Chủ Thần-phong Thần Không Gian


Người đăng: HuVoThanDe

Xung quanh là một vùng không gian vũ trụ tối đen như mực, vô số hành tinh di
chuyển qua lại trong không gian này. Nhưng lúc này đột nhiên một ánh sáng lóe
lên, một bóng người màu trắng đột nhiên xuất hiện bên ngoài vũ trụ. Thiếu niên
đó nhìn xung quanh mình một lát rồi đột nhiên hứng thú nhìn thứ trước mặt của
mình.

[ Quá trình dịch chuyển tức thời hoàn thành. Xác nhận số lượng Thần Tuyển Giả
còn lại: 1 ]

[ Chúc mừng Thần Tuyển Giả sống sót đến Phong Thần Không Gian ]

Nghe thấy âm thanh điện tử không rõ nam nữ đến từ xung quanh mình, Vô Minh
không để ý đến nó nhìn về thứ trước mặt mình.

Đó là một mảnh đất kỳ lạ, có hình dạng như là một mảnh đại lục nhưng mà chỉ
nhỏ như là một nắm tay thôi, trên mảnh đại lục này có màu xanh của biển, có
núi, có rất nhiều hòn đảo nối liền nhau cho đến tận phía tận nơi cuối cùng là
một mảng mây trắng mù mịt. Nhưng mà tất cả đều đã bị bao bọc vào trong một quả
cầu nhỏ trong suốt như pha lê vậy. Thứ này giống như là một quả tuyết mà Vô
Minh từng mua nhưng mà thứ chứa bên trong pha lê lại là một mảnh đại lục rộng
lớn.

Vô Minh lấy tay thử chạm vào nó nhưng mà không được, ngón tay của Vô Minh
xuyên qua cả quả cầu pha lê và cả mảnh đại lục nhỏ bé ấy. Thử nghiệm một lúc
bằng cách lấy lửa đốt, lấy ánh sáng chiều vào, đủ thứ với quả cầu. Sau khi đã
chán chê rồi thì Vô Minh mới hỏi:

“Ta đang ở đâu?”

[ Thần Tuyển Giả Vô Minh/Void Angels Chaos đang ở tại không gian nhiệm vụ ]

“Ngươi là ai?”

[ Thần Tuyển Giả có thể gọi ta là Hệ Thống hoặc là Chủ Thần. ]

“Tại sao lại tự gọi mình là Chủ Thần?”

[ Bởi vì đó là do rất nhiều Thần Tuyển Giả gọi nên đã thành một biệt danh của
Hệ Thống. ]

Ngươi thấy lời của của Chủ Thần, Vô Minh im lặng suy nghĩ một chút rồi định
hỏi tiếp nữa. Nhưng mà đúng lúc này thì Chủ Thần chặn lại Vô Minh nói:

[ Hỏi: Thần Tuyển Giả có lựa chọn kết toán phần thưởng và phạt của mình trong
thế giới ảo tưởng thực tập vừa rồi hay không? ]

“Được rồi, Chủ Thần tổng kết cho ta tất cả về thế giới vừa qua.” Vô Minh suy
nghĩ một chút rồi nói. Ngay sau đố một cái màng hình ảo màu trắng hiện lên
trước mặt Vô Minh. Vô Minh nhìn vào thì thấy nó ghi rằng:

[ Xác nhận tổng kết thế giới ảo tưởng thực tập vừa hoàn thành. ]

[ Danh Hiệu Thần Tuyển Giả đã nhận được: 2. Bao gồm: Thánh Nữ, Người Đẹp Nhất
Thế Gian ]

[ Tăng cấp bậc của Thần Tuyển Giả lên: Bình Dân. ]

[ Số lượng nhiệm vụ mà Thần Tuyển Giả hoàn thành: 1. Bao gồm:

Giết chết công chúa Bạch Tuyết. Thưởng 2000 Thần Tinh.

[ Tổng kết số Thần Tinh nhận được là: 2000 Thần Tinh. ]

[ Quá trình kết toán khen thưởng hoàn thành. ]

[ Hỏi: Thần Tuyển Gia có câu hỏi nào khác không? Số lượng câu hỏi còn lại: 3 ]

Nghe được câu hỏi của Chủ Thần, Vô Minh trầm lặng hỏi:

[ Mục đích của Phong Thần Không Gian là gì? ]

[ Trả Lời: Thần Tuyển Giả không có đủ quyền hạn để trả lời. ]

“Làm thế nào để có thể trở về thế giới của mình trước khi được chấp nhận lời
mời và thế giới ảo tưởng thực tập mà mình đã tiến vào.”

[ Trả Lời: Thần Tuyển Giả không có đủ quyền hạn để trả lời. ]

“Câu hỏi cuối cùng, ta là ai?”

[ … ]

Nhìn thấy Chủ Thần im lặng không trả lời mình, Vô Minh thở dài mất mát. Cũng
không có gì thất vọng lắm, dù sao mình là ai chính bản thân mình cũng không
biết thì làm sao hỏi người khác được cơ chứ.

[ Trả Lời: Thần Tuyển Giả không đủ quyền hạn để trả lời. ]

Nghe được câu trả lời của Chủ Thần, Vô Minh ngay lập tức giật mình nhìn lên
bầu trời, Vô Minh thét lên:

“Làm thế nào để có đủ quyền hạn?”

[ Trả Lời: Thần Tuyển Giả đã hết số lần ra câu hỏi. ]

Nghe như vậy, Vô Minh cũng không nói gì được nữa. Ngồi tại chỗ Vô Minh suy
nghĩ nhìn về phía vũ trụ xung quanh mình hỏi:

“Bây giờ ta cần làm gì?”

