bóng lưỡng. “Vẫn không thể không nhờ đến nó!” – Trần
Thịnh vừa trị cái chân vừa nhìn cảnh này, hắn nói lớn: “Harry! Hắn không thể
đụng vào da trần của cậu, lợi dụng tấn công đi!”. Harry lập tức chụp hai bàn
tay lên mặt Quirrell, khiến hắn gào lên vì đau đớn. Đồng thời Harry cũng gào
lên, có vẻ như cái trán cậu lại đau nữa. Trần Thịnh cũng không cần nhiều hơn
nữa. Hắn tung ra một lời nguyền giải giới đánh chính xác vào người Quirrell
khiến hắn té bật ra phía sau, đũa phép văng ra khỏi tay bay vào một góc.
Quirrell lăn lộn vài vòng nữa rồi nằm im re luôn, xem ra đã đi gặp ông bà rồi.