Bị Chọc Giận


Người đăng: Bigcook

Lâm Vũ thức tỉnh rồi, kinh hỉ phát hiện thực lực lại tăng lên Đại La Kim Tiên
Đỉnh Phong, quả nhiên cắn nuốt pháp tắc mới thực sự là đại bổ.

“Lôi Đình Chi Kiếm .”

Toàn bộ thân thể hắn tràn ngập hàng trăm ngàn tia lôi điện, bao phủ từ đâu
đến chân . Tay hắn tụ tập một lượng lớn Thiên Lôi pháp tắc, biến hóa nghìn tỷ
lôi điện trở thành một thanh Lôi Đình Chi Kiếm khủng bố, có thể cắt chém pháp
tắc như trò đùa, mỗi kiếm lực lượng điều có thể bổ đôi sơn hà.

“Bản Mệnh Lôi Đạo quả thật mạnh mẽ, sau này ta không cần lo không có phù hợp
vũ khí, dù sau Lôi Đình Chi Kiếm là tự pháp tắc diễn hóa mà thành, chỉ cần
thực lực ta càng mạnh, thì nó sẽ càng mạnh .”

Lâm Vũ nhìn Lôi Ngục diện tích khổng lồ nằm trong Hỗn Độn, thuận tay dùng Lôi
Đình Chi Kiếm chém ra vài nhát.

Ngay lập tức, khổng lồ Lôi Ngục từ vô tận Hỗn Độn lôi điện tạo hành, nháy
mắt bị hắn chém thành nhiều mảnh, trôi nổi giữa hư không . Bên trong Lôi Ngục
cũng trở nên mất đi căn bằng, bạo tạc một vụ nổ lớn.

“Ầm …”

Vô tận Lôi Ngục tan nát thành nhiều mảnh, giữa vô số pháp tắc lôi điện loạn
lưu, có một viên châu nhỏ tản ra từng luồn kinh thế uy nghiêm.

Lâm Vũ diệt Lôi Ngục chính là vì thứ này, chân chính Lôi Ngục thật ra là từ
món chí bảo này tạo thành, nói không ngoa, có thể sáng tạo một mảnh khổng lồ
Hỗn Độn Lôi Ngục, viên châu này đã tiếp cận Hỗn Độn Chí Bảo không xa, chỉ
kém một bước mà thôi.

Hắn không hề do dự đem viên châu nuốt vào bụng, lấy Bản Mệnh Lôi Đạo đi từ từ
luyện hóa, lại bỏ thêm Hồng Mông Tử Khí nuôi dưỡng viên châu này.

“Sau này, tên của ngươi là Đế Lôi Châu .” Hắn mệnh danh cho viên châu này.

Đế Lôi Châu hiện tại linh trí chưa có, cũng không biết tên của mình là gì ,
liền tùy tiện cho người sắp đặt . Đế Lôi Châu cũng không phải tầm thường chí
bảo, trong không gian của nó có vô tận lôi trì, có thể thả ra ngoài ngàn tỉ
lôi điện lực, dùng để luyện thể là không thể tốt hơn.

Lâm Vũ nuốt vào Đế Lôi Châu, tương đương với việc tùy lúc được Đế Lôi Châu
rèn luyện thể chất, thời gian càng dài hiệu quả sẽ càng tốt, nói không chừng
lấy thân thể Dĩ Lực Chứng Đạo như Bàn Cổ a.

. . . . . . . . . . . . . . . ..

Bàn Cổ khai sinh hắn cũng biết, dù sao hắn cũng không phải ngủ thực sự, chỉ
là tạm thời bỏ đi tri giác mà thôi, nguyên thần vẫn cảm ứng được mọi vật bên
ngoài.

Đối với việc này Lâm Vũ chỉ có chờ mong, một ngày khai thiên thành công, sẽ
càng có thêm nhiều kích thích chờ hắn.

Không biết bao lâu, hắn dựa theo phương hướng Bàn Cổ phát ra uy áp mà đi một
đường, cuối cùng cũng không nhịn được mệt mỏi chìm vào giấc ngủ sâu.

Tuy nhiên lần này lại không có như hắn tưởng tượng, ngủ một lần liền xong.

“Oanh ...Oanh .”

Hai đại Ma Thần khổng lồ thân thể liên tục va chạm, chúng điên cuồng trừng
mắt lẫn nhau, uy hiếp đe dọa, khiến cho đối thủ từ bỏ.

Một đầu Ma Thần trong đó, bắt lấy một mảnh Hỗn Độn hằng tinh, ném về Ma Thần
còn lại, không ngờ bị Ma Thần đó né tránh, viên hằng tinh không hết lực bay
thẳng về phía Lâm Vũ chìm vào giấc ngủ không có bao lâu.

“Oanh …”

Lâm Vũ không kịp trở tay, lập tức bị hằng tinh đập bay vào triệu dặm.

“Đậu móa thằng nào, cút ra đây cho bố .” Đang ngủ bị người cưỡng ép thức tỉnh
, trên đời còn gì phẫn nộ hơn.

Lâm Vũ tay hóa Lôi Đình Chi Kiếm, phóng đại lên hàng tỉ lần, khổng lồ lôi
đình kiếm khí chém ngang chém dọc, bổ đôi vô số Hỗn Độn không gian, chém nát
vô tận hằng tinh.

“Ngao …”

Hai tên Ma Thần Ngao Thương cùng Bồ Túc cảm giác được một sinh vật nhỏ bé khác
, khiến cho cả hai điều cảm thấy khó chịu, đồng lòng nhìn nhau, gào hét muốn
đuổi đi sinh vật nhỏ bé, chúng nó không muốn cả hai bên lưỡng bại câu thương
thời điểm, bảo vật lại bị con kiến hôi chiếm lấy tiện nghi.

“Hống con mẹ chúng mày .” Lâm Vũ giận dữ, nghe thấy hai âm thanh gào thét ,
từ trong đó hắn liền nghe được mùi vị vô cùng khó chịu.

“Lôi Đình Chi Kiếm, chém hết cho ta .”

Lâm Vũ không nương tay một kiếm như lôi đình bổ xuống, uy thế cực kỳ kinh
khủng như muốn chém hết tinh thần, hủy diệt hư không.

Hai đại Ma Thần trợn tròn mắt, bọn nó không nghĩ tới một sinh vật bị bọn nó
xem nhẹ lại bộc phát ra lực lượng khủng bố như vậy, cả hai tên thả ra toàn bộ
pháp lực chống đỡ lấy kiếm này.

“Oanh …” Lôi đình chém trúng hai tên nhưng vô tình bị phòng ngự bắn ngược trở
về, lập tức Lâm Vũ liên tục lùi mấy ngàn dặm.

Hai tên Ma Thần còn khổ hơn, một kiếm này chém xuống, hàng tỷ lôi đình chi
lực điên cuồng thẩm thấu, dù pháp lực của bọn hắn cũng không ngăn được lôi
định chi lực, lập tức cả hai tên bị giật chết đi sống lại, sợ hãi nhìn thấy
sinh vật nhỏ bé đang cầm cự kiếm kia.

Từ trên người hắn, bọn chúng ngửi được mùi tử vong.

“Móa, da cứng như vậy .” Lâm Vũ ăn quả đắng, cảm thấy mất mặt, không ngờ
hai tên Ma Thần lại phòng ngự mạnh mẽ như vậy, không có trọng thương ói máu
như hắn tưởng tượng.

“Một kiếm không được thì hai kiếm, ta không tin chém không chết các ngươi .”


Vô Hạn Hậu Cung Truyền Thuyết - Chương #5