Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay
Lâm Thiên bước về lớp học, hắn sưu tầm lại ký ức trong đầu thanh niên này ,
tất cả trong nháy mắt rõ ràng.
Hắn nơi này là Highschool of the dead chưa mở ra 1 ngày trước, tất cả mọi thứ
vẫn dần chuyển biến theo nguyên tác.
Hắn thân phận là Việt, Nhật lai người, có cha là Nhật có mẹ là Việt, bọn họ
sinh sống với nhau đến khi hắn 12 tuổi thì bị tai nạn xe cộ qua đời, bỏ lại
hắn cùng khoảng bồi thường khổng lồ đủ hắn tiêu sài cả đời.
Hắn bên nhà có mấy cái bạn thở nhỏ Kumuro Takeshi, Miyamoto Rei, Hisashi
Igou ...Vòng quay quán tính, Lâm Thiên sâu sắc cảm thấy nhột.
Hắn cùng ba người là bạn thở nhỏ, hắn vốn lúc nhỏ mạnh mẽ hơn đồng trang lứa
, tính tình cũng trưởng thành hơn rất nhiều, bởi một lần thành công cứu Rei
thay thế Kumuro bị đánh lúc ấy, lại dành được tình cảm của Rei . Thế là hai
người hẹn ước, lớn lên sẽ tuyệt đối cưới nhau, tuy rằng lớn lên hắn đào hoa
vô cùng, nhưng Rei tựa hồ cũng không thay đổi . Saya cùng Seako hắn điều quen
biết, hơn nữa Saya cùng là một học sinh ưu tú sau này được hắn chỉ một ít
thông tin vượt quá tri thức của nàng, thiếu nữ tự ngạo mà, cảm nhận được
người khác giỏi hơn cả mình, thì nhanh chóng mến mộ thôi, lâu ngày sinh tình
là thứ kế tiếp diễn ra.
Busujima Seako, nàng là chủ câu lạc bộ, hắn cùng Kurumo điều tham gia câu
lạc bộ của nàng, cả hai không có cùng một mục đích . Lâm Thiên đơn thuần muốn
tham gia để xem cưa được nàng không, Kumuro thì muốn học võ rèn luyện thân
thể ….trong lòng thì chắc muốn đoạt lại ….người tình thở nhỏ ….kết quả, Lâm
Thiên biểu hiện ra thiên phú giỏi hơn hắn rất nhiều, dễ dàng bị Seako chú ý ,
anh bạn nhân vật chính nộ khí xung thiên, dầu gì điều là nam, điều cùng lớn
lên, tại sao hắn vừa được Rei yêu thương, được vô số cô gái khác mến mộ ,
ngay cả Seako cũng chú hắn nhiều hơn ….thế là . trong lần tranh đấu thử kiếm ,
anh nhân vật chính của chúng ta ‘vô tình’ đánh bất ngờ vào chân của Lâm Thiên
khi hắn nhận thua.
“Khục khục, hệ thống trâu ….”
Hắn không thể tin là quán tính của truyện lại vì hắn thay đổi hoàn toàn, hắn
cũng không nhịn được khổ bức, trong trí nhớ thật ra lần đó giả bộ thua vì
muốn Seako quan tâm thôi, éo thể nào tin được, trong lòng người ‘bạn tốt thở
nhỏ’ chơi một vố đau đớn, may là lúc ấy Seako lấy kiếm kịp ngăn lại chịu bớt
một phần lực, không thì rất lớn khả năng hắn đi một chân còn chân kia chống
gậy rồi.
“Hừm, bây giờ thì hai con hàng Kumuro cùng Igou đã xem như bằng mặt không
bằng lòng rồi, bầy giờ thì chỉ còn mấy thiếu nữ thôi ….ừ, tên mập kệ cha hắn
.”
Tại sao Kumuro cùng Igou điều bằng mặt không bằng lòng, như trên đã nói ….tựa
hồ tất cả ba người bên trong thì Lâm Thiên hầu như đạt hết tất cả vinh quang ,
bọn họ chỉ là bóng mờ thôi ....ai mà chả thế . Hắn biết chắn chắn mấy tên này
không ‘hiền từ’ như trong phim đâu, Igou dù có nói thế nào, có xin lỗi thế
nào, thì việc hắn giành lấy Rei là điều không thể sửa lại, nếu đã bạn bè tốt
, hắn không nên làm thế . Kumuro á, tên này sẵn sàng giết chết thằng bạn của
mình không nương tay và ngay lập tức thừa cơ Rei trong vắng cần trợ giúp mà
chui vào ...khặc khặc, hơn nữa, trước Lâm Thiên thậm chí suy đoán qua, Igou
hắn là có thể cứu, dù sao Zombie cũng không nhanh đến mức hắn không thấy được
, ...có thể, tất cả vì một người con gái thôi, mà sau này hắn còn không ngại
‘ngó’ đến seako là đủ hiểu, lòng tên này thực sự rất sâu, còn tham nữa…(
vâng, ta là Fan seako sama, mọi ác ý ta chỉ tăng thêm thôi ….khặc khặc, ai
bảo ta ghét thằng này )
“Hừm, đại khái, tất cả ta đã chuẩn bị đủ, tuy không quá tuyệt hảo, mà chắc
cũng không sao đâu nhỉ .”
Lâm Thiên nhìn sơ qua hệ thống không gian, không biết bao nhiêu thứ trong đấy
, trong lòng cũng tạm bình tĩnh lại . Giờ hắn chỉ là tính kế làm sao cho chúng
nữ tụ tập lại, hiện tại cách Zombie tấn công chỉ còn một ngày, mà hắn lại
không biết một ngày này là bao lâu nữa, chỉ biết nếu có người bạo lực cắn
nhau thì ...thế giới tận thế.
“Địa ngục cấp độ, không thể nào dễ như thế được .”
. . . . . . . . . . . . ..
Ngày hôm sau, Lâm Thiên buồn bực đứng trên tầng thượng, lúc này hắn trong
tay nắm một viên khổng lồ cục sắt bự.
“Ai, không có linh khí hỗ trợ, thực lực bây giờ chỉ còn chừng 1000kg mỗi
cánh tay thôi .”
Hết cách, dù sao linh khí loại năng lượng kỳ lạ này không phải một thế giới
Khoa Học lại dày đặc được, linh khí thực chất là tinh hoa đất trời, năng
lượng tự nhiên như ánh sáng, không khí độ ẩm, nồng nặc không khí ...mọi thứ
điều có liên quan đến linh khí, suy cho cùng, linh khí chỉ là cách gọi chung
, nói là Năng lượng tự nhiên cũng không sai.
Nơi này thế giới quá nhiều tạp chất, khói độc, chất thải ...quá mức ảnh
hưởng, linh khí mà nhiều được thì Lâm Thiên mới thấy lạ.
Không dùng được năng lượng tự nhiên hỗ trợ, hắn chỉ có thể sử dụng thân thể
Võ Linh Đỉnh Phong mạnh vượt qua thường nhân mấy lần của mình ứng phó trong
đại dịch Zombie này.
“Rầm”
Cảm nhận tiếng bước chân, hắn ném quả cầu sắt khổng lồ xuống, lấy khăn từ
trong túi ra, lau đi mồ hôi.
“Rập”
Tiếng cửa mở ra, mấy người từ từ bước ra.
Trong đó bao gồm Seako, Rei, Saya cùng cô giáo ngốc manh Mirikawa Shizuka
...hừm, ngoài ra còn có ba người không mấy nổi tiếng nhưng cũng xem là mỹ nữ
Toshimi Niki, Kyoko Hayashi, Misuzu Ichijou …
Các nàng không ai biết Lâm Thiên điên thoại lên đây làm gì, mang trong người
hỏa khí lớn nhất Kyoko Hayashi, nàng là giáo viên, bây giờ lại bị gọi lên
sân thượng khi trong lớn vẫn còn tiết học, trong lòng của nàng bực bội vô
cùng.
“Lâm Thiên, cô biết em học rất giỏi, rất có tài hoa, nhưng lần nay em quá
rồi ...chuyện trốn học này cô không thể che dấu được, đi theo cô về văn phòng
.”
Seako, Rei, Saya, Niki ,Hayashi điều có quen biết, bọn họ không lạ nhau ,
điều nhìn Lâm Thiên muốn biết vì sao bắt buộc các nàng lên đây ...ừ, trừ ngốc
manh siêu cấp Shizuka cô gái y tế.
Lâm Thiên cười khổ, hắn mấy phút trước vừa thấy đồng hồ trong đầu điếm ngược
, biết rằng hệ thống đang nhắc nhở hắn Zombie sắp tiến công, hắn nào còn do
dự, tất nhiên dùng mọi cách để liên hệ các nàng lên đây …
“À cái này …”
Bây giờ chưa có Zombie, hắn cũng không biết lấy gì giữ chân các nàng.
Saya nhắc kính lên, nhìn Lâm Thiên lúng túng nhưng lo lắng, trong lòng biết
hắn đang cố câu thời gian, dù biết là thế nhưng nàng cũng không vạch trần ,
hắn làm việc có nguyên do của hắn, nàng tinh tưởng hắn không có chuyện quan
trọng lại tốn hơi sức thông báo bọn họ lên đây, truyện này không bình thường
tý nào.
“A….a ...a…”
Từng tiếng rên rỉ vang lên, những bóng người da mặt gầy nuột, khòm đầu không
lộ mặt xuất hiện trước cổng trường . Lúc này, chiếc đồng hồ điếm ngược trong
đầu Lâm Thiên cũng điển thành con số 00:00 . Lâm Thiên nhẹ nhàng thở dài.
“Tận thế a, thật là …”
Hayashi giận dữ muốn tiến lại lôi hắn về, trong lòng khó chịu vô cùng, không
ngờ nàng bị tên nhóc này câu giờ tận mấy phút, bây giờ có về cũng trể học mất
rồi.
“Dừng đã ....nhìn kìa .”
Seako cùng mấy nữ kéo lại nàng, chỉ xuống dưới, nơi Lâm Thiên đang chú ý đến
.
Chỉ thấy người đàn ông ngoài cánh cửa kia, gậm nát mất một mảnh thịt trên tay
người thầy giáo kia, người thầy khác chạy lại kéo hắn ra, vừa định băng bó
cho người thầy thô lỗ bị thương kia, thì bị hắn cắn lên cổ, máu tuôn ra đầy
đất ...kế tiếp, hai tên này lão đảo đi khắp nơi cắn người.
Chúng nữ nháy mắt khủng hoảng, chuyện này là thế nào.
“Lâm Thiên ….cái này ….” Seako bình tĩnh nhất hỏi.
Hắn gật đầu . “Đúng a, các ngươi thấy đấy ….tận thế sắp đến a .”
Chúng nữ nháy mắt kinh ngạc, chỉ là bạo lực thôi, không đến mức như thế chứ
. Lúc này, Lâm Thiên không biết từ đâu lấy ra mấy cái ống nhồm . Đưa các nàng
mỗi người một cái, sau đó lại chỉ các các nói.
“Các ngươi tự xem đi .”
Chúng nữ mang theo vẻ kinh nghi, mang vào kính nhòm.
“A….”
Trước mắt, nơi này không khác gì địa ngục, khắp nơi vô số người chết, máu
thịt nội tạng nằm la liệt khắp nơi, không thiếu những ‘người’ lung lây ăn
từng miếng thịt sống từ xác người, khung cảnh khủng khiếp đập vào mắt chúng
nữ.
“...”
Hầu như tất cả điều ói đi, trừ Seako, nàng chỉ mang theo một chút vẻ khó
chịu nhưng lại có một tia giải thoát.
Lâm Thiên nhìn chúng nữ đã bước qua cánh cửa thứ nhất, hắn trầm trọng chúc
mừng các nàng.
“Chúc mừng, các ngươi thành công bước qua cánh cửa sinh tồn thứ nhất, bây
giờ là thứ hai …”
Như hao hết khí lực, Rei sợ hãi hỏi . “Cánh cửa thứ hai .”
Lâm Thiên cười . “Đúng a, bây giờ cánh cửa thứ hai là ...Chiến Đấu và Sống
Sót “