[ Trả lời: Thần Tuyển Giả có hai lựa chọn, đến quảng trường của phong thần
không gian, tại đó có chợ trời và các cửa hàng của Thần Tuyển Giả để tìm kiếm
thông tin. Hai là đến phòng riêng ở khu bình dân để nghỉ ngơi sau khi hoàn
thành nhiệm vụ thực tập. Ba là đến không gian hối đoái để sử dụng Thần Tinh
cường hóa thân thể của mình. Tất cả các khu vực này đều nối liền với nhau
nhưng mà kiến nghị Thần Tuyển Giả nên lựa chọn đến khu dân cư, vào lần dịch
chuyển đầu tiên sẽ dịch chuyển thẳng vào phòng của mình mà không cần phải tìm
kiếm phòng riêng của mình. ]

Vô Minh nghe Chủ Thần liệt kê ra thì suy nghĩ một chút rồi lựa chọn:

“Cho ta đến phòng riêng của ta đi, Chủ Thần.”

[ Xác nhận dịch chuyển đến phòng riêng của Thần Tuyển Giả Vô Minh/Void Angels
Chaos. Chúc ngài nghỉ ngơi thoải mái. ]

“Cảm ơn.”

Một ánh sáng trắng lóe lên từ trên đầu Vô Minh rồi Vô Minh đột nhiên biến mất
khỏi vũ trụ rộng lớn này. Toàn bộ không gian vũ trụ đột nhiên ngừng lại, tất
cả mọi thứ như là ngưng đọng thời gian vậy.

Nhưng mà trong vũ trụ vẫn còn một thứ hoạt động mặc cho mọi thứ đã ngừng lại.
Đó chính là một quả cầu pha lê bên trong chứa đựng một mảnh đại lục nhỏ bé.
Quả cầu pha lê trong suốt ấy vẫn phát ra ánh sáng nhu hòa của mình tiếp tục
bay xung quanh địa điểm mà Vô Minh vừa đứng.

--- --- --- --- ---

Thoải mái nằm lên chiếc giường rộng lớn trong phòng, Vô Minh mệt mỏi suy nghĩ
về những việc mình đã trải qua. Từ lúc sống trong rừng, tìm kiếm được thành
Thiên Thần. Gặp Levia mít ướt, sơ Anna ôn nhu, Maya ngu ngốc, Camdem thẳng
thắng và các kỵ sĩ giáo hội ngu ngốc. Nghe được các câu chuyện về các chủng
tộc khác nhau, thấy được phép thuật của Camdem, gặp được, Eveli, Raven và
gương thần Minori. Giết chết Đường Triết một lần và để hắn hồi sinh lại, giả
vờ như muốn giết chết Raven. Gặp được hoàng tử và Bạch Tuyết, Lý Tiêu. Làm cho
nữ hoàng hoảng hồn tưởng rằng mình đã bị lừa. Gây bất ngờ cho mọi người khi
cho binh lính vào, giết chết Lý Tiêu. Tạo ra được [ Ma Pháp Trận Đa Chiều ]
đầu tiên của mình.

Chợt nhớ lại lời chúc phúc tạm biệt của mọi người, lời tạm biệt của người dân
thành Thiên Thần, của Raven, của Minori và những giọt nước mắt của Levia. Vô
Minh chợt có cảm giác rất kỳ lạ.

“Không giống như trước đây chút nào.”

Chợt nói ra một câu như thế, Vô Minh cởi bỏ quần áo trên người ra, đặt chiếc
vương miện thánh nữ lên chiếc bản kế bên rồi nằm xuống ngủ.

Chỉ chớp mắt sau chỉ còn lại tiếng thở khi Vô Minh ngủ vang vọng trong khắp
căn phòng. Chợt Vô Minh mỉm cười như đang mơ thấy gì đó rất vui vẻ vậy.

--- --- --- --- ---

Tám tiếng sau, Vô Minh thoải mái vươn vai ngồi dậy, cầm lên chiếc túi xách của
mình lấy ra kem đánh răng và bản chải cùng với chiếc lược của mình. Vô Minh
quơ tay lấy Pháo Đài Thiên Sứ và chiếc quần dài của mình. Tiến vào phòng vệ
sinh, Vô Minh tắm rửa, đánh răng rửa mặt chải tóc.

Kiểm tra lại đồ đạc của mình đã bỏ vào trong túi xách đầy đủ chưa, Vô Minh sau
đó liền nắm lấy chiếc áo khoác trường bào của giáo hội thiên thần. Mặc chiếc
áo trường bào vào rồi lấy mũ trùm che lại toàn bộ khoan mặt của mìn.

Tiến ra đến cửa phòng của mình, Vô Minh chợt nhìn thấy một tờ giấy màu trắng
để trên tủ đề giầy dép bên tường phòng. Mở tờ giấy ra Vô Minh liền nhìn thấy
một tấm bản đồ có ghi tiêu đề là: Các khu vực chính của Phong Thần Không Gian
( Bình Dân. )

Cầm tờ giấy trên tay, Vô Minh nhìn chằm chằm vào tờ giấy rồi lật mặt sau có nó
lại. Thấy được các đoạn văn giới thiệu giản lược về Phong Thần Không Gian Vô
Minh đọc kỹ nó xong liền bước ra khỏi nhà.

Khi vừa đóng cửa lại, Vô Minh liền nhìn thấy số phòng của mình là V200399. Ghi
nhớ số phòng của mình, Vô Minh quay đầu lại nhìn ra phía hành lang rồi tiếp
tục bước đi.

“Đi dạo một chút nào. Biết đâu lại có thêm cảm giác mới thì sao.”

=== === ===

Mọi người like 10★,đề cử và bình luận dưới truyện nhé


Vô Hạn Hư Vô Phong Thần - Chương #27