Máu


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

“À hừ, Bách Hoa Thảo ; Vĩnh Lạc Cỏ Tiên ; Thiên Mục Nhánh Cây ...xong .”

Hắn bỏ vào mấy loại dược liệu cấp một, đúc lên đám hoa lửa từ một món đặc chế
lò luyện dược . Chỉ trong nháy mắt ngọn lửa từ màu đỏ hồng bình thường hóa
thành màu xanh da trời, sau đó lại hóa thành màu xanh lam . Mồi lửa hừng hực
thiêu cháy những thứ dược liệu trời sinh mang theo màng bảo hộ linh khí này .
Chúng nhanh hòa tan thành một số chất lỏng, sau đó phần tạp chất bị lửa xanh
đốt cháy, còn phần tinh hoa bị một nguồn chân khí ép hợp lại cùng với nhau.

“Hừm, mẹ kiếp, ca lần đầu tiên luyện đan chẳng lẽ lại không thành công .”

Lâm Thiên có chút tự kỷ nhìn tinh hoa dược liệu dần hóa thành một đám chất
lỏng với nhau . Linh hồn lực hóa thành lưỡi dao điều khiển chân khí cắt ra đám
chất lỏng này thành nhiều mảnh nhỏ . Mỗi mảnh nhỏ nhúc nhích chia tách nhau ra
. Lâm Thiên dụng linh hồn lực khóa chúng lại, sau đó chậm rãi biến chúng
thành hình tròn.

Cuồng bạo linh khí từ chúng phát tán ra làm Diệp Vân cùng Lâm Giang Ninh thủ
hộ bên cạnh có chút động dung . Nếu lò đan này phát nổ, các nàng cũng chưa
chắc hoàn toàn bảo hộ được xe ngựa này.

“Ầm” “Ầm”

Linh khí bốn phía nháy mắt như vô cùng vô tận hút về phía xe ngựa, chảy vào
lò đan Lâm Thiên đang luyện.

“Phù .”

Lò đan hành hình, bốc ra hương khí ngào ngạt làm mọi người bên ngoài như mê
như say.

“Thiên làm thứ gì lại có thơm thơm thế nhỉ .”

Vũ Nhân đang ngồi câu cá nhìn Tôn Mị hỏi, Tôn Mị cũng nhún vai ra vẻ không
biết . “Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai .”

Lâm Y lúc này ngồi câu cá nhìn về bọn họ nói . “Sao không hỏi hắn .”

Tôn Thiểu Y khinh bỉ nhìn nàng . “Nếu hỏi hết thì còn gì hứng thú nữa . Lâm Y
đại tỷ thật thiếu tính tình a .”

Lâm Y nhún vai, ra vẽ lười để ý, tiếp tục ngồi câu cá . Tôn Thiểu Y biết
nàng tính tình đạm bạc, lười chấp nhất, tiếp tục quăng câu câu cá.

Trong xe ngựa.

Lâm Thiên thở dài, mệt mỏi lấy ra nấp lò đan . Bên trong chừng mười mấy viên
đan tròn như đầu ngón tay cái, bốc lên hương khí ngào ngạt . Lâm Thiên có vẻ
tiếc nuối than vãn.

“Si da, luyện chế mệt như chó được có vài viên, thật là tốn cmn sức .”

Hắn không biết dù thời Thượng Cổ luyện đan sư đa số điều luyện đan tỉ lệ thành
công cực thấp, hắn lần đầu đã luyện được một lò đan thành công đã xem như
nhân tài tuyệt chủng rồi, hơn nữa số lượng đan hắn ra là hàng chục viên trong
khi người khác vì tăng tỉ lệ thành công mà giảm đi số lượng nên thường thường
chỉ thu được vài viên là đã vui mừng, không may bạo lô thì còn ‘vui’ hơn.

Hắn bắt ra chừng hơn mười mấy viên đan, đưa cho hai nữ.

“Các nàng phân phát thử chúng nữ xem sao . Ta đã Võ Linh Viên Mãn, nghĩ thử
thì Nhất Cấp đan dược cũng không mấy tác dụng lắm .”

Hắn thử xem qua, đảm bảo không có độc dược . Tùy tiện lấy viên thuốc mà hắn
dùng rất nhiều dược liệu đủ Vinh Thành các đại gia tộc điên cuồn mua lại, đưa
cho chúng nữ.

Diệp Vân gật đầu, dù sao điều là người nhà, không có thể từ chối này nọ ngăn
cách mất tình cảm chứ.

“Thiên, này gọi là đan dược sao .” Lâm Giang Ninh yêu thương tựa vào trong
lòng mệt mỏi ra đầy mồ hôi của hắn hỏi.

Lâm Thiên gật đầu . “ Ừ, ta tính có thể nhờ nó khiến các ngươi rút ngắn rất
nhiều thời gian tu luyện .”

Lâm Giang Ninh cảm động, thì ra hắn làm điều này chỉ vì các nàng . Nàng mười
phần yêu thương nhìn hắn . “Thiên, nếu thực sự có một ngày, ngươi cần chúng
ta, chúng ta tuyệt đối sẽ hi sinh bất kể tính mạng này vì ngươi .”

Hắn cười ha ha . “Thật cmn xúc động, nhưng có thể thôi đi, ta không đến mức
bắt nữ nhân chịu tội thay đâu .”

Lâm Giang Ninh liếc hắn một cái . “Đừng cho ta không biết, ngươi nói thế ,
thật sự trong lòng cũng không thích chúng ta làm bình hoa lắm phải không .”

. . . . . . . . . . ..

Bách Hoa Tông cùng Vinh Thành chúng nữ thực lực điều ở Nhất Trọng Võ Linh đến
Viên Mãn, thực lực tiến nhanh như thế phần nào đó cũng vì Song Tu cùng Lâm
Thiên . Các nàng nhận được đan dược của Lâm Thiên đưa liền không do dự thử
nuốt vào, mọi người điều tức tiêu hóa dược liệu của Nhất Cấp đan dược.

Chừng mấy canh giờ sau, chúng nữ kinh hỉ mở mắt ra.

“A ta đột phá lên Thất Trọng Võ Linh rồi .”

“Ta cũng thế, đã đột phá Ngũ Tinh lên Lục Tinh Võ Linh đỉnh phong rồi .”

. . . . ..

Lâm Thiên vui mừng nhìn chúng nữ vui vẻ tăng cấp, hắn đại khái cho rằng Nhất
Cấp đan dược tốt nhất là dùng cho Võ Linh . Nhị Cấp tốt nhất là dùng cho Võ
Tinh Cảnh …

Hắn nhìn một số nữ nhân thiên tài Vũ Nhân thực lực đã Võ Linh Viên Mãn nuốt
vào Nhất Cấp đan dược tuy không có dấu hiệu đột phá nhưng mà chân khí đã có
dấu hiệu thăng hoa chuẩn bị đột phá Võ Tinh Cảnh rồi.

“Ầy men, vô tình không để ý, ca nhanh chóng sắp bị vượt mặt rồi .”

Hắn hiện vẫn còn là Võ Linh Viên Mãn cảnh giới . Tuy lần trước đã song tu cùng
khá nhiều nữ nhân thực lực kinh người như Lâm Giang Ninh và khủng bố hơn cả
Thiên Nữ...Thánh Nguyệt, có điều hắn hắn thấp thu nguyên âm của Thánh Nguyệt
lại 1/100 cũng chưa tới, nên bây giờ chỉ dừng lại Võ Linh do chưa đủ nguyên
âm.

Thử tính xem, một Võ Vương Viên Mãn cùng 1/100 đỉnh cao cường giả Thiên Giới
lại không thể hắn đột phá Đại Cảnh Giới . Cỏ thể suy đoán sao này hắn cần bao
nhiêu nguyên âm xử nữ để đột phá . Tất nhiên nếu để Vũ Nhân đánh cùng hắn thì
dù hai người bằng tu vi nhưng nàng cũng sẽ bị hắn tiêu diệt trong nháy mắt ,
dù sao hắn chiến lực đã không phải Võ Tinh bình thường có thể so sánh được.

“À, ngươi tính bỏ bọn họ ở đó chừng nào đây .”

Diệp Vân lại có chút hiếu kỳ nhìn chiếc xe ngựa, phía cuối kia . Trong đó
chính là Mục Linh cùng Mục La đi theo hắn.

Lâm Thiên cười khổ, hắn tối qua vì để chúng nữ không qua khó chịu giải tỏa
trong sáng nay, nên hôm qua đã thôi miên hai mẹ con các nàng . Dù sao đoạn
đường mấy ngày nay, hắn điều khá nhiều thời gian cùng bọn họ bồi đắp tình cảm
a . Hắn cũng không thể lạnh nhạt chúng nữ được.

“ Hừm, ta không tin mị lực của ta lại không thể khuất phục bọn họ trước khi
đến Bách Hoa Tông .”

Lâm Thiên một mặt vẫn có chút tự ngạo mị lực bản thân . Hắn mấy ngày này chân
thật cảm giác hai người bọn họ hảo cảm đã đủ xxx, có điều hắn chưa muốn phá
hủy giai đoạn tăng tốc hảo cảm tốt này, hắn muốn tiến thêm một bước nữa, sẵn
tiện thông qua song tu đột phá 100% hảo cảm .”

. . . . . . . . . . . ..

Tối hôm ấy, một ngày tĩnh mịch . Xe ngựa vẫn tiếp tục trên đường đi đến Bách
Hoa Tông . Lúc này một đám hắc y nhân bắn ra các loại nhè nhẹ mùi hương . Bọn
hắn từng người đi ra khỏi bóng tối, mỗi người điều trên cơ thể tản ra những
luồn sát ý nồng nặc.

“Hừ, Diệp Vân con mụ chưa chắc sẽ hôn mê, các ngươi cẩn thận .”

Lãnh Tiêu âm thanh khàn khàn oán độc truyền ra . Hắn chưa tin Võ Vương như
Diệp Vân lại có thể dễ dàng bị hắn hạ dược như thế . Bọn hắc y nhân quả nhiên
hành động cẩn thận hơn, bọn chúng từng bước tiền về mấy chiếc xe ngựa, bọn
ngựa lúc này cũng bị dược lực hôn mê đứng yên tại chổ.

“Xoạt.”

Mấy tên hắc y nhân mở ra rèm treo cửa . Hắn đưa đao lên chém xuống, một dòng
máu bắn lên trời dính đầy các cửa sổ xe ngựa.

“Hừ, vậy thì Diệp Vân cũng đã hôn mê rồi, nếu không nàng cũng không thể trơ
mắt ra nhìn đệ tử chết .”

Hắn nhìn tên hắc y nhân thành công, trong lòng thở phào . Ra lệnh từng tên đi
lên từng cái xe ngựa kết liễu hết phiền phức.

Lãnh Tiêu cười ha hả .”Không ngờ con mụ Diệp Vân đó quả sơ xuất, chết là đúng
.”

Lúc này từng cái xe, các hắc y nhân điều đưa đao chém xuống, máu văng ra tứ
phía xe ngựa.

…..Một buổi tối đầy máu me . . ..

( truyền thuyết kể rằng ...ai đọc không vote 10* chim teo 2cm nhé ....)


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #27