Người đăng: prophundoc1111
Bay được khoảng vài chục km thì Khuynh Ngân liền dừng lại vì trong tầm nhìn
của cậu là một khu thôn xóm nhỏ, thu lại độn quang hạ xuống trước thôn thì
người dân trong thôn ùa ra từ từ với sự chỉ dẫn của một ông lão tóc bạc đi đầu
rồi khom lưng xuống chấp tay hô "dân làng Ngưu Gia Thôn kính chào tiền bối" ,
nhưng vẫn có một cậu nhóc khoảng mười ba mười bốn tuổi ngẩng đầu lên nhìn cậu
với ánh mắt hiếu kì nhưng vội rụt xuống vì nhìn thấy ánh mắt của cậu đang nhìn
nó.
Đứng gần Khuynh Ngân nhất là trưởng thôn với độ tuổi khoảng sáu mươi bảy mươi
mái tóc trắng xóa, lưng còng xuống vì tuổi tác đang quát lên "Tiểu Lục không
được vô lễ" rồi xin lỗi cậu với vẻ mặt áy náy nói "xin tiền bối bỏ qua đây là
lần đầu Tiểu Lục thấy người có tu vi cao như tiền bối nên hơi thất lễ mong
tiền bối không để trong lòng".
Sau tiểu sự này cậu nói với mọi người "ta là Bạch Khuynh Ngân mọi người miễn
lễ, giải tán đi ai làm việc nấy đi không cần quan tâm đến ta" rồi kêu trưởng
thôn lại, để tránh sự lúng túng vì bất ngờ này vì cậu vẫn chưa thích nghi
thân phận tiền bối này lắm, với lại nhiều lão nhân khom lưng với cậu làm cậu
thấy bối rối, trưởng thôn tên là Đại Ngưu, tu vi Luyện Khí tầng bảy.
Vừa đi dạo quanh thôn vừa hỏi trưởng thôn thì thôn này đả thành lập mấy chục
năm Đại Ngưu là người thành lập nó, nhân số trong thôn là bốn mươi bảy người
, chín người có tu vi còn lại ba mươi tám người thường gồm phụ nữ tráng hán và
trẻ em, dẫn đầu là trưởng thôn với tu vi Luyện Khí tầng bảy, với ba huynh đệ
khác của lão gồm một luyện khí tầng sáu, hai luyện khí tầng năm.
Bình thường tứ lão chỉ tọa trấn trong thôn đề phòng yêu thú tấn công còn lại
mọi việc điều hành quản lí thôn đều do năm người có tu vi là một Luyện Khí
tầng bốn, hai Luyện Khí tầng ba, một Luyện Khí tầng hai, cuối cùng là một
Luyện Khí tầng một, trong đó một vị Luyện Khí tầng ba tên là Vân Lam, đảm
nhiệm chức vị Y Sư của cả thôn vì lão có tí kiến thức về thảo dược từng là
Luyện Dược học đồ của một vị Luyện Dược Sư nhất phẩm.
Đứa trẻ khi nãy nhìn cậu là học đồ theo học Y Thuật của Vân Lam, mười bốn
tuổi không có tu vi tên là Tiểu Mộc, chuyên phụ trách hái thảo dược gần thôn
và phụ giúp việc vặt như phơi thuốc và sinh hoạt hàng ngày của sư đồ Vân Lam.
Mái tóc màu lục ngắn . khuông mặt đầy vẻ non nớt, đôi mắt to tròn màu lục nốt
, được dược lão tức là Vân Lam nhặt được trong một lần đi hái thuốc xa thôn
lúc trú mưa ở một căn miếu hoang khi đó lão còn tưởng là ảo giác.
Có lẻ mái tóc và đôi mắt là lí do mà cậu nhóc được đặt tên là Tiểu Mộc vì Mộc
là trượng trưng cho màu lục.
Lúc này Tiểu Mộc cũng đang đánh giá vị tiền bối mới vào thôn này, cao khoảng
một mét bảy mấy cao hơn cậu hẳn một đoạn, chiều cao của cậu vào khoảng mét
năm mấy, khuôn mặt anh tuấn màu trắng hơi nâu, mái tóc dài đen thả xuống hơn
lưng một tí, khí chất siêu phàm hơn cả trưởng thôn, đó là suy nghĩ của cậu
lúc này.
Trong lúc Tiểu Mộc đang đánh giá cậu thì cậu đang đứng trước căn nhà của dược
lão, "mời vào" dược lão lên tiếng nói, bên trong toàn mùi thuốc của đủ loại
thảo dược, sau khi thành tu sĩ Trúc Cơ thì mọi giác quan của Khuynh Ngân đều
tăng lên đáng kể nên cậu có thể ngửi rõ nhiều mùi của nhiều loại thảo dược
khác nhau trong không khí.
Trong phòng là một cái bàn với hai ghế ngồi, dược lão ngồi xuống một cái ghế
rồi nói "mời tiền bối vào ngồi trong nhà đơn sơ nên xin tiền bối đừng ghét bỏ"
, "nấu trà đi Tiểu Mộc" dược lão hô hướng ngoài sân với nhiều nia thuốc đang
phơi dưới nắng, "vâng thưa dược lão" tiếng đáp vọng lại từ bên ngoài, "không
cần khách sáo" Khuynh Ngân lên tiếng nói.
"Tiền bối vào thôn không biết có việc gì không ?" dược lão lên tiếng hỏi, "ta
chỉ đi ngang qua vô tình thấy có thôn xóm nên hạ xuống xem thử, cũng kiếm một
chổ tạm nghĩ ngơi ngày mai lại xuất phát" Khuynh Ngân đáp.
"À, ta thấy Tiểu Mộc tư chất cực giai tại sao bây giờ còn không có chút tu vi
nào ?" trong mắt Khuynh Ngân lóe lên sự nghi ngờ hỏi, trong mắt dược lão hiện
lên sự bất đắc dĩ cùng giật mình " tiền bối ngài thấy được tư chất của Tiểu
Môc ư ?", "ta cũng trong lúc ngẫu nhiên học được một môn pháp thuật dò xét tư
chất vì để tìm kiếm hạt giống cho tông môn" Khuynh Ngân sờ cầm nói dối đáp ,
cậu nào có học được pháp thuật nào cậu chỉ nhờ vào Thảo Mộc Thấu Thiên Nhãn ,
lúc ở trước thôn khi đó Khuynh Ngân có mở linh nhãn rồi quét mắt dò xét toàn
bộ người dân của thôn, loại linh nhãn này có thể cho cậu thấy được tu vi của
người cao không quá một đại cảnh giới của cậu, bao gồm tư chất, linh khí
dòng chảy.
Lúc nhìn vào Tiểu Mộc thì Khuynh Ngân thấy Tiểu Mộc là cực phẩm đơn linh căn
hệ mộc đả đủ làm cậu giật mình, vậy thì thôi đi cậu còn thấy Tiểu Mộc có Hỗn
Độn Mộc Linh Thể xếp hạng cuối cùng trong thập tứ đại thể, theo thông tin
truyền thừa của cậu từ Chí Tôn Bàn thập tứ đại thể là Tạo Hóa Chí Tôn Thể, Âm
Dương Thể, Vô Cực Thể, Quang Minh Thể, Hắc Ám Thể, Tinh Thần Thể, Hỗn Độn
Lôi Thể, Hỗn Độn Phong Thể, Hỗn Độn Băng Thể, Hỗn Độn Kim Thể, Hỗn Độn Hỏa
Thể, Hỗn Độn Thổ Thể, Hỗn Độn Thủy Thể, Hỗn Độn Mộc Thể.
Theo như Thủy Linh đại lục tư chất chia làm hạ phẩm, trung phẩm, cao phẩm ,
cực phẩm, đối ứng với Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, tu vi đạt
tới là nhờ một phần tư chất, một phần nhờ linh căn, nếu tư chất của ngươi là
cực phẩm nhưng linh căn là tạp linh căn tứ hệ thì ngươi cũng có thể tu tới Hóa
Thần nhưng tốc độ ư ? giống rùa bò vậy nhưng mà vẫn duy trì tốc độ này ở mỗi
đại cảnh giới, còn nếu ngươi là hạ phẩm tư chất nhưng đơn linh căn thì sao ư
? thì từ Luyện Khí kì tới Trúc Cơ kì ngươi sẽ tu luyện thần tốc nhưng lúc đã
là Trúc Cơ tu sĩ ư ?, ngươi sẽ nếm cảm giác cũng như rùa bò vậy càng lên cao
thì rùa càng mệt và chậm hơn, tu vi đạt tới còn có thể quyết định từ tài
nguyên, nỗ lực cố gắng, tâm tính cơ duyên, ngoài ra còn có nhiều linh thể
giúp tu sĩ nổi trội hơn mọi người nữa.
Linh căn có ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, chia làm đơn linh căn ,
nhị linh căn, tam linh căn trở lên được gọi là tạp linh căn, tứ linh căn ,
ngũ hành linh căn đây là một ngoại lệ mặc dù chậm hơn cả tứ linh căn nhưng nó
có thể tương sinh tương khắc giúp tu sĩ mạnh hơn tu sĩ cùng cấp gấp năm lần và
vô địch cùng cấp với thuật tương sinh ngũ hành, ngoài ngũ hành linh căn còn
có quang linh căn, ám linh căn, tinh thần linh căn, lôi linh căn, phong
linh căn, băng linh căn.
Quay lại chính sự, lúc này khi nghe tới câu "vì để tìm kiếm hạt giống cho
tông môn" của Bạch Khuynh Ngân mà ánh mắt dược lão lấp lé lên sự suy tư, chần
chờ cùng không nỡ, giống như phân vân một quyết định to lớn nào đó mà rất khó
để hạ xuống được.
Bắt được ánh mắt này của dược lão Bạch Khuynh Ngân liền hỏi ngay dược lão "thế
dược lão đả cho Tiểu Mộc tu luyện qua công pháp hay tâm pháp chưa ?", dược
lão chán nản nói "thưa tiền bối tại hạ đã cho Tiểu Mộc thử qua nhiều loại công
pháp với tâm pháp nhưng Tiểu Mộc vẫn không thể ngưng khí nhập thể được".
"Nếu ta có thể cho Tiểu Mộc tu luyện được thì dược lão có thể quyết định cho
Tiểu Mộc bái vào môn phái của ta không ?" Bạch Khuynh Ngân cất tiếng nói làm
cắt ngang sự suy nghĩ của dược lão.
Ánh mắt dược lão hiện liên sự hi vọng, kích động, nhưng dần dần bình ổn lại
và nói "chuyện này tại hạ không quyết định được, có thể chờ Tiểu Mộc hái
thuốc về rồi tại hạ sẽ hỏi tâm ý của nó, nếu nó đồng ý và tiền bối làm được
lời nói thì tại hạ sẽ không ngăn cản nó làm gì" nói đến đây ánh mắt dược lão
hiện lên sự trìu mến, con người mà ai cũng có tình cảm, sớm tối sống với
nhau tình cảm nảy sinh là điều chắc chắn.
"vậy thôi ta không quấy rầy dược lão nữa ngày mai ta sẽ lại tới và nhận câu
trả lời chắc chắn của dược lão, không cần tiễn" nói xong câu cuối cùng thì
thân hình của Khuynh Ngân cũng đả bước ra khỏi cửa và đi về hướng phòng ở được
trưởng thôn sắp xếp trong thôn, để lại một dược lão thở dài với tâm trạng chờ
mong.
Tới nơi được trưởng thôn sắp xếp, căn phòng là nhà một tráng hán nghe nói đả
chết trong lúc đi săn, giờ chẳng có ai ở nên nhân tiện sắp xếp cho Bạch
Khuynh Ngân luôn, căn nhà đơn sơ không có nhiều phụ kiện chỉ có chiếc giường
nằm ở một góc và vài thứ không cần chú ý, ngồi trên giường theo thông tin
truyền thừa của Chí Tôn Bàn vận chuyển Thảo Mộc Chí Tôn Quyết.
Chỉ vài chục giây sâu cậu đả tiến vào trạng thái nhập định vong ngã quên hết
mọi thứ của người tu luyện, hô hấp đều đặn theo quy luật nào đó, linh khí và
thảo mộc khí xung quanh cả trăm mét bắt đầu cộng minh rung động rồi chậm rãi
tụ vào cậu hay nói đúng hơn là tụ vào Chí Tôn Bàn trong ngực cậu, chỉ là lần
thứ hai tu luyện mà cậu đả tiến vào trạng thái này nhanh hơn đa số người tu
luyện nhiều lần .