Đi Làm Thịt Blood Raven Thôi


Người đăng: tbthinh

Sau gần ba tháng cùng nhau chém giết, rốt cuộc Trần Thịnh và Celena đồng thời
đều lên đến cấp 9.

Tính danh: Trần Thịnh. Nghề nghiệp: Vô hạn giả. Cấp 9 exp 1025/250000.
Sức mạnh: 47.
Nhanh nhẹn: 47.
Thể chất: 97. Máu: 97. Thể lực: 97.
Tinh thần: 267. Ma lực: 267.
Kỹ năng:
Triệu hồi khô lâu cấp 6 125/800 máu 23 công kích 5-8 tốn mana 11 số khô lâu
binh 6;
Khô lâu tinh thông cấp 4 110/500 máu +25% công kích +4;
Răng độc cấp 8 240/1500 số răng độc 9 công kích 8-15 độc tố công kích 8 tốn
mana 9;
Golem cấp 4 35/100 máu 100 tấn công 14-20 tốn mana 40;
Gia tăng thương tổn cấp 5 44/400 tăng thương tổn nhận được 50% tốn mana 10;
Cốt thuẫn cấp 5 20/250 hấp thụ 300 thương tổn tốn mana 30.

Chỉ nói những kỹ năng chính thôi đã mệt ná thở, mà so với Diablo 3, Diablo 2
các chỉ số cũng khiêm tốn hơn nhiều. Diablo 3 chịu khó cày đến level max 70 là
máu bắt đầu tính bằng hàng trăm ngàn rồi, đánh ra thương tổn cùng là toàn từ
700 ngàn đến triệu. Nói chung là Diablo 3 làm cho nhân vật chính càng giống
với thần hơn là Diablo 2.

Cũng phải thôi, theo như truyền thuyết của thế giới Diablo, thì con người là
kết tinh sau khi thiên sứ và ác quỷ kết hợp với nhau nên mạnh hơn cả thiên
thần lẫn ác quỷ (cái này đúng là rất tuân theo kỹ thuật lai giống trong sinh
học – gì mà con lai F1 gì đó, lâu quá quên mất rồi he he).

Truyền thuyết những đứa con đầu còn mạnh hơn cả cha mẹ chúng, vốn là thiên sứ
trưởng và nữ hoàng mị ma, có thể tưởng tượng được họ trâu bò thế nào. Vậy nên
Diablo 2 thiết kế những anh hùng hậu duệ của họ lại có chỉ số thấp lèo tèo thế
này thì cũng không đẹp đẽ gì cho lắm.

À lạc đề rồi. Quay lại Trần Thịnh cùng Celena lên đến cấp 9, tự tin tràn đầy
quyết định đi đánh Blood Raven trong khu mộ địa của tu viện. Họ gấp cũng phải,
vì hoàn thành nhiệm vụ này, họ sẽ chính thức có tư cách thuê lính đánh thuê hỗ
trợ chiến đấu. So với chiến đấu một mình, có các rogue hỗ trợ tất nhiên là tốt
hơn. Trần Thịnh càng thêm mong đợi được chiến đấu cùng một bé rogue xinh xắn
cho đỡ buồn đây.

Do là chuẩn bị đánh boss, nên hai người ngay từ khi bắt đầu đã tích trữ lại
các bình máu và mana, hiện tại cả hai sở hữu cũng cả trăm bình. Tự tin tràn
đầy, cả hai quyết định nghỉ ngơi thật tốt một ngày rồi hôm sau tấn công thẳng
vào sào huyệt của Blood Raven.

À chú thích thêm là nghĩa trang của tu viện rất rộng lớn, Blood Raven chỉ ở
ngay trung tâm thôi, còn hiện tại Trần Thịnh và Celena đang ở khu vực ngoại vi
săn giết zombie để tí nữa chiến đấu với Blood Raven sẽ đỡ áp lực hơn. Mặc dù
Blood Raven là một cung thủ, nhưng mà nó lại có chiêu gọi zombie từ mộ địa,
vậy nên hiện tại giết bớt con nào hay con đó.

Hôm sau sáng sớm Trần Thịnh đã thức dậy chuẩn bị thức ăn cho cả hai. Trước khi
đến thế giới này, hắn thường hay ngủ nướng, để người yêu hắn tự ăn sáng đi
học, hiện tại điều đó khiến hắn rất buồn. Vậy nên Trần Thịnh cố gắng sửa,
thành quả là mấy tháng cùng ăn uống cùng chiến đấu, Celena đối với hắn cảm
giác rất là tốt, đến chính hắn cũng cảm thấy có khả năng là từ bạn chiến đấu
thành bạn đời luôn.

Ăn sáng xong hai người tiến sâu dần vào nghĩa trang, 6 khô lâu binh cùng với
golem đất đi trước mở đường, tạo thành một hình bán nguyệt bảo vệ Trần Thịnh
và Celena bên trong. Tên Trần Thịnh này mặc dù đã có kỹ năng cốt thuẫn vẫn rất
sợ chết, hoàn toàn là trốn phía sau cùng Celena phóng ma pháp. Trong khi hắn
rõ ràng có một kỹ năng là lưỡi dao độc, nhiễm độc vũ khí cận chiến tấn công
đối phương.

Cả đội đang tiến về phía trước thì một tiếng gào vang lên, đó là tiếng thét
của zombie khi xung trận. Trần Thịnh nheo mắt lại, phát hiện phía trước lít
nha lít nhít zombie, ít nhất cũng phải vài trăm gần ngàn con, đông nghịt một
mảnh.

“Không được, phải tìm một chỗ hẹp để ngăn tụi nó lại, nếu không bị tụi nó bao
vây chúng ta chết chắc!” – Trần Thịnh đổ mồ hôi lạnh nói lớn với Celena bên
cạnh hắn. Cô nàng pháp sư cũng gật đầu đồng ý, cả hai liền vừa đánh vừa lùi,
cố tìm một chỗ địa hình có lợi cho mình chiến đấu.

“Chết tiệt thật! Giết bao nhiêu ngày rồi mà vẫn còn nhiều như thế này đây,
thật quá sức tưởng tượng! Bao nhiêu đó đứng im cho mình giết cũng không đủ
mana mà giết hết bọn chúng!” – Trần Thịnh bực bội nói.


Vô Hạn Phong Lưu - Chương #11