Tiến Về Bách Hoa Tông


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

“Lâm Thiên, ngươi đến rồi .”

Mục Linh con ngươi tràn ngập mến mộ cùng yêu thương điên cuồng nhìn hắn, Mục
La bên cạnh cũng hiền hòa nhìn hắn vô cùng đắm đuối, dù sao nàng cũng đá có
tuổi, không phải thanh xuân thiếu nữ như Mục Linh, nàng nếu tản ra quá mức
thầm mộ sẽ bị người khác chế nhạo, nàng không muốn hắn chán ghét nàng tí nào
.

“À, sắp hai tháng rồi, chúng ta đã gần tiến tới Bách Hoa Tông không xa nữa
.” Hắn cố ý tiếc lộ một chút tin tức về hành trình . Quả nhiên, Mục Linh nháy
mắt hốt hoảng . Nàng con mắt cứ núp núp không dám nhìn hắn.

Mục La có chút hiểu rõ, thừa cơ hỏi Lâm Thiên nơi chốn.

Hắn cười ha hả . “Ta chỉ là một tên tu luyện có chút tư chất, chỉ có thể dùng
tiền tài mua một ít căn nhà trong Vũ Thành trung tâm, đến lúc đó ta sẽ chỉ
cho hai người .”

Mục La nhìn con gái có chút kinh hoảng, nắm lấy tay nàng vẻ mặt cầu xin.

“Công tử, nếu có thể ta xin cầu người ... xin người hãy thu nhận lấy con gái
của ta .”

Lâm Thiên trong lúc nhất thời có chút khó xử . “Lâm Gia có tập tục không phải
nữ nhân của gia chủ là không thể ở cùng nhà chung cùng gia chủ . Vũ Thành
chúng ta là Lâm Gia trung tâm, chỉ có nữ nhân của ta mới có thể ….ai, ngươi
phải hiểu chứ .”

Mục La tia sáng lóe lên, nàng vốn còn tưởng phải bắt con gái chịu khổ, không
ngờ còn có cách này, nàng tuy không còn tự tin về bản thân mình nhưng nói về
con gái thì nàng vẫn có không ít tự tin, nàng chắc chắn con gái mình tuyệt
không phải dung chi tục phấn kia có thể so đo . Hơn nữa nàng biết con gái mình
cực thích Lâm Thiên người này, người này tính tình cũng rất tốt, Mục La cảm
thấy chuyện nếu tốt nhất thì có thể giả biến thành thật thì hơn.

Nàng cắn răng . “Được, nếu công tử không chê, con gái ta tùy thời hầu hạ
ngài, chỉ cần cho nó có danh phận là được .”

Nàng thật sự vẫn có thể nhường vị trí của mình cho Mục Linh ...có điều, ai mà
chả có ích kỷ, nàng cũng phải vì đứa con trong bụng mình suy nghĩ chứ, mà
thật thì nàng cũng vô cùng ưa thích hắn mà.

Mục Linh có chút ngại ngùng núp mặt xuống, trong lòng cũng có phần sợ hắn
không chấp nhận.

Lâm Thiên nghe nàng nói tựa hồ nghĩ thông suốt, nở một nụ cười có chút khó .
“Cái này, mấy tên trưởng bối trong Lâm Gia không phải ăn chay, bọn họ cặp
mắt điều rất tinh . Ta đoán không sai thì Mục Linh cô nương vẫn còn là xử nữ ,
mấy tên đó chỉ nhìn là phân biệt được a...cái này .”

Mục La nghe liền cảm thấy có lý, dù sao nói là nữ nhân của hắn mà bản thân
lại còn là xử nữ thì không được, ở thời đại này nữ nhân mà con ‘nguyên’ thì
một là do bên trai có vấn đề hai là giả . Một thì không thể nào được, đã bọn
họ khiến Lâm Thiên chịu thiệt rất nhiều, bây giờ còn cho hắn bị người khác
chê bai là không thể được, mà cái thứ hai cũng không xong, Mục Linh thực lực
do chuyên chú tu y thuật nên rất kém, chỉ là một tên Võ Sư thôi, loại thực
lực này nàng mà còn toàn vẹn rời khỏi Vũ Thành này cũng là kỳ tích.

Mục Linh nước mắt có chút rơi xuống, nàng bây giờ bối rối cực điểm . Mục La
cũng không biết phải làm sao, ai bảo con nàng cùng nàng điều không thể bỏ
được tên thiếu niên này.

Mục La thở dài . “Tối nay xin công tử đến gặp ta, cầu người .”

Lâm Thiên bình tỉnh như đoán được gật đầu.

Hắn bước ra khỏi xe ngựa, bỏ lại hai mẹ con lại.

Diệp Vân ngáp nhìn hắn trở về xe . “Thật là phiền phức .”

Lâm Thiên nhún vai . “Èo, lâu lâu kiếm vài thứ tào lao làm chứ, huống chi
càng nhiều việc càng có nhiều cái xả căng thẳng mà ….mà quang trọng hơn là ta
câu được rất nhiều chữ cho mấy tên kia chửi chơi mà .”

Diệp Vân liếc hắn . “Bọn hắn toàn mấy tên rảnh hơi, cái gì cũng chửi được ,
cái gì cũng chê được ...tránh không khỏi đâu .”

Lâm Thiên cười khặc khặc . “Nói đúng đó, nãy giờ câu cũng được trăm chữ rồi
...he he .”

Tối hôm đó.

Mục Linh đã thỏa thân đắp lên chăn gối chờ hắn, Lâm Thiên bước vào xe ngựa ,
hắn nhìn phía trước mắt một thân ảnh yếu ớt nhưng trắng trẻo được che đậy bởi
lớn gối chăn, trong lòng hắn rực lửa.

Mục Linh yếu ớt nói . “Công tử ….mời ...mời …”

Nàng xấu hổ rút người vào chăn . Lâm Thiên lúc này chẳng lẽ lùi bước a, xoa
lấy máu mũi, một mặt cười hắc hắc đi về phía nàng.

“Công tử …..nó to...to quá...ưm ...không vừa đâu ...ưm ...nó …..a .”

Nghe một tiếng la đau đớn sau đó lại nghe từng âm thanh rên rỉ, Mục La đợi
chừng mười phút lại vào tưởng hai người xong việc, ai mà ngờ sai lầm . Lâm
Thiên gần như điên lên, cả nàng cũng kéo vào …

Buổi tối hôm đó, Lâm Thiên vừa phá thân Mục Linh vừa ‘vô tình’ kéo Mục La gia
nhập.

. . . . . . . . . . . . . . . ..

“Keng, Nhiệm vụ thu phục đỉnh lô tiến độ : Lâm Gia 100%, Vũ Gia 100%, Mục
Gia 100%, Tôn Gia 100% . Ký chủ ngoài định mức thu được xử nữ Thánh Nguyệt
đỉnh cao cường giả Thiên Vực phần thưởng thêm mười lần .”

“Keng, phần thưởng gồm : Liên tiếp Zombie tam thế giới x1 thẻ ; Linh Thạch 100
vạn cái ; Tinh Luyện Huyết Thống chức năng .”

Liên tiếp Zombie tam thế giới : Khiến ký chủ xuyên toa liên tục ba cái thế
giới trong một lần sử dụng . Mỗi thế giới điều liên quan đến Zombie . Địa đồ
ngẫu nhiên.

Linh Thạch : Tiền tệ giới tu hành, có thể dùng tu luyện tăng nhanh tốc độ …

Tinh Luyện Huyết Thống : Có thể tinh luyện huyết thông của đời sau bản thân
thay thế cho Dâm Thần Huyết Mạch khuyết điểm không thể truyền thừa . Công dụng
: Tạo ra một loại huyết thống khác 100% tương thích cho hậu nhân cùng nữ nhân
.

. . ..

Lâm Thiên ôm hai thân thể trần như nhộng của mấy nữ nhân, trong đầu liền vang
lên mấy âm thanh của hệ thống thông báo.

Hắn coi như cũng thở phào . “ Lần nay xong rồi, kế tiếp tìm một nơi định cư
sau đó lại đi thu hoạch tài nguyên cho hậu cung mới được, Thôn Thiên Điện quỷ
quái này quả thật phiền phức .”

. . . . . . . . ..

Vũ Thành rộng lớn gấp mấy chục lần Vinh Thành, dân số cũng có mấy chục triệu
hơn . Nơi đây cũng chia làm nhiều loại thế lực từ cao tới thấp, tối cường
trong đó chính là Tam Tông . Bọn họ mới chân chính là người cai quản chia Vũ
Thành làm một phần ba để tự mình cai trị, nơi đây ngay cả thành chủ binh lính
cũng không có thực quyền bằng bọn họ.

Diệp Vân mở ra rèm che xe, nàng nói với Lâm Thiên . “Chúng ta đến Vũ Thành
địa phận rồi .”

Lâm Thiên lúc này lười biến từ trong tay đưa ra mấy trăm viên Nhị Cấp đan dược
, đây là khoản thời gian này hắn rảnh rang luyện chế, bây giờ hắn đã có thể
thuần thục luyện chế Nhị Cấp đan dược 100% thành công hơn nữa số lượng tuyệt
đối điều trung bình 50 viên một lò.

Lâm Thiên sẵn tiện đưa ra cho nàng chục vạn Linh Thạch, sau đó chuẩn bị hết
đồ bỏ vào hệ thống không gian . Hắn bước xuống xe nhìn Diệp Vân nghi hoặc nhìn
hắn.

“Ha ha, này là ta lấy từ trên đám người kia, ngươi cứ lấy mà sử dụng cho
chúng nữ a .”

Diệp Vân trong lòng có chút không tin, 10 vạn Linh Thạch không phải là một
con số nhỏ, dù mấy tên Lãnh Tiêu cùng Bá Hồn công lại cũng không thể nào được
bao nhiêu đây tài sản một phần nhỏ.

Lâm Thiên cũng không giải thích nhiều, hắn nhìn Vũ Thành to lớn nguy nga
trong lòng một cảm giác kỳ quái, tựa như sắp về được nhà vậy.

Chúng nữ từ trên xe từng người đi ra, bọn họ chỉnh lại đầy đủ sau đó đi đến
bên Lâm Thiên . Lâm Y lạnh như băng quét ngang Vũ Thành nội bộ.

“Ừ, chỉnh thể thực lực điều hơn xa Vinh Thành chúng ta, có thể nơi này là
đáng để chúng ta ở lại một thời gian .”

Vũ Nhân cùng Tôn Mị điều gật đầu . “Đúng lắm a, chúng ta cũng muốn thử xem
Bách Hoa Tông như thế nào .”

Tôn Thiểu Y nhí nhánh cười thần bí “Và còn phải xem Bách Hoa Tông có bao nhiêu
thành tỉ lệ trở thành hậu cung của chồng yêu đây .”

Chúng nữ nghe nàng nói điều cười vui lên, Lâm Thiên cũng có chút đỏ mặt . “Ai
, ta hậu cung đám nữ nhân quả nhiên không bình thường .”

. . . . . . . ..

Không lồ trang viên, đến đây chúng nữ lúc này cũng bắt đầu mệt lả, trên đoạn
đường này bọn họ đã tốn gần 2 tháng đi xe, lại trãi qua nhiều phen cảnh giác
cùng tập kích của thổ phỉ sơn tặc khiến giấc ngủ không ngon, mỗi người bọn họ
lúc này điều cảm giác muốn nằm một giấc vài ngày không tỉnh a.

Lâm Thiên cười khổ, nhìn chúng nữ như con lười nằm lăn lốc khắp phòng trong
lòng thương tiếc.

“Ai, nhanh đột phá Võ Vương các nàng thì có thể ngự kiếm phi hành rồi, đột
phá Võ Tôn có thể ngự không phi hành đó ...cố gắng lên nào, vì ngày tháng
không xe ngựa .”

Hắn diễn thuyết xong thì bị mấy chiếc dép ném vào mặt.

“Cút, để cho bọn ta thời gian nghỉ ngơi .”

Lâm Thiên gãi đầu cười ha ha đóng cửa lại.

“Bách Hoa Tông chúng nhân sắp đến, ngươi có thể tạm thời nghỉ ngơi ở đây .”

Một lão bà chừng 60 tuổi sắc thái khá nhiều nếp nhăn nheo mặt lại chỉ hắn.

Lâm Thiên nhíu mày, hắn chưa nghĩ lại có người vô lễ đến thế . “Lão thái bà ,
có chuyện gì không cần dùng giọng điệu như bà hoàng vậy nói cùng ta .”

Lão Thái Bà nheo con mắt, vẻ mặt hung ác nhìn hắn . “Tiểu súc sinh, ngươi
dám mạnh mồn dưới bà à, bà làm ở đây cũng mấy chục năm rồi, Bách Hoa Tông
chưa có mấy tên dám hỗn sượt như thế, một tên nam nhân đáng ra phải làm nô
bộc như ngươi lại dám …”

Lâm Thiên tức giận . “Súc sinh con mẹ mày lão thái bà, ta nhịn đủ nhé, cậy
già lên mặt à .”

Lão thái bà bị hắn chửi phát điên .”Súc sinh dám mắng ta, để Lão Thái ta đây
trị ngươi nhóc con .”

Bà lão nói xong xung quanh cơ thể nàng cũng xuất hiện một phòng hộ tráo chân
khí hoàng sắc, rõ ràng là Thổ Chân Khí hơn nữa là Võ Tinh Cảnh tu vi.

Lâm Thiên cười khẩy . “Mẹ kiếp, vừa đến đã có chuyện . Ta xem thử lão bà già
này làm gì được ta .”

“Thổ Hành Quyền Độn Trượng”

Bà lão nhắc lên cái cây gậy chống người, hoàng sắc chân khí bao bộc nó, Thổ
chân khí biến nó thành một khúc cây mười phần cứng rắn, bà lão nắm một vòng
rồi ném về phía Lâm Thiên.

Cây trượng càng bay càng nhanh, Thổ thuộc tính khiến nó càng cứng càng nặng
đi rất nhiều . Lâm Thiên chỉ nhìn qua liền phát hiện cây gậy đã bị Thổ chân
khí điệp gia lên cả trăm kí . Hắn không dám khinh thường dùng thân đón đỡ .
Chân khí vàng hoe hùng hậu đánh ra chưởng pháp mà hắn đã lâu không dùng.

“Thiên Cương Quyền .”

Chưởng lực liên tiếp từ cơ thể hắn tuôn trào ra, đã lâu không chiến, hắn có
chút ẻo lả rồi.

“...”

( viết cái car gì thế này, Bách Hoa Tông là chổ cắm dùi nhé, và ta sẽ ít đi
chổ khác hơn, anh em đừng hỏi ...vì sao …)

( cho mấy anh em si da tặng Np đó )


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #30