Tiết Tháo Đột Phá Chân Trời .


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Lần này, Bách Hoa Tông bỏ hết vốn luyến ra, bọn họ biết Lâm Thiên có ý muốn
gia nhập tông môn của bọn họ liền chuẩn bị vô số quà lễ . Đặc biệt, Lâm Thiên
còn có thể mang theo nữ nhân của mình gia nhập vào Bách Hoa Tông.

Lâm Thiên thông qua Diệp Vân thành ý mời chào cũng đồng ý, quả đúng như nàng
nói, hắn thực sự cần rất nhiều nữ nhân để đột phá các Đại Cảnh Giới . Hắn
không phải mấy tên sĩ diện gì, nếu được thì tất nhiên đồng ý.

“Hình như ta vẫn còn một nhiệm vụ ở đây .”

Lâm Thiên sực nhớ ra mình vẫn còn một nhiệm vụ nữa vẫn chưa hoàn thành . Thật
thì hắn không mấy để ý lắm dù sao trãi qua rất nhiều chuyện hắn điều nhanh
phát điên rồi, làm sao còn nhớ được mấy thứ này.

Nhiệm vụ này bắt buộc hắn mỗi Tứ Đại Gia Tộc điều phải có một đỉnh lô trừ Lâm
Gia tận ba cái ...Hắn đã hoàn thành hết rồi, chỉ còn duy nhất một nữ nhân bên
Mục Gia thôi.

“Lần này ta sẽ nhẹ nhàng thôi nhỉ .”

Hắn suy nghĩ thử một ý tưởng, tuy có chút cặn bã nhưng hắn thấy cũng không
phải không thể thực hiện.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . ..

Mục Gia.

“Con gái, chuyện này không phải bọn ta có thể quyết định nữa . Lâm Thiên hôm
nay khác trước, hắn đã có thể tu luyện đến Võ Linh cảnh, đánh thắng thiên
tài Lâm Vũ của Bách Kiếm Tông . Bây giờ ngay cả Bách Hoa Tông cũng ủng hộ hắn
….ài .”

Mục Linh khí chất yêu ớt tản phát ra làm người ta không nhịn được yêu thương ,
nàng lúc này lại có vẻ buồn rất nhiều . Ngay cả cha nàng, nàng cũng không
nghe lọt tay.

“Tại sao chứ, ta chỉ muốn suốt đời cô độc tu luyện một ít Y Thuật trị cho
người thôi mà, tại sao ước nguyện lại không thể hoàn thành được .”

Mục Tôn Chu bề ngoài đau thương, thật chất là vui mừng hết biết . Hắn nghe
tin Lâm Thiên muốn kết hôn cùng con gái hắn, hắn vui vẻ chết đi được, dù sao
thì nước lên thuyền lên, còn gái hắn lấy được thiên tài như Lâm Thiên thì
củng khiến hắn nở mày nở mặt, nhưng ngại con gái cảm xúc cũng không dám bộc
lộ ra.

“Để con suy nghĩ đã …”

Mục Tôn Chu vui vẻ, biết con gái rất ngoan cường, hắn cũng không muốn quá
gắp . “Được rồi, con đi đi .”

Mục Linh lui xuống.

Ngay khi nàng đến trong phòng mình, một thiếu phụ yếu đuối bắt lấy tay nàng.

“Con gái, đi theo ta .”

Người thiếu phụ có chút mỹ nhân này là mẹ Mục Linh . Nàng dắt Mục Linh đi theo
lối mòn ra khỏi các khu canh gác của Mục Gia.

Mục La yêu thương vuốt ve nàng.

“Nơi đây đã cách Mục Gia rất xa, lại gần bên giới Yêu Thú Rừng Rậm, con có
thể men theo lối này trốn đi .”

“Mẫu thân, nhưng mà …”

Mục La chặn lấy miệng nàng . “Ta biết con nói gì, con nên đi đi, ta không
muốn con cưới người minh không yêu thích .”

Mục Linh quỳ xuống trước nàng sau đó quay đầy mang theo nước mắt chạy đi.

Ngay lúc Mục La định quay trở về, một bóng người xuất hiện ngăn cản nàng.

“A…”

. . . . . . . . . . . ..

Mục Linh chạy thục mạng trốn tránh, nàng chạy đến một ngôi nhà tranh thì phát
hiện trời đã tối . Lúc nàng lấy ra một thanh lương khô định sử dụng, một âm
thanh rên rỉ vang lên . Nàng hé vào cánh cửa đó, hiếu kỳ xem lấy.

“Cái quái …”

Một người đàn bà đang bị một đống xúc tu treo lên cao, cả người bị thứ bẩn
thỉu đó chà sát người, từ nơi mật huyệt của nàng, có ít nhất gần bốn năm cái
xúc tu to lớn thì thục ra vào, sinh sôi tinh hoa vào mật huyệt nàng . Mục
Linh kinh hãi, nàng cũng không biết loài sinh vật nào có thể làm ra chuyện
này, nàng giận dữ đạp ra cánh cửa cứu lấy người đó.

“Súc sinh, cút ra khỏi người ….a mẹ .”

Các xúc tu đang tiếp tục xuyên vào mật huyệt của người phụ nữ đó, khuông mặt
nàng có chút bị tóc che đi . Mục Linh đến gần nhìn thấy người phụ nữ đó liền
kinh hãi.

“Mục ...ưm ...Linh ….”

Mục La rên rỉ, nàng nói không nên lời . Cảm giác nàng bây giờ như đang trên
trời vậy, sung sướng không thể nào tả nổi.

“A ….” Mục Linh giận dữ, tế ra thanh kiếm muốn chặt đứt hết các xúc tu quái
ác ra khỏi người mẫu thân nàng . Có điều, mỗi cái xúc tu điều như dây chằng
chất nhày, nàng chém thế nào cũng không đứt được.

“A ….a ...tới tới ….”

Mục La rên rỉ, các xúc tu hành động thêm nhanh . Đến khí chúng phung hết tinh
hoa vào người Mục La thì cái bụng của nàng điều căng tròn, xúc tu quái mới bỏ
nàng xuống đất.

Mục La khủng hoảng chạy lại đỡ mẫu thân của nàng lên . “Người,người có làm sao
không ...A không .”

Ngay lúc nàng muốn bắt mạch cho Mục La, các loại xúc tu bẩn thỉu lại xuất
hiện quấn vào người nàng kéo nàng lên.

“Súc sinh, buôn ta ra .” Nhìn viễn cảnh của mẹ nàng, Mục Linh kinh hãi vùng
vẩy cố tránh thoát, đáng tiếc như muối bỏ biển.

“Xèo, xèo “

Chất dịch từ trên các xúc tu của nó nhanh chóng ăn mòn hết quần áo của nàng ,
thân thể lung linh có phần non nớt của nàng hiện ra trước mặt nó.

“Không ...không, trinh tiết của ta .”

Ngay khi cảm giác thân thể bị nó đùa giỡn, Mục Linh tuyệt vọng rơi xuống từng
giọt nước mắt . Có thể, trinh trắng của nàng sẽ rồi vào tay của một tên quái
vật kinh khủng này.

“Keng “” Súc sinh chịu chết đi .”

Một bàn tay nồng hậu chân khí đập nát từng cái xúc tua, xúc tua nhanh chống
héo úa, Mục Linh liền cảm giác rớt xuống bàn tay cả một ai đó.

“Cô nương, ngươi không sao chứ .”

Một người thiếu niên dung mạo tuấn tú như thiên thần hiện ra trước mắt nàng ,
nàng thất thần nhìn hắn, con tim rộn ràng đập mạnh.

“Khục khục .”

Mục Linh kinh ngạc phát hiện thân thể mình hiện ra trước mắt người ta . Nàng
kinh hãi mặc lại quần áo . Thiếu niên kia chính nhân quân tử (,) quay mặt đi
.

“Cảm tạ vị công tử đây .”

Nàng như một tiểu thiếu nữ hoài xuân nhìn Thiếu Niên như lửa đốt . Không trách
a, thiếu niên tuấn tú mị lực có thể nói là tuyệt thế tồn tại, lại thêm một
thân kinh người thực lực, một chưởng đã giết chết hết đám xúc tu kinh tởm mà
nàng tốn hao vô số khí lực không thể tổn thương . Bấy kì thiếu nữ nào mà không
đem lòng yêu thương thì quả thật là có vấn đề, nhất là khi Mục Linh được
người ta cứu từ trong tuyệt vọng tận cùng a ...hảo cảm thẳng tấp bay lên.

Nãy giờ cũng biết thiếu niên này là ai rồi chứ.

Lâm Thiên nhìn thiếu nữ một mặt hoài xuân nhìn mình, trong long vui vẻ, vừa
vui vì thành công kế hoạch, vui vì được thưởng thức được một vị thiếu phụ
ngoài ý muốn a.

Đúng a, tất cả Lâm Thiên điều tính trước rồi . Hắn dựa vào tinh thần lực
khủng bố của mình thôi miên Mục La mẫu thân nàng, khiến Mục La trong lúc trợ
giúp nàng trốn thoát thôi miên theo hướng hắn chỉ định . Lúc đầu hắn chỉ muốn
hóa thành Xúc Tu Quái sau đó nhờ hành động anh hùng cứu mỹ, lấy được trái tim
nàng, không ngờ Mục La thiếu phụ cảm giác cũng rất mận mà . Hắn không kiềm
được quất luôn nàng.

“Người này, …” Hắn chỉ trên đất thiếu phụ.

Mục Linh hồi phục bình thường nhớ đến mẫu thân, kinh hãi cứu trợ nàng . “A ,
nàng chỉ bị kiệt lực quá mức rơi vào giấc ngủ thôi .”

Lâm Thiên có chút nhột nhột, hắn chỉ song tu cùng Mục La chưa tới 3 phút nữa
, làm sao lại tốn nhiều sức lực như thế ...hừm, điều này làm hắn căn nhắc
thêm việc tăng cường thực lực cho chúng nữ để tăng thêm độ ‘bền’ mới được.

“Hẳn thế, ta chỉ vô tình đi ngang qua đây, không biết hai vị đây là …”

Mục Linh có chút bi thương nói . “Ta cùng mẹ ta xuất thân từ Mục Gia Vinh
Thành, nàng vì trợ giúp ta trốn thoát không ngờ ...không ngờ lại gặp tình
huống này .”

Lâm Thiên lợi dụng cơ hội ôm hai người vào lòng . “Xin cô nương bớt đau buồn ,
không biết cô nương...kế tiếp ra sao .”

Mục Linh nháy mắt hoảng hốt, có chút đỏ mặt thoát khỏi hắn ôm ấp.

“Đúng vậy, kế tiếp làm sao . Mẫu thân đã bị quái vật kia nhiễm bẩn, không
thể nào ở lại Mục Gia nữa . Bản thân thì...thì cũng bị sàm sỡ, thân thể lại
bị người ta nhìn thấy, bây giờ còn có mặt mũi nào trở về Mục Gia đây .”

Lâm Thiên có chút thương tiếc nhìn nàng ( giả tạo ) : “Như vậy đi, chuyện này
ta thấy để hai người về cũng không ổn, mà ở lại cũng không được ...không thì
theo ta vậy, ta không dám bảo đảm sẽ đối xử tốt nhất nhưng ta sẽ cố gắng .”

Mục Linh hồng hào mặt, nói thế rất giống thổ lộ a . Con tim nàng nhảy loạn
lên.

Nàng che dấu đi vẻ vui mừng, nhạt nhạt nói . “Vậy thì sau này báo đáp công tử
sau .”

“Không có gì .” Lâm Thiên cười hào sảng.

Hắn dắt ôm Mục La dắt theo Mục Linh lén lén liếc nhìn hắn liên tục trở về nơi
đã chuẩn bị sẵn.

( ta thấy mình càng ngày càng tà ác …) ( có thêm một chi tiết đáng chú ý là ,
ta viết tình cảm như cứt, cứ hồng hào cứ hảo cảm, thiếu từ vựng quá ….a
….đau cả đầu .)


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #25