Thật Ra Thì Hồi Này Ta Nói Thật Nha.


Người đăng: HuVoThanDe

“Nha nha. Lợi hại thật. Cướp cạn giữa ban ngày à. Ngon chém ta một phát coi.”
Vô Minh cười gằn nhìn về phía bọn chúng nói. Trong mắt Vô Minh hiện lên một vẻ
khinh thường, nhưng mà do Vô Minh đang mang mũ trùm che lại toàn bộ khuôn mặt
của mình nên không ai thấy được điều đó.

“Ngươi... được, ta chém.” Thằn lằn màu đỏ tức giận nhìn về phía Vô Minh, hắn
thét lên rồi ngay lập tập xông lên, thanh đao của hắn vụt xuống từ phía bên
phải của Vô Minh. Vô Minh không lùi bước mà còn bước tới đón đỡ thanh đao đó
bằng tay của mình. Ngay khi thanh đao cách Vô Minh chỉ còn 0,1 milimét, một
hòa quang ánh sáng đột nhiên phát ra từ trên cơ thể của Vô Minh. Lúc này một
âm thanh vang lên từ phía trên trời:

[ Thông báo: Nghiêm cấm mọi hành vi gây thương tích cho người khác. Người vi
phạm lần một bỏ qua, người vi phạm lần hai sẽ phạt 10.000 Thần Tinh, người vi
phạm lần ba, Xóa Bỏ. ]

Nghe thấy âm thanh thông báo từ Chủ Thần, Vô Minh mỉm cười nhìn về phía của
của hai con thằn lằn kia, lúc này hai con thằn lằn đó vô cùng kinh ngạc nhìn
về phía bầu trời, trong tai của chúng vẫn còn vang vọng những gì Chủ Thần vừa
nói. Vô Minh cười nói:

“Đó, thấy chưa. Chúc mừng các ngươi nhé.”

Nói xong Vô Minh liền mặc kệ hai con thằn lằn kia rồi bước qua bọn chúng tiến
vào quảng trường.

Khi đi ngang qua một nhóm Thần Tuyển Giả đang chặn ngang lại thì Vô Minh còn
nghe được một người đàn ông to lớn rằng:

“Đúng là bọn ngốc, chả lẽ chúng không biết là chúng bị lừa để kiểm tra tư chất
của các Thần Tuyển Giả gà con mới đến à.”

“Nhưng mà đợt lựa chọn vừa rồi cũng khá khách quan đấy, cũng có rất nhiều Thần
Tuyển Giả mới đến có tư chất rất tốt.” Một người khác nói cười nói với hắn.

“Ừ đúng vậy, bọn Thần Tuyển Giả đợt này có tiềm lực cực kỳ tốt. Tổ chức của ta
cũng thu thập được một nhóm hạt giống có chất lượng có khả năng lên cấp thành
Anh Hùng hoặc Anh Linh chứ chẳng đùa.”

Nghe được hai người đó bàn, Vô Minh vừa đi vừa suy nghĩ về những gì bọn họ
nói.

( Tư chất, tiềm lực, Thần Tuyển Giả gà con, Anh Hùng, Anh Linh.... )

Bước nhanh vào trong quảng trường, ngay lập một cảnh tượng đồ sồ hiện lên
trước mắt của Vô Minh. Đó là một tòa nhà cao tầng khổng lồ cao đến tận mây
trời, nó giống như là một ngọn thương xuyên qua cả bầu trời đứng chống trụ cho
bầu trời không rơi xuống mặt đất, tòa tháp có màu đen đen như là than nhưng
lại có vô số màn hình ảo đang bay tròn lơ lửng xung quanh tháp. Đỉnh tháp thì
xuyên qua cả tầng mây mù trắng trên trời nên Vô Minh cũng không biết được nó
có gì trên đó.

Nhìn những tấm bảng màn hình ảo đang bây xung quanh tòa tháp, chợt Vô Minh
nhìn thấy một cái màn hình ảo khổng lồ màu xanh, trên màn hình lúc này đang
hiện lên một dòng chữ kỳ lạ như là những con giun nhưng mà Vô Minh lại có thể
hiểu được ý nghĩa của dòng chữ đó mà không cần sử dụng [ Ngôn ngữ toàn nhất ].
Trên chiếc màn hình ghi là: Trung Tâm Đấu Giá, nơi tìm kiếm mọi thứ bạn cần
với giá cả phải chăng.

Vô Minh đọc lẩm nhẩm dòng chữ ấy rồi chợt bật cười, trong đầu suy nghĩ:

“Lời quảng cáo gì mà tào lao vậy trời, quảng cáo kiểu này thì ma nào vô mua
đồ.”

Bỏ qua về mấy cái bảng quảng cáo hay cái tháp đấu giá đó đi, Vô Minh tiếp tục
tìm kiếm mấy cái quán rượu để mua thêm thông tinh về Phong Thần Không Gian
này.

“Cái gì, ngươi nói thứ này lại bán 1500 Thần Tinh, ngươi có bị điên không?”

Tiếng ồn ào cãi lộn vang lên, Vô Minh quay đầu sang thì thấy đó là một nhóm
người đang tụ tập lại một chỗ bên lề đường. Vô Minh đến gần thì thấy đó là một
nhóm người đang chỉ trỏ xem hàng, đó là một thanh súng kíp hay còn gọi là súng
hỏa mai.

Lúc này người đàn ông da đen đang ngồi dưới đất không nhìn Thần Tuyển Giả vừa
hỏi giá tiền. Hắn vẫn cúi gầm mặt xuống đặt cây súng hỏa mai lên tấm thảm màu
trắng đang trải dưới đất rồi nói:

“1500 Thần Tinh, tặng thêm 100 phát đạn. Không trả giá.”

“Nhưng một thanh súng hỏa mai bình thường chỉ có giá 100 Thần Tinh thôi, cho
dù có thêm đạn thì cũng không có được cái giá đó.” Người kia tức giận thét
lên.

“Ngươi không biết hàng.” Người da đen thâm trầm nhìn hắn.

“Ngươi nói vậy tức là có ý gì?” Người kia không hiểu hỏi lại chủ nhân của
thanh súng. Trong mắt của hắn lúc này hiện lên một vẻ mê mang không hiểu gì
cả,

“Xin lỗi, xin lỗi, cho qua.”

Vô Minh cố gắng chen lấn vào trong vòng người mặc cho những lời lớn tiếng kêu
lên khi bị đẩy ra của mọi người. Khi đã đến đằng trước được tấm thảm trải
hàng, Vô Minh nhìn một chút những thứ trên thảm rồi tò mò nhìn thanh súng hỏa
mai hỏi hỏi:

“Có thể cầm lên xem thử không?”

“Có thể.” Người kia nói.

Vô Minh cầm lên thanh súng hỏa mai đó, thanh súng dài hơn một mét ba, thân
súng nhỏ gọn, màu đen bóng loáng có khắc những hoa văn màu vàng rất kỳ lạ, kéo
cò một cái, Vô Minh thử điều khiển Tinh Thần Lực đưa vào những hoa văn đó.
Kiểm tra xong Vô Minh gật đầu nói:

“Phá ma, tăng độ bền, tăng cường tốc độ đạn bắn. Là thần khí dành cho xạ thủ
mới vào nghề.”

Người đàn ông da đen cực kỳ ngạc nhiên khi nghe Vô Minh bình luận, hắn cười ha
ha lên rồi nói:

“Không ngờ rằng ngươi cùng nhìn ra được. Món này ta lấy được tại trong thế
giới ảo tưởng trước mà ta đã tiến vào. Đám binh sĩ người pháp đó sử dụng loại
súng này để giết bọn hải tặc bị nguyền rủa lời nguyền bất tử. Mặc dù chúng ta
không giết được hắn nhưng mà cũng đã khiến cho bọn hãi tặc kia sợ hãi rút lui.
Thanh súng này là ta lấy được từ trong quân đội đó, trên thế giới đó nghe đâu
chỉ có rất ít người có thể chế tạo ra nó đấy.”

Thần Tuyển Giả kia nghe được như thế liền hứng phấn nói:

“1500 ta mua.”

“Biến, 1700. Ta muốn lấy nó ngay.”

“Cút đi quỷ nghèo, 2000. Ngươi nghĩ rằng vũ khí có công dụng phá ma giá rẻ lắm
à. Muốn tăng cường khả năng phá ma cho vũ khí thì Chủ Thần chém ít nhất cũng
là 2000 Thần Tinh đấy.”

Những âm thanh trả giá vang lên, nhìn đám người Thần Tuyển Giả đang vì một món
vũ khí có khả năng phá ma mà dám bỏ tiền ra để mua mém chút nữa đánh nhau thì
Vô Minh lắc đầu nhưng mà trong đầu lại đang vui sướng bởi vì mình đã học được
cách để gia tăng phù văn phá ma cho vũ khí rồi. Bây giờ Vô Minh chỉ cần có đủ
tinh thần lực và vật liệu thì có thể sử dụng dụng cụ để chế tạo các loại vũ
khí cơ bản này rồi.

Cuối cùng thì giá tiền của thanh súng hỏa mai đã được định giá cuối cùng là
2800 Thần Tinh. Những người xem xung quanh cũng đã tản đi bởi vì không còn trò
vui để xem nữa rồi. Lúc này người đàn ông kia đang hắc hắc cười lớn nhìn Vô
Minh nói:

“Ngươi có thể chọn bất kỳ món đồ nào trong gian hàng của ta với giá 10 Thần
Tinh, bất kỳ thứ gì. Ta không ngờ rằng chỉ vài lời của ngươi mà đã có thể
khiến cho giá tiền của cây súng đó tăng lên như vậy. Dù sao thì cây súng đó
cũng chỉ là ta lượm được ở trong quán rượu mà thôi. Ha ha...”

Vô Minh nghe vậy gật đầu rồi ngồi xuống rồi nhìn những món đồ trên tắm thảm.
Có vài thứ khiến cho Vô Minh rất là hiếu kỳ. Trên tấm thảm lúc này đang có rất
nhiều vật phẩm, có dao găm, kiếm hải tặc, có đồng hồ, nhẫn, dây chuyển những
thứ linh tinh được đặt đầy lên cả tấm thảm.

Vô Minh cầm lên vài thứ rồi lần lượt thả xuống liên tục, một lúc sau Vô Minh
giả bộ thở dài một cái rồi nhặt lên sợi dây chuyền trên tấm thảm rồi nói:

“Ta lấy thứ này vậy. Được không?”

“Tất nhiên, 10 Thần Tinh.” Người đàn ông kia mỉm cười nói với Vô Minh.

“Làm thể nào để trả tiền.” Vô Minh tò mò hỏi hắn.

Hắn ngỡ ngàng khi Vô Minh hỏi như thế rồi gật đầu cười lớn nói:

“Chỉ cần nói chuyển cho ta 10 Thần Tinh là được rồi.”

Vô Minh nghe vậy liền nói:

“Chuyển 10 Thần Tinh cho người này.”

[ Xác nhận không có dấu hiệu Thần Tuyển Giả bị ép buộc bằng vũ lực hoặc thôi
miên. Đã thực hiện giao dịch của Thần Tuyển Giả. ]

Nghe âm thanh từ Chủ Thần vang lên bên tai mình, Vô Minh gật đầu hướng về
người đàn kia. Người đàn ông da đen kia kiểm tra lại thấy rằng mình đã có được
thêm 10 Thần Tinh liền gật đầu nói:

“Hắc hắc cảm ơn ngươi. Giao dịch đã hoàn thành.” Người đàn ông da đen hí hửng
khi nhận được Thần Tinh, hắn không ngờ rằng với sợi dây chỉ chuyền bằng vàng
này hắn lại có thêm được 10 Thần Tinh nữa. Dù sao thì giá vàng tại Phong Thần
Không Gian là 1 Thần Tinh 100 gram vàng mà lúc này chỉ bằng một sợi dây chuyền
vàng cũ hắn đã có được đến 1 kilôgam vàng nguyên chất.

Nghe người đàn ông đó nói xong, Vô Minh liền quay đầu lại rời đi, trước khi đi
Vô Minh có nói với hắn rằng:

“Thật ra thì hồi này ta nói thật nha, về thanh súng đó nó có khả năng phá ma
gây sát thương lên các loại quỷ linh, ác ma. Ngoài ra còn có khả năng gia tăng
sát thương và tốc độ của viên đạn khi được bắn. Nếu như theo ta nghĩ thì ngươi
bị lỗ nặng rồi đấy.”


Vô Hạn Hư Vô Phong Thần - Chương #29