Người đăng: HuVoThanDe
[Ngươi có muốn trở thành thần không?]
[Muốn] [Không]
Nhìn khung quảng cáo trước mặt, Vô Minh không quan tâm mà lựa chọn click vào
nút tắt quảng cáo.
Khung quảng cáo lại hiện lên lần nữa. Lần này thì Vô Minh thấy rằng nó đã
không có nút tắt nữa mà chỉ có lựa chọn muốn hoặc không. Vô Minh click vào lựa
chọn không.
khung quảng cáo không hiện lên trên màn hình nữa mà lại biến màn hình máy tính
thành màu đen.
Trên màn hình hiện từ từ hiện lên từng chữ cái như đang được ai đó đánh máy
trò chuyện trực tiếp với Vô Minh. Chữ trên màn hình có màu trắng không hề
giống như bình thường màu đen.
“Tại sao lại từ chối?”
Vô Minh nhìn cái màn hình đen có dòng chữ màu trắng ấy mà chẳng nói chẳng rằng
ấn vào nút khởi động lại của máy tính. Tuy nhiên sau khi ấn nút khởi động lại
màn hình vẫn còn hiện lên cái màu đen và trắng ấy.
Rút dây điện thùng máy và cả màn hình ra mà vẫn như vậy. Vô Minh chần chừ một
lúc rồi ngồi lại lên ghế nhìn màn hình trước mặt. Một lúc sau, Vô Minh kéo bàn
phím ra rồi đánh một hàng chữ:
“Lý do?”
“…”
Nhìn dòng chấm chấm trước mạng hình, Vô Minh mặt không cảm xúc chờ đợi. Một
lúc sau một dòng chữ khác lại hiện lên:
“Tiền Tài? Quyền Lực? Mỹ Nữ? Sức Mạnh? Bất Tử?”
“Không cần.”
“…”
“…”
“Dục Vọng?”
“Được.”
[Ngươi có muốn trở thành thần không?]
[Muốn] [Không]
“Khoan đã, Chuẩn bị đồ đạc một chút.”
“...”
Vô Minh đánh máy xong rồi rời khỏi máy tính, chạy lung tung lòng vòng trong
nhà mình..
Sau đó Vô Minh chạy ra sau vườn rau một chút rồi chạy về.
Ngồi lại trước màn hình máy tính, Vô Minh suy nghĩ một chút rồi chạy ra khỏi
phòng. Trở về trước màn hình vi tính, Vô Minh đã mặc một bộ đồ màu trắng gồm
cái áo sơ mi màu trắng cùng với quần tây và đôi giày thể thao màu trắng viền
đen, trên người đeo một cái túi xách nam màu trắng có chứa một chút đồ đạc và
thuốc y tế cùng với thức ăn cho mình.Trên tay cầm lấy hai thanh dao găm Gerber
Mark II.
Hai thanh dao găm đều dài 30 cm có màu đen huyền bóng loáng, lưỡi dao có chiều
dài 15cm, hai bên lưỡi dao là các lưỡi cưa sắc bén. Vô Minh có được hai thanh
dao găm này là nhờ vào chủ trước của tòa nhà này là một ông lão có sở thích
sưu tầm vũ khí quân sự. Ông ta tặng cho Vô Minh hai thanh dao găm này khi mua
lại nhà từ ông ấy.
Ngồi lên ghế hít thở một chút. Vô Minh điều khiển con chuột trên màn hình
click lên lựa chọn [Muốn].
Sau khi click chuột, màn hình đột nhiên tắt đi rồi vẫn không có gì xảy ra.
Nhìn lại màn hình và thùng máy tính. Thấy mọi việc vẫn bình thường, Vô Minh
mặt không cảm xúc cầm điện thoại của mình. Xem đồng hồ rồi bật lên phần mềm
tính giờ chạy ngầm trên điện thoại của mình. Vô Minh cứ ngồi đó chờ đợi đồng
hồ từng giây từng phút đi qua.
10 phút sau, thấy mọi việc vẫn không có gì xảy ra. Vô Minh suy nghĩ một chút
rồi lẩm nhẩm:
“Chả lẽ tổ chức đấy lại tìm ra mình ư?”
Vô Minh suy nghĩ như thế rồi đứng chạy ra khỏi phòng.
Ngay khi vừa mở cửa phòng thì Vô Minh ngất đi không biết lý do.
Sau cánh cửa đó là vũ trụ vô hạn cùng với vô số các vì sao đang phát sáng.
Ngay lúc này, màn hình máy vi tính đã sáng lên một màu trắng tinh. Vô số dòng
chữ màu đen hiện lên trên màn hình di chuyển hỗn loạn và không có trật tự. Nếu
lúc này một nhà ngôn ngữ học nhìn thấy màn hình thì sẽ nhận ra được các ký tự
trên màn hình có một số ký tự ngôn ngữ trên trái đất ví dụ như: ngôn ngữ phồn
thể Trung Quốc, chữ tượng hình, giáp cốt văn, ngôn ngữ của người maya cổ
đại,... cùng với các ngôn ngữ hiện đại như: Tiếng Anh, Tiếng Trung giản thể
phồn thể, tiếng Nhật, tiếng Pháp, Tiếng Việt... Ngoài ra còn có vô số các ký
tự khác nhau mà chưa từng có trên Trái Đất hiện lên trên màn hình.
Nhưng sự thật là tất cả các ngôn ngữ ấy đều có một ý nghĩa là.
[Chào Mừng Đến Với Phong Thần Không Gian.]
[Bắt đầu lựa chọn thế giới ảo tưởng.]
[Lựa chọn hoàn thành.]
[Bắt đầu truyền tống đến thế giới ảo tưởng.]
[Công Chúa Bạch Tuyết.]
[Tích Tích, phát sinh lỗi truyền tống.]
[Sữa lỗi hoàn tất, xác nhận trong quá trình truyền tống xuất hiện không gian
loạn lưu.]
[Thay đỗi đích đến mới.]
[Công Chúa Bạch Tuyết: Huyết Lệ Đẫm Máu.]
--- ---- ---
Tại đây đang có năm người thanh niên đang nằm lộn xộn với nhau dưới đất. Trong
năm ngươi này thì có đến bốn nam một nữ. Tất cả đều nằm hôn mê bất tỉnh nằm la
liệt trên đất. Tuy nhiên đúng lúc này Vô Minh tỉnh dậy. Nhìn xung quanh dò xét
một chút rồi nằm sấp xuống. Trước khi nằm xuống Vô Minh lấy ra một thanh dao
găm trên chân phải rồi lấy thân mình đè lên rồi nhắm mắt tiếp.
30 giây sau thì một luồng ánh sáng màu trắng phát ra rồi có một người đàn ông
to lớn đi ra. Hắn nhìn năm người nằm dưới đất một cái rồi không biết từ đâu
lấy ra một cái ghế bố nằm xuống chờ đợi. Giơ tay lên nhìn đồng hồ một cái rồi
hắn gác chân xuống đất đạp vài cái rồi tiếp tục nằm ngủ.