Lật Bàn.


Người đăng: HuVoThanDe

Ánh mắt của nữ hoàng Raven ngày càng mê mang, nhìn về phía công chúa Bạch
Tuyết, hoàng từ, quốc vương, Lý Tiêu và tất cả các quý tộc xung quanh mình
mình. Nàng thẫn thờ nhìn tất cả mọi người đang mỉm cười nụ cười trên môi, tất
cả mọi người lúc này đều đang hiện lên một ánh mắt mong chờ nhìn về phía nàng.
Tất cả đều đang chờ đợi, đang chờ cảnh tượng mà nữ hoàng Raven phải mang lên
đôi giày sắt, áo sắt và nhảy múa trên lửa. Trong ánh mắt của nàng mọi người
lúc này đều mang trên mình những dục vọng, những cảm xúc xấu xa nhất mà nàng
lần đầu tiên thấy được.

Ánh mắt của nàng nhìn về phía Vô Minh. Nhìn lên khuôn mặt thánh khiết như
thiếu nữ ấy, Vô Minh cũng nhìn về phía của nữ hoàng. Một nụ cười thánh khiết
nhất, đẹp nhất hiện lên trước mặt của nàng. Tất cả mọi người đều im lặng nhìn
về phía Vô Minh, ngay trong lúc này, tất cả dục vọng của con người trổi dậy
lên. Vô số quý tộc trên mặt và trong mắt của họ liện hiện lên mong muốn chiếm
hữu được thân xác của Vô Minh.

Nhìn dục vọng và sự độc ác của mọi người đã được biểu hiện ra trên khuôn mặt.
Đôi mắt của nữ hoàng lúc này toát lên một tia huyết sắc. Nàng mê mang nhìn về
phía Bạch Tuyết và mọi người.

Tâm linh của mỗi người không được thể hiện qua bề ngoài của người đó... Đó là
những gì mà lúc này nữ hoàng Raven nghĩ ra được. Trước kia bởi vì ghen tị sắc
đẹp của Bạch Tuyết và mong muốn Bạch Tuyết không bị quốc vương và binh lính
lạm dụng, nàng nghe lời của Đường Triết cho Vương Trâu đuổi Bạch Tuyết vào
rừng để bảo vệ Bạch Tuyết. Nàng vào lúc nửa đêm tỉnh mộng đều sử dụng gương
thần để kiểm tra và bảo vệ cho Bạch Tuyết không bị người khác lạm dụng. Tất cả
những gì nàng làm chỉ vì muốn bảo vệ người thân cuối cùng của mình. Cha mẹ
nàng đã chết, chị nàng đã chết và nàng chỉ còn lại đứa cháu gái cuối cùng này.
Nhưng mà bây giờ tất cả đều đã thay đỗi. Bây giờ nàng giờ nàng không còn bất
kỳ người thân nào nữa cả.

“Câm miệng cho ta, công chúa Bạch Tuyết.” Nữ hoàng Raven bây giờ đã từ bỏ
người thân cuối cùng này rồi. Câu nói “Con gái của ta” đã không còn được nàng
nói ra một lần nào nữa. Ánh mắt nàng nhìn về phía Bạch Tuyết giống như là ánh
mắt nhìn kẻ đã chết vậy.

“Ta hỏi lại lần nữa, các ngươi thật sự muốn giết nữ hoàng của vương quốc
Rivenia sao?” Nữ hoàng Raven nhìn về phía Bạch Tuyết và mọi người la lên.

“Cái gì mà nữ hoàng ở đây. Ngươi chỉ là một vị vương hậu thôi.” Công chúa Bạch
Tuyết bĩu môi nói: “Cha ta từ trước đến nay đều chưa bao giờ có ý định truyền
ngôi cho ngươi. Thậm chí ngôi vương hậu cũng không muốn cho ngươi làm mà muốn
cho ta làm vương hậu. Nếu không phải ta còn nhỏ và chúng ta cần ngươi giả dạng
mẹ của ta thì làm gì có chuyện ngươi được vào cung điện làm vương hậu. Cha nói
chờ ta lớn lên sẽ cho ta làm vương hậu, còn ngươi sẽ bị chúng ta phế đi làm nô
lệ rồi cho vào phố đèn đỏ.”

