:...quên Tên Chương ...


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Tối trời 18 : 00.

Đám người bọn họ may mắn không gặp quá nhiều thây ma, thuận đường đi đến một
căn nhà khá lớn, nghĩ ngơi là việc bọn họ cần lúc này.

“Rầm.”

m thanh bạo đầu vang lên, từng cổ thây ma chết nằm lăng lốc, Saeko, Rei ,
Hayashi, Ruromu, Igou chiến đấu tầm gần, Hirano cùng Saya thì hỗ trợ tầm xa
. Lâm Thiên ỷ vào thân thể mạnh mẽ, mỗi con thây ma chết đi, điều bị hắn
phía sau dùng lực ném ra khỏi căn nhà.

Đến 19 : 00 . Căn nhà không lớn, bọn họ dùng sức mấy người nhanh chóng dọn
sạch, tất cả đến khi Lâm Thiên kiểm tra toàn bộ an toàn, đám người mệt lã
tìm nơi nghĩ mệt, lấy ra thực phẩm sử dụng.

Tuy tận thế trần ngập hắc ám, nhưng dưới sự bảo vệ của Lâm Thiên, ít nhất
chúng nữ vẫn không bị hắc ám xâm phạm.

Một đêm yên ả ngủ ngon giấc, Lâm Thiên chủ động làm người canh gác, hắn một
mình đứng trên mái nhà quang sát xung quanh.

Tối hôm ấy, bình thường, không có gì xẩy ra ... nhưng mà cách nơi bọn hắn ở
chừng vài cây số ...

“Hống.”

Chó, một đám chó cắn xé nhau, bọn chúng đôi mắt đỏ ngầu nhìn đối phương ,
trên cơ thể điều có ít nhiều viết thương xíu, cứ như kiến cắn khó nhìn thấy.

Cả bầy chó, gần chục con, mỗi con khát máu không biết hơn chó thường bao
nhiêu lần, chúng chiến đến khi một con cuối cùng còn sống.

“Rừm”

Chó con duy nhất còn lại, mạnh mẽ rống lên trời, từng hàng máu từ lũ chó
chảy ra hấp dẫn nó, dùng thân thể bị thương, nó tương tự con thây ma đã từng
bị Lâm Thiên bắt gặp, loại ăn đồng loại, nó ăn chỉ là phần cổ nhưng con chó
khác.

Chỉ một lát sau, tổng thể cơ thể của nó phát triển đến hơn một con báo bình
thường gần bằng một con chó Ngao Tây Tạng . Lưng hùm vai gấu, chờm lông trụi
lũi, nó bây giờ như một con chó thay ma không khác là bao nhiêu.

“Rào”

Tiếng rống vang lên cả vùng trời, chím bay tứ phía, chúng sinh vật khác điều
sợ hại co rút lại.

. . . . . . . . . . . ..

Sáng hôm sau 7 : 00.

Lâm Thiên pha ly cà phê thơm ngon vô cùng, mùi hương nứt mũi khó cưỡng lại .
Hắn đắt ý, đây chính là hạt cà phê hắn trộn cùng nước suối tinh khiết từ dị
giới, nước ở đấy không những dồi dào linh khí, ngay cả sạch sẽ cũng hơn nước
lọc ở Trái Đất không biết bao nhiêu lần.

“Ngon …”

Một bàn tay bắt lấy ly cà phê, Saeko uống một ngụm vào bụng rồi khen.

Nhìn nàng tự nhiên lấy uống, hắn bắt đắc dĩ . “Ài, …”

Lại pha một ly mới, lần này tới lược Saya . Nàng uống một ngụm sau đó đưa
ngón cái cho hắn . “Tuyệt lắm, Thiên làm quả là nhất .”

Nhìn phía sau còn mấy tên thèm nhỏ dãi cà phê nguyên chất của hắn, Lâm Thiên
cười khổ, pha cho mỗi người một ly, có điều mấy tên Kuromu kia cũng chỉ là
dùng loại bình thường . Hừ, muốn đồ ngon à, mơ đi mấy cưng.

. . . . . . ..

“Đại khái, như thế này ….”

Bọn họ bị Saya tập chung lại, không biết nàng làm gì cả.

Saya đặc biệt nghiêm túc nói . “Thây ma càng ngày càng phát triển, có càng
nhiều loại xuất hiện, nếu không mau phân biệt từng loại, sau này chúng ta
khó thể chiến đấu được .”

