Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay
Liên tục 3 tháng, hắn không có bao nhiêu rảnh rang, luyện đan không biết bao
nhiêu lò, hắn cảm thấy bây giờ luyện đan thủ pháp đã vô cùng thuần thục, hắn
cảm thấy luyện Nhất Cấp Nhị Cấp đã không thể làm khó hắn rồi, hắn bây giờ dù
có nhắm mắt cũng có thể luyện được hoàn hảo cộng thêm Vạn Hóa Dẫn Hồn Pháp đã
nhập môn sơ thành, một lần hắn có thể khống chế 1000 bộ dược liệu cùng lúc.
Suy cho cùng, hắn lại không thể thử luyện ra Tam Cấp đan dược, thứ nhất hắn
không đủ chân khí, thứ hai hắn không đủ Hỏa . Cả hai thứ điều rất quan trọng
, trừ khi hắn đột phá Võ Tinh, không thì đừng mơ có thể luyện được Tam Giai
đan dược.
Biết mình coi như đạt đến bình cảnh, hắn cảm thấy không thể bước thêm nữa ,
trong lòng cũng thầm quyết định.
Dù sao ở lại cũng tốn thời gian, tự hắn biết, nếu muốn, hắn có thể dẫn dụ
vô số thiếu nữ Bách Hoa Tông hiến ra nguyên âm của mình, đáng tiếc, hắn hiện
tại cảm thấy điều đó không mấy tốt.
Lâm Thiên ở các mặt khác vẫn có thể xem là rất tốt, còn riêng về tấm lòng ,
hắn vẫn còn yếu kém lắm, nơi này tuy không điên cuồng như tu chân giới, tùy
tiện giết người đoạt bảo, nhưng thực chất cũng kém hơn một chút thôi . Hiện
tại, Thôn Thiên Điện đã chú ý đến hắn, Bách Hoa Tông vẫn chưa đủ sức tự vệ
trước một tên quái vật như vật có loại thực lực như Thôn Thiên Điện, hắn vẫn
phải tăng nhanh hơn thực lực ...thế mà hắn lại thương sót, cái này có thể
khiến hắn không lẫn vào tà đạo, nhưng cũng khiến con đường của hắn càng thêm
khó khăn.
Dẹp bỏ tạp niệm, hắn đi đến diện kiến riêng Tông Chủ Thải Vân Tiên.
. . . . . . . . . . . . ..
Thải Vân Tiên cùng Lâm Giang Nhi đang trao đổi một chút tâm đắc, dù sao Võ
Tôn đồng đạo khó kiếm, tùy thời trao đổi cũng khiến bọn họ khả năng tham ngộ
tăng cao, cớ sao không làm.
Thải Vân Tiên cảm nhận một luồn chấn động khá quen thuộc, nở nụ cười nhìn lấy
thân ảnh đang bước tới.
“Lâm Thiên, ngươi tìm ta có việc gì .”
Nhìn qua Lâm Giang Ninh bên cạnh nàng, tuy có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh
bình tĩnh lại, hắn mang theo một tia khó hiểu nói . “Ta muốn bế quang một
thời gian dài, không biết tông chủ ….”
Thải Vân Tiên mỉm cười phất tay.
“Không sao, cứ bế quang đi, đan dược ngươi luyện chế hai tháng nay cũng
không biết bao nhiêu rồi, ngay cả không lồ sơn môn như Bách Hoa Tông ta cũng
tốn một thời gian không ngắn mới têu thụ hết số đan dược đó ….”
Lâm Thiên không quá quan tâm cười có chút bỉ ổi . “Khặc khặc, này có gì, nếu
không phải thời gian ngắn hạn, ta còn tính làm thêm bí thuật thứ hai của ta
cho Tông Môn cơ ….có điều a, đáng tiếc thời gian không đủ .”
Thải Vân Tiên động dung, vốn nàng không muốn hỏi, vì hắn khiến nàng bị đống
đan dược ân tình đó quá khó mở lời, chẳng lẽ thu người khác một đống lợi ích
còn phải bắt người ta hiến hết tất cả của mình.
Các nàng mười phần xấu hổ nếu lại tiếp tục đòi hỏi thêm, Lâm Thiên nếu như
muốn, nàng làm sao từ chối, hắn muốn bế quang thì cứ tùy tiện, dù vài năm
cũng không sao, các nàng chờ được.
“Vậy thì, nếu được, xin mời ngươi sao khi bế quang hỗ trợ cũng được, ta
không cưỡng cầu ...nếu có gì cần giúp, chúng sẽ trợ giúp hết mình .”
Lâm Thiên mười phần ‘cảm động’ cười tươi . “Tất nhiên ...tất nhiên, đến đó
quả thật cần một số trợ giúp a …”
Lâm Giang Ninh bên cạnh liếc xéo hắn, Thải Vân Tiên không biết, nàng thì sao
lại không, có điều nàng không nói ra, dù sao thì nếu hắn muốn, đừng bảo là
lừa dối Thải Vân Tiên các nàng, dù có điên cuồng thải bổ toàn bộ Tông môn ,
Lâm Giang Ninh nàng cũng đứng về phía hắn, hắn lá tất cả đối với nàng.
. . . . . . . . . . . . ..
Khục khục, đêm hôm đó, lâu ngày không gặp lại chúng nữ, hắn tập hợp mọi
người lại, tổ chức một cuộc liên hoan, tuy biết Lâm Thiên bế quang rất lâu ,
chúng nữ vẫn không giữ lại hắn, dù sao đây là hắn muốn, các nàng không phải
là nữ nhân ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân.
Vâng, đêm hôm đó Lâm Thiên không thể nào không an ủi chúng nữ, biết cả buổi
tối hắn không thể khiến tất cả cùng thỏa mái một lúc, lúc này hắn phải nhờ đệ
nhị thân Xúc Tua Quái, hết cách a, dù sao thì Xúc Tua Quái ….rất có …..tình
thú a ….
Đêm hôm ấy, Bách Hoa Tông diễn ra một màng quái vật chiến đấu mỹ nhân ...khục
khục ...đọc ngược thì phải ...
. . . . . . . . . . . . . . ..
Sáng hôm sau, Lâm Thiên mang theo vẻ mặt thỏa mái đi ra khỏi phòng, tối hôm
qua quá điên cuồng rồi, gần hai canh giờ dằn vật, dù cho Võ Tôn như Lâm
Giang Ninh cũng bó tay bại liệt nằm trên giường, sáng lên ngay cả khí lực mở
mắt cũng không có, chúng nữ khác thì khỏi phải nói ….
Hắn nhìn tấm thẻ suy tư một lúc, xem lại hệ thống không giang đã chuẩn bị đầy
đủ hết, từ đồ ăn, nước uống, vũ khí, linh dược ...mỗi thứ chất thành đống
đống . Đặc biệt, nhờ có Nuôi Trông Không Gian, hắn chỉ cần thu hoạch hạt
giống, bất cứ cây trồng gì cũng trong thời gian ngắn sinh sôi kết quả.
Vì sao hắn tập chung vào Nuôi Trồng Không Gian, bởi hắn biết Tận Thế Zombie ,
cực thiếu nhất là Lượng Thực sau đó mới là Vũ Khí ...tất cả chỉ cần có hai thứ
này, hắn bảo đảm sinh tồn là tuyệt vời ... thật ra thì hắn hơi sợ a, dù sao
ai mà biết bên kia là thế giới gì, lỡ không có thức ăn thì chết ….Võ Linh
đỉnh phong nhịn ăn chục ngày còn được, quá lâu thì cũng chết đói thôi, trừ
khi Võ Vương hấp thu linh khí bồi bổ tự thân, bọn họ không ăn thực phẩm nữa ,
có chỉ là Linh Thực hay Đan Dược thôi …
“Hệ thống, mở ta Thẻ Xuyên Toa …”
“Keng, ký chủ mở thành công ….xin mời lựa chọn độ khó …”
Lâm Thiên nằm trong không gian hệ thống, suy nghĩ lấy, hắn cảm thấy Tận Thế
Zombie thì cũng không phải thuộc loại các thế giới mạnh lắm, vâng...trừ
Resident Evil, Mavel Zombie...nơi này mấy con boss hắn thấy dù Võ Vương đụng
cũng chắc chết ...hắn chưa dám liều …
Nhưng mà ngoài thế giới đó ra, mấy thế giới khác cũng không mấy mạnh lắm ,
liều một lần vậy ..
“Chọn Địa Ngục đê, đôi khi khùng khùng một tý không sai chứ nhể …”
“Keng, 90% kịch tình thay đổi, tương ứng khả năng thực lực của ký chủ có thể
hoàn thành là 50 %, chúc ký chủ chết sớm .”
“Cám ơn hệ thống ….phang chết sớm là đếch gì ….”
“Ầm”
Chấn động não làm hắn ngất đi, ngay cả câu trả lời của hệ thống hắn cũng chưa
kịp nghe.
. . . . . . . . ..
“Vù vù, mệt quá …. “
Một đám học sinh mặt đồng phục trắng đen chạy thể dục, cả đám người bên cạnh
reo hò cổ vũ . Nam nữ không phân giới tính đồng loạt, hò hét.
Cả đám người điều rất trẻ tuổi, đại khái điều là 16,17 tuổi nhóm học sinh trẻ
. Bọn họ điều mang theo một vẻ tươi sáng cùng non nớt tuổi học trò.
“Keng, Nhiệm Vụ Chính Tuyến : Sinh tồn ….. Thưởng : mở ra kết tiếp nhiệm vụ
bảng . Thất Bại : Chết ...”
Lâm Thiên trong đầu xuất hiện lấy một âm thanh chấn động, hệ thống ngay lúc
hắn vừa tỉnh lại liền trao nhiệm vụ cho hắn.
Nhiệm vụ này quá kỳ lạ đi, hắn cũng không biết sinh tồn nghĩa là sao . Chủ
cảm thấy đau chân vô cùng, dời đi lực chú ý đến xung quanh.
Thì ra hắn nằm trong trạm cấp cứu, một người cô giáo vô cùng mỹ miều đang
chăm chú xem chân hắn, nơi bị thương.
“Hừ, va chạm khá mạnh, này em có thấy đau nhiều không .”
Người phụ nữ tuy bề ngoài trưởng thành rồi, nhưng hành động mười phần ngốc
manh, chính Lâm Thiên nhìn nàng ngốc mạnh cũng không nhịn được cười.
“Vâng, không có sao thưa cô .”
Người phụ nữ mới an tâm, nàng lên kệ thuộc lấy ra băng gạc đưa cho hắn.
“Này, em có thể tự băng bó được không, cô đói bụng quá muốn ăn đây .”
Lâm Thiên cười khổ, này nhân viên y tế nhà trường có phải ngốc manh quá mức
không.
Nhìn nữ nhân này, hắn phát hiện hung khí khổng lồ của nàng, số đo phải hơn
90 chắc a, này to quá …
Lâm Thiên băng lấy chân mình, trong lòng cười nhạt . Cảm thấy thực sự phiền
phức, hắn lấy ra Nhất Giai trị thương đan dược, nuốt vào.
Cảm nhận dược hiệu nhanh chóng tan, vết thương cũng lành đi nhanh chóng, hắn
vui vẻ băng sơ sài, tránh cho nghi ngờ rồi đi ra trạm xá.
“Thiên, ngươi không sao chứ .”
Một thiếu nữ mái tóc vàng cùng một thiếu nữ tóc hồng đeo kính quan tâm chạy
lại hỏi.
“ Ai, không sao, chỉ bị thương ngoài da .”
Nói đến đấy, cô gái xinh đẹp mang mái tóc vàng vẻ mặt buồn tủi vô cùng, đứa
tóc hồng thì lại nhắc kính lên, vẻ mặt khó chịu nói.
“ Tên Kumuro kia thật quá đáng, dù gì ngươi cũng là bạn thời thơ ấu của hắn ,
làm sao lại ra mạnh tay thế này .”
Rei buồn bực vô cùng, che miệng nàng nói . “Thôi thôi, chuyện này chỉ là
ngoài ý muốn thôi …”
Saya kéo tay nàng ra bướng bỉnh nói . “Hừ, ngoài ý muốn ...ngoài ý muốn mà
tại sao Lâm Thiên ngã vẫn vô tình đánh vào chân hắn .”
Lâm Thiên nhìn hai cô nàng cãi nhau, chả biết làm thế nào, hắn lười để ý ,
trở về phòng học.
( hừm, ta chiếu theo, Hợp Thể Song Tu, từng biết cách thức hóa viết truyện
, từ chương này trở đi đấy ...anh em nào thấy tạm được thì commet nhé, ta vẫn
còn đang học ….)
( và nói qua, giờ chuyện sẽ là nghiêm túc, trừ khi bước lên bảng, không thì
không bao giờ có cảnh 18+ hay 16+ gì nữa đâu nhé, mấy đoạn trước ta cũng sẽ
xóa bớt đi ....)