Nữ hoàng giận giữ nắm chặt hai tay. Kể từ khi nàng phải giả dạng chị gái mình
Rivenna, vì muốn bảo vệ Bạch Tuyết và chăm sóc cho nàng, vì muốn thay thế chị
mình chăm lo cho con gái nàng. Nữ hoàng Raven đã phải ngày đêm thức giấc để
chăm lo con bé. Nhưng mà càng ngày Bạch Tuyết lại càng thân với quốc vương dâm
tà và các binh lính đốn mạt khiến nàng lo lắng. Sự thân thiết này không phải
đến từ tình thân hay sự lo lắng mà chỉ đến từ dục vọng và nhục đục. Giống như
là giữa đàn trai và đàn gái nóng bỏng với nhau. Sau đó không ngờ rằng nàng
biết được quốc vương và Bạch Tuyết cùng với các binh lính trong cung lại làm
chuyện giữa nam và nữ với nhau khiến cho nàng thất vọng. Nhưng nàng không nghĩ
tới rằng quốc vương lại muốn phế đi mình làm nô lệ rồi cho mình làm gái trong
phố đèn đỏ. Không ngờ rằng Bạch Tuyết người con gái mình ngày đêm lo lắng lại
có ý định giết mình từ lâu.

“Con gái ngoan của ta, người chồng tốt của ta nha, các ngươi...”

“Rất tốt.”

Hoàng từ nghe lời nữ hoàng nói liền cắt đứt lời của nàng:

“Nhanh lên một chút lấy lửa và giàn thiêu đến, ta đã không kịp đợi nhìn nàng
khiêu vũ trong ánh lửa rồi, nhất định khung cảnh đó sẽ rất xinh đẹp.”

Nghe hoàng tử đã không đợi kịp được nữa, Lý Tiêu mới nói: “Lấy hai cái, nữ
hoàng Raven xinh đẹp như vậy phải có hoàng tử vương quốc Nowhereland mỹ lệ đó
nhảy cùng. Hơn nữa một người đẹp như vậy sau khi chết, vẻ đẹp nhất của nàng
chắc chắn sẽ được giữ lại trong khi khiêu vũ ở trong lửa. Vẻ đẹp của của hai
người họ vĩnh viễn sẽ được lưu giữ nha.”

Nghe được lời của Lý Tiêu, hai mắt của hoàng tử sáng lên. Trên thế giới này
chỉ trừ Lý Tiêu và Bạch Tuyết cùng với cha của mình, không ai biết được rằng
hoàng tử là một kẻ ái thi. Hắn thích nhất là những cái xác đẹp đẽ, không động
đậy thi thể nữ nhân, làn da ấm áp khi vừa mới chết, khuôn mặt hoảng sợ khi bị
giết. Những thứ khiến cho hoàng tử như là bị điện giật, thân thể hắn co giật
đầy thích thú.

Tại trong lúc thấy công chúa Bạch Tuyết một khắc kia, hắn ngay lập tức nhận ra
rằng công chúa Bạch Tuyết bị đám người lùn luân phiên cưỡng gian đến chết. Khi
chết khuôn mặt của nàng hiện lên vẻ hưng phấn tột độ của nàng khiến cho dục
vọng trong thân xác của hắn trổi dậy.

Hắn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của nàng, hắn hôn lên thi thể của công chúa Bạch
Tuyết. Hôn lên toàn bộ thân thể nàng không bỏ sót bất kỳ chỗ nào cả. Mà Bạch
Tuyết cũng không làm hắn thất vọng, thân xác nàng mang đến cho hắn vô tận khóa
cảm và kích thích. Nhưng ngay cả hắn cũng không ngờ rằng Bạch Tuyết lại đột
nhiên tỉnh dậy sống lại, đó đúng là điều không thể tha thứ mà.

Nhưng mà bởi vì Bạch Tuyết và Lý Tiêu đã hứa với hắn sẽ cho hắn một cụ thi thể
của một vị cực kỳ xinh đẹp không thua kém Bạch Tuyết, cho nên hắn mới bỏ qua
cho mọi việc và nghe lời của nàng. Nhưng mà không ngờ rằng lúc này đây mình sẽ
có hai cụ thi thể tuyệt đẹp nhất trên thế giới, một cái là của một vị nữ
hoàng, còn một cái là của người có thể nói là đẹp nhất thế gian đẹp hơn cả
Bạch Tuyết.

“Không được, không thể chờ đợi được nữa.” Hoàng tử liếm môi nhìn về phía Vô
Minh và nữ hoàng Raven nói. “Ta đã không đợi được nhìn thấy cảnh mỹ nhân được
ngọn lửa thanh tẩy rửa tội rồi.”

“Người đâu, ngay lập tức đến bắt lại tất cả những người trong cung điện cho
ta.”

=== === ===

Hôm nay hai chương rồi nhé. /chay

=== === ===

Mọi người like 10★ và bình luận dưới truyện nhé.


Vô Hạn Hư Vô Phong Thần - Chương #24