Lâm Thiên gật đầu thừa nhận . “Đúng vậy, bây giờ đã xuất hiện thây ma sức
mạnh, thay ma tốc độ, thay ma ăn thịt đồng lại, cứ mỗi lần như thế, khi
chiến đấu muốn cho đồng đội biết rất dễ hiểu sai ý mà gây ra hậu quả khó lường
.”

Saeko cũng tiếp . “Đúng vậy, bầy giờ đặt tên cho cúng cũng là việc bảo vệ an
toàn cần nhất .”

Lâm Thiên gật đầu, hắn suy nghĩ một chút . “Vậy, Thây ma sức mạnh là X loại
, thây ma tốc độ là Y loại còn thay ma ăn thịt đồng loại kia là S loại .”

Mọi người điều tán thành, những cái tên này vừa dễ nhớ lại vừa dễ hiểu ,
không gì không thể.

. . . . . . . . . . ..
8 : 00 sáng.

Ăn cơm no bụng, tất cả tiếp tục khởi thành, tiến về khu vực nhà Rika, bạn
cùng phòng của Shizuka.

Mọi người tập chung tinh thần tiếp tục men theo lối mòn đi về nhà Shizuka.

“Ơ, đây là nơi thuần chó cảnh mà .”Shizuka quen thuộc đường nhà, nói.

Nhìn phía dưới máu đỏ chảy khắp nơi, hàng chục xác chết chó rãi rác khắp nới
, bọn họ còn cho rằng virut khiến chúng phát điên, cắn xé lẫn nhau, Lâm
Thiên lại phát hiện phía sau cổ bọn chúng điều bị mất một mảnh thịt nhỏ.

“Không ổn, Saeko, hộ tống bọn họ đi, phía trước có thể có một ít thây ma ,
nhưng chắc không đáng lo …”

Cảm nhận được một luồn hung thú khí tức đang dòm ngó, Lâm Thiên ra lệnh Saeko
bảo hộ bọn họ tiếp tục chạy đi.

“Lâm Thiên, có gì nguy hiểm sau .” Chúng nữ điều dồn dập hỏi, hắn vẫn chỉ
mắt lạnh trả lời.

“Đi đi, lần này nguy hiểm, nhưng không phải quá mức, ta vẫn còn có thể giải
quyết được …”

Saya vừa tính nói tiếp, Saeko chặn lại . “Đi thôi, chúng ta nên tôn trọng
hắn …”

Saeko cường thế, chúng nữ cũng bắt buộc phải đi, tuy trong lòng khó chịu
nhưng vẫn hiểu, lúc này thực lực của bọn họ quả thật còn rất yếu, chính là
thây ma Y, X loại còn có thể nguy hiểm chứ đừng bảo S loại.

Nhìn chúng nữ đi từng bước đi, Lâm Thiên liền cảm giác luồn hung khí loạn
động, nếu hắn cũng quay đầu đi theo, thứ phát ra khí tức này liền sẽ đuổi
theo, còn không bằng tự thân ở lại dụ dỗ nó ra.

“Rầm”

Súng bắn ra, mặc dù không biết mục tiêu ở đâu, nhưng bởi khí tức khát máu
quá nồng nặc, hắn chỉ cần bắn bừa, chắc cũng có thể khiến ‘nó’ lộ thân.

“Ngao.”

Hắn bắn không trúng, tuy vậy, nó cũng xuất hiện.

Từ trong lùm cây, một con chó lông non trụi lũi, lớp da nứt ra, máu me chảy
đầy người, nó không khác gì một con chó từ Địa Ngục bước ra.

“Rầm”

Súng lại tiếp tục bắng, không như Y hay X loại, thậm chí S loại cũng không
có tốc độ như nó, chỉ lắc người một khắc đó, viên đạn đã sượt qua người nó ,
lưu lại một đường đạn nho nhỏ trên lớp da kia.

“Ngao.”

Chó bị chọc giận, thân thể to như sư tử, tương tự Ngao Tây Tạng chảy đầy máu
me, dùng tốc độ mười mấy mét một giây điên cuồng phóng tới hắn . Tốc độ này
quá nhanh rồi, chính là Võ Sư đỉnh cao cũng chỉ nhiêu đấy.

“Phụt.”

Lâm Thiên quá bất cẩn, không, nó quá nhanh so với hắn tưởng tượng, một cú
húc của nó mạnh không kém một con trâu húc . Lâm Thiên thân thể dù cứng cấp
cũng bị nó tấn công văng xa chục mét.

“Khục khục .”

Cảm nhận vùng bụng đau đớn, trong lòng lạnh lẽo, rất ít khi hắn bị thương ,
không ngờ hôm nay lại bị một con chó hình dáng tựa quỷ này tổn thương, lòng
ngực mười phần khó chịu.

“Hừ.”

Hắn biết đánh đấy, dù không sử dụng kiếm . Mang vào Bạch Hổ Găng Tay trong
một ý nghĩ, quả nhiên hệ thống vẫn có chút sử dụng, toàn lực một chưởng đánh
về con thú đáng chết.

“Ngao.”

Hung thú quả nhiên không như thây ma bình thường, chỉ cảm nhận được một tia
nguy hiểm từ quyền lực truyền đến, con chó đá phóng mất tích . Lâm Thiên đập
nát một cái hố to, trong lòng bay lên nguy hiểm, giơ tay chặn lên cổ.

“Rập”

Hàm răng cứng rắn cắn lên Bạch Hổ Găng Tay, lực xung kích làm tay hắn tê dại
.

“Cắn này .”

Chặn thành công đòn tất sát từ nó, hắn lấy lại thế chủ động, tay phía bên
kia, tinh chuẩn đánh vào sọ não nó.

“Răng rắc .”

Xương sọ nó hầu như lệch sang một bên, con chó này sinh mệnh lực quả nhiên
khủng bố, dù đánh nát cả hàm, xương sọ cũng bị đánh lệch, thế mà chưa chết
được.

“Cẳng cẳng .”

Biết ngay mình có thể chết, nó liều mạng phóng đi . Lâm Thiên bốc lên một tia
sát khí, vốn không muốn tiêu hao quá nhiều chân khí vào nơi thiếu thốn linh
khí như Trái Đất ở đây, nhưng nếu để con chó thoát, hắn quả thật rất không
cam lòng . Con này không như thây ma, cảm xúc thậm chí trí nhớ điều chưa hề
mất đi, nếu nó quay về trả thù, hắn thì không sao nhưng mà còn chúng nữ hiểm
nguy thì sao.

“Thiên Cương Quyền .”

Gió bão thuộc tính hình thành một long quyển phong, pha trộn Thuần Dương Chân
Khí của hắn, công pháp tự có Phong cùng Dương hai luồn thuộc tính . Hắn một
phần ba thực lực đánh xuống đất.

“Hủy diệt .”

“Oanh”

Tựa như lóc xoáy, tựa như bom nổ, cả một khu vực chấn đông, thây ma lãng
đãng dần dần mòn theo tiếng động mà tiến tới nơi Lâm Thiên.

“Lộc cộc …”

m thanh đất đá văng túng té, trước mặt lỗ sâu bê tông gần mấy chục mét bề
ngang, chừng hai mét chiều sâu, trong đó, con chó thi thể nát bất chỉ còn
máu cặn tồn lưu . Kinh khủng một quyền một phần ba thực lực của chân chính Võ
Linh Đỉnh Cao thì nó có mạnh hơn cũng phải chết ...trừ khi ….trừ khi đệ tam
lần tiến hóa.

Cảm nhận xung quang dần xuất hiện tiếng thây ma bước chân, Lâm Thiên liền
không khỏi thở ra một tia khó khăn, lần này tốn hao chân khí ít nhất mấy ngày
mới hồi phục, may là có không ít đan dược chống lưng ,không thì tỉ số nguy
hiểm còn cao hơn nữa.

Nuốt vào hai viên Hồi Khí Đan, chân khí từ từ hồi phục, hắn cũng không lưu
lại, nhặt lấy một viên xanh lục tinh thể từ xác chết con chó lên, chạy nhanh
trờ về nhóm của mình.

Hắn không biết, ngay lúc hắn vừa đi không lâu, một đám cho cũng xuất hiện ,
đám chó này tựa hồ rất nghiêm chỉnh cắn xé chúng thây ma lẽ tẻ xung quanh ,
một con đầu đàn mang trên người hung thú khí tức mạnh hơn cả con hắn vừa giết
gần chục lần.

Con chó đột biến này ngửi ngửi xác chết, sau đó rống giận . “Ngao.”

Đám chó cũng hống theo, bọn chúng tựa như bầy sói bị người khác giết thành
viên, hầu như điên cuồng lên ...kết quả ư, trừ khi người kia chết, không
thì chúng liều mạnh đến cùng giết tên đó.

Con đầu đàn ngửi ngửi, sau đó chạy theo bước đường Lâm Thiên hắn vừa chạy ...


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #41