Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay
Lãnh Tiêu cười tươi vô cùng lúc này khuông mặt hắn nheo lại.
“Hừ, Vũ Tông nhân mã không ngờ vẫn giấu đầu như xưa, các ngươi hèn gì danh
tiếng thối như vậy .”
Vũ Tông mấy tên mặc áo đen cũng không che dấu đi ra . Thiếu niên âm lãnh dẫn
đầu cười làm hòa.
“Lãnh Tiêu, chúng ta chỉ muốn thủ tiêu một số thứ không nên tồn tại thôi, ta
và ngươi không hề có chút sung đột nào a . Hơn nữa ngươi đã thay ta làm hết ,
ta cũng kết thúc công việc, ta đi trước đây .”
Bá Hồn cười âm lãnh, hắn chỉ đến chào hỏi xác nhận một chút thôi, phát hiện
mỗi cái xe điều có máu văng đầy xe ngựa hắn không còn nghi ngờ nữa.
“Ha ha, Tam Tông đã đến, không bằng ở lại vui vẻ đê .”
Một đám đạo bào đen thui mười phần giống Võ Tinh trung niên lần trước chiến
đấu cùng Lâm Thiên, bọn họ tản ra màu đen ác độc chi khí rõ ràng hiện trước
không khí . Có điều nhìn sơ qua cũng biết thực lực bọn họ hơn xa tên trước
cùng Lâm Thiên đánh nhau.
“Chết ...Thôn Thiên Điện .”
Cả hai nhân mã Bách Kiếm Tông cùng Vũ Tông điều kinh hãi lùi lại, trên mặt họ
không dấu nổi vẻ khủng hoảng vô cùng . Lãnh Tiêu cùng Bá Hồn điều kinh dị nhìn
Thôn Thiên Điện xuất hiện.
“Các ngươi làm sao xuất hiện ở nơi khỉ ho cò gáy này .” Lãnh Tiêu mở miệng hỏi
.
“Đồ ngu, Thôn Thiên Điện chuyên gia luyện người thành khôi lỗi, đặc biệt là
những người mang thể chất đặc biệt như Băng Thiên Tiên Thể đây .” Bá Hồn chửi
hắn.
“Ngươi …” Lãnh Tiêu trừng mắt Bá Hồn.
“A ha ha, chết đến nơi rồi con nội chiến ….” Thôn Thiên Điện đúng như lời Bá
Hồn nói, bọn hắn quả thật đến vì Băng Thiên Tiên Thể .Trung niên đầu lĩnh có
vẻ không nhẫn nại lắm, trên mặt đầy khinh bỉ.
“Mẹ kiếp, lũ kiến hôi, tránh đường cho ta .”
Trung niên đầu lĩnh Thôn Thiên Điện phát tán ra Võ Vương hậu kỳ thực lực chấn
hai tên Võ Vương sơ kỳ Lãnh Tiêu cùng Bá Hồn điều run rẩy lùi về sao . Đến Võ
Vương, chênh lệch chỉ một bậc cũng như trời với đất . Tùy tiện một tên Trung
kỳ có thể chiến thắng ba tên sơ kỳ Võ Vương.
“Võ Vương hậu kỳ .”
Lãnh Tiêu cùng Bá Hồn nhịn không được lùi lại . Bọn hắn kinh hãi nhìn tên đầu
lĩnh kia.
“Hừ, tránh ra .” Đầu lĩnh Thôn Thiên Điện, một bàn tay hùng hồn hắc khí đánh
về phía hai người.
“Ầm” “Ầm”
Dù có phòng hộ tráo nhưng mà hai người vẫn không chịu nổi một quyền của hắn ,
hai người bị chấn động tâm mạch điều có chút thương thế, chân khí trong người
điều loạn xạ chạy lên.
“Phụt.”
Lùi gần mấy chục mét, cả hai người phun một ngụm máu.
“Hai tên này giao cho các ngươi, ta đi đêm Băng Thiên Tiên Thể trở về trụ sở
luyện thành khôi lỗi .”
Trung niên nhân phất tay giao hai tên này cho đám thủ hạ phía sau . Lãnh Tiêu
cùng Bá Hồn lúc này mới khủng hoảng nhận ra, tất cả 6 người phía sau lưng tên
kia điều là Võ Vương sơ kỳ.
Hai người đắng chát, lần này quả nhiên không thể sống tiếp rồi . Biết thế họ
đã không gia nhập vào vũng nước đụt.
“Ha ha, Băng Thiên Tiên Thể ….ngươi là của ta . Chỉ cần có ngươi, Điện Chủ
nhất định sẽ ban thưởng cho ta hậu thỉnh .”
Hắn cười lớn tiếng, mở lên màng che chiếc xe Lâm Y ở bên trong.
“Cút.”
Một thánh kiếm chém đứt đầu hắn . Cái đầu hắn từ trên cổ rớt chậm rãi xuống
đất . máu từ cổ hắn phun ra tứ phía.
“Cái gì ….” Biến cố làm mọi người ngoài xe ngựa giật cả mình . Một tên Võ
Vương hậu kỳ lại bị chém giết như giết một con kiến thế này, rốt cuộc là ai.
“Mẹ kiếp, các ngươi lãi nhãi lâu quá .”
Một thanh âm lười biếng xuất hiện, hai thân ảnh từ trong xe đi ra . Một trong
hai người cất lấy thanh kiếm đầy máu, quét lạnh nhìn về đám người . Lãnh Tiêu
cùng Bá Hồn vẻ mặt như gặp quỷ la lên.
“Lâm Thiên ngươi còn sống …”
Lâm Thiên ngáp một cái, hắn một tay nhéo nhéo mông Lâm Giang Ninh, một bên
lười biếng nhìn bọn hắn.
“Ca nào dễ chết đến thế, bởi các ngươi quá ngốc đó thôi, mà may là các ngươi
ngốc a, Lâm cô cố của ta lại có thể giết một tên Võ Vương hậu kỳ không tốn tí
sức nào .”
“Ngươi nói cái gì ... Thôn Thiên Điện Võ Vương hậu kỳ là do các ngươi giết .”
Cả Lãnh Tiêu, Bá Hồn cùng đám người Thôn Thiên Điện còn lại, khí lạnh chạy
khắp xương sống . Tùy tiện giết chết một Võ Vương hậu kỳ, này cần bao nhiêu
thực lực . Không lẽ …
Lãnh Tiêu phát hiện mình lại nhìn không ra Lâm Giang Ninh thực lực, hắn hít
một hơi khí lạnh, dù là Võ Vương hậu kỳ thì hắn vẫn có thể xem ra rõ ràng ,
nếu hắn không nhìn ra thì có thể, người đó đã là …
“Võ Tôn …”
Hắn cùng Bá Hồn điều đồng thanh hét lên . Võ Tôn trong lòng bọn họ tương đương
Tông Chủ của bọn họ . Cái cảnh giới này tùy tiện phất tay cũng đủ hủy diệt mấy
vạn dặm Vinh Thành nho nhỏ . Mười tên Võ Vương hậu kỳ lên cũng chưa chắc chiến
thắng nổi một Võ Tôn sơ kỳ.
Cả hai chát đắng, vứt bỏ thanh kiếm trong tay, chờ chết . Bọn họ quả thật
tuyệt vọng rồi, Võ Vương hậu kỳ họ còn dám lấy mấy phần cơ hội trốn thoát ,
còn Võ Tôn ...người ta tùy tiện cách không mấy dặm đánh xuống cũng đủ giết bọn
họ rồi.
Thôn Thiên Điện chúng nhân nhìn thấy đầu lĩnh chết, trong lòng biết không ổn
. Lập tức dùng thân phấp ẩn trong bóng tối chạy đi . Mấy tên này quả thật có
chút bản lĩnh, Lâm Thiên tin nếu chỉ dùng bản lĩnh dấu thân thể trong bóng
tối này dù có Võ Vương hậu kỳ cũng không thể đuổi theo bọn hắn được … Đáng
tiếc a.
Lâm Giang Ninh rút ra thanh kiếm dính máu, hướng lên trời dùng chân khí tẩy
sạch nó . Sau đó nàng bộc phát khủng bố uy áp Võ Tôn ra, cấm thanh kiếm xuống
đất.
“Oanh.”
Khổng lồ bóng kiếm cào hàng nghìn mét từ chân khí hóa thành xuất hiện từ hư
không, chém xuống đúng nơi bọn Thôn Thiên Điện đang chạy thục mạng . Khổng bố
kiếm khí chém xuống đại địa, tất cả mọi thứ hóa thành một vụ nổi khổng lồ hủy
diệt một phạm vi vài chục dặm của Yêu Thú Rừng Rậm . Vô số sinh mệnh yêu thú
hạ giai hóa thành trong tàn, chỉ một số yêu thú có chút thực lực trốn thoát
dù sao kiếm khí khổng lồ đó không tập chung đến bọn nó.
Chừng vài chục giây sau, vụ nổ lắng xuống, một hố to khổng lồ còn muốn lớn
hơn Lâm Gia xuất hiện tại trước mặt bọn họ.
Lâm Giang Ninh hôn hắn một cái rồi nói . “Chết hết rồi, ta vào ngủ trước đây
.” Nàng hoa thân thành một bóng ảnh biến mất, trước khi đi còn tặng đám người
Bách Kiếm Tông cùng Vũ Tông mỗi người một ngọn kiếm khí vô hình.
“A...a”
Tất cả bọn họ bị một luồn nho nhỏ kiếm khí Võ Tôn của Lâm Giang Ninh chạy khắp
kinh mạch phá hủy hết mọi nơi nó đi qua . Tất cả bọn họ hiện tại có thể xem là
...tàn phế.
Lâm Thiên từ trong đá ra một tên Bách Kiếm Tông đệ tử ám sát, vẻ mặt bực bội
.
“Mẹ kiếp, vì chúng bây ta phải mất một đoàn xe cùng rất nhiều bẫy mua ở trong
thành rồi, thật là uổng phí a .”
Lâm Thiên than thở, tất cả mấy món ở đây Lâm Thiên chỉ muốn đề phòng thôi ,
không ngờ vì dẫn dụ mấy tên này lộ mặt mà tiêu hết một nhóm . Máu lúc nãy là
mấy tên Bách Kiếm Tông mắc phải bẫy mà chết a.
Hắn nhìn xuống đám người phía dưới, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.
“Hừ, mấy tên này điều có chút tư sản a .” Hắn thu hoạch trên người của bọn
này không ít kim tệ cùng Linh Thạch . Linh Thạch này hắn cũng được Diệp Vân
chỉ cho cách sử dụng . Hắn nhét hết tài sản vào trữ vật hệ thống, sau đó cảm
thấy trong lòng còn tí bực bội.
“Hừm, Hợp Hoan Tán ….phù .”
Hắn tà ác lấy ra trong tay một đống bột trắng, thổi bay về phía đám người
Lãnh Tiêu . Đám bọn họ nhanh chóng lấy tay xoa khắp người, vẻ mặt đỏ như đít
khỉ gào hét.
“Khốn nạn, là xuân dược …”
Lâm Thiên nghe bọn hắn nhận ra liền giật mình . “Quả nhiên là đồng đạo, ngửi
một chút liền biết .”
Hắn thật ra là một chút tiểu ác ma thú vị, lần đầu tiên thử xem đám nam nhân
xxoo không biết ra sau.
“Rống ….Ngao .” Mấy tiếng thú động tình từ trong Yêu Thú Rừng Rậm truyền ra .
Một đám to lớn vượn khỉ đi ra, chúng đi bằng hai chân rất giống người.
“Á Đù, Hợp Hoan Thú ….” Lâm Thiên giật cả mình, Hợp Hoan Thú cũng xem như là
Nhị Giai Yêu Thú, bọn chúng nổi tiếng dâm dật, mỗi ngày điều phải cùng con
cái giao phối liên tiếp 8,9 giờ . Loài này thậm chí nhiều khi còn dâm dục đến
mức nhận lầm nữ nhân loại thành giống cái, vì thế có nhiều vụ việc thương tâm
xẩy ra.
Nếu là lúc thường, Lâm Thiên có thể giết chết bọn chúng bằng tay hoặc vũ khí
, có điều lúc này, hắn lại lấy ra gần cả kg Hợp Hoan Tán rãi ra.
“Ài, ta thấu hiểu các ngươi mà ...điều là giống đực cả thôi ….ta sẽ để các
ngươi chết trong hạnh phúc .”
Hắn rãi ra một lượng xuân dược đủ khiến mấy chục con ma thú Tam Giai Yêu Thú
làm tình cho đến chết mấy lần, sau đó cầu nguyện cho đám người kia.
“Giết ta đi, cầu ngươi …”
Bá Hồn cùng Lãnh Tiêu thân thể mất hết tu vi cầu xin Lâm Thiên giết bọn hắn .
Lâm Thiên chỉ cười nói.
“Èo, ta rất hiện lương a, xưa nay chưa bao giờ giết người .”
Nhìn phía dưới mấy con Hợp Hoan Thú đã to như mấy cây cột bằng bắp đùi người
trưởng thành . Trong lòng thầm mắng “ Mẹ kiếp, lũ này sắp bằng cả ta .”
Sau đó, cảnh tượng quá …...Lâm Thiên quay đầu chạy về đám xe ngựa bên kia ,
hắn có chút không dám nhìn cái khủng bố kia phá hủy trinh tiết mấy tên nam
nhân a ….hắn chưa có đặc thù hứng thú đến vậy.
Trong đầu hắn trên đường trở về hiện lên hình ảnh song tu cùng chúng nữ .
Trong lòng có đại khái định nghĩa.
“Hừm, quả nhiên, nữ nhân vẫn là loài sinh vật nguy hiểm có thể ăn hết mọi
thứ .”
(Đù, dù không muốn cầu các ngươi, nhưng mà ba ngày liên tiếp không có cài gì
tặng, người ta lược xem mỗi chương không bằng một phần tư của ta mà ngày nào
cũng có thưởng ...đù, ta buồn ta drop rồi bảo sao ....)