Người đăng: Bigcook
Hỗn Độn không năm tháng, không biết bao nhiêu năm trôi qua, Hỗn Độn Giới duy
nhất một vật luôn mang đầy Tử Khí, không hề bị Hỗn Độn khí lưu mài mòn, tựa
như vật ấy có linh trí, tự biết phòng hộ bản thân.
Nó hình dạng như viên châu nhỏ, bên ngoài khắc vô số đám mây tím, mỗi đám
mây điều có khủng bố diệt thiên diệt địa uy năng, nếu có thể trăm phần trăm
điều khiển một trong những đám mây này, tin rằng Thánh Nhân nhìn thấy điều
phải chạy trốn té đái.
Không cần nói cũng biết, viên châu bề ngoài tràn ngập Tử Khí bảo hộ này ,
chính là trong truyền thuyết đã từng nhắc qua, là Hồng Mông Chí Bảo Hồng Mông
Châu, cấp bậc hơn xa Hỗn Độn Châu nào đó . Dù sao Hỗn Độn Châu chứa là Hỗn
Độn khí lưu, tuy mạnh mẽ nhưng cũng không phải mạnh nhất, đối với Chuẩn
Thánh trở lên điều vô dụng, nhưng Hồng Mông Châu lại khác.
Hồng Mông Châu bên trong chứa đựng vô cùng vô tận Hồng Mông Tử Khí, mỗi tia
điều mang theo Vô Thượng Đại Đạo, dù là Thánh Nhân thiên địa tối cường cũng
sẽ tham lam mà điên cuồng cướp lấy . Tuy nhiên, Hồng Mông Tử Khí không phải
là yếu như vậy, nếu không có Hồng Quân trợ giúp, một tia Hồng Mông Tử Khí
cũng đủ mạt sát Chuẩn Thánh, nhìn Hồng Quân cẩn thận không cho mấy đệ tử tiếp
xúc mà truyền thằng vào cơ thể là có thể đoán được.
Nếu chiếu theo Lâm Vũ suy đoán, chỉ cần nhiều hơn nữa, Hồng Mông tử khí
nhiều hơn nữa, thì Thánh Nhân nhìn thấy cũng phải quay đầu chạy, đây có thể
cũng là con bài tẩy của hắn sau này . Hơn nữa nghe qua ai dùng Hồng Mông Tử
Khí đánh chết người chưa, Lâm Vũ nghe mà thấy trong lòng cũng tê tê, muốn
tìm ai đó thử một lần a.
“Ài, luyện đến bây giờ mới Đại La Kim Tiên, chậm ...quả thật quá chậm .”
Lâm Vũ không biết vì sao vừa xuất hiện ở Hỗn Độn, một luồng ý chí đã ngay lập
tức cho hắn biết cấp bậc tu luyện, đối với việc này Lâm Vũ cho rằng Đại Đạo
muốn tạo Ma Thần mạnh mẽ để chiến cùng Bàn Cổ, trợ giúp hắn sáng tạo Hồng
Hoang mà thôi, dù sao trong Hồng Hoang không ít Ma Thần điều hồi sinh trở
thành Tiên Thiên Sinh Linh, góp phần không ít thúc đẩy Hồng Hoang phát triển
.
Cho đám Ma Thần kia cấp bậc tu luyện, cũng coi như bớt đi vô số thời gian
chúng tự mài mò, tăng nhanh quá trình phát triển của Tiên Thiên Sinh Linh kế
thừa của chúng sau này . Lâm Vũ thật ra là chiếm chút tiện nghi mà thôi.
Trong đây cũng nói qua, cấp bậc tu luyện hiện giờ bao gồm : Địa Tiên, Thiên
Tiên, Chân Tiên, Huyền Tiên, La Thiên Thượng Thiên, Kim Tiên, Thái Ất Kim
Tiên, Đại La Kim Tiên, Chuẩn Thánh, Thánh Nhân.
Ma Thần vừa ra đời, tất cả điều là Kim Tiên trở lên, nhiều tên điều trước
tiếp trở thành Đại La Kim Tiên . Lâm Vũ hiện tại mới Đại La Kim Tiên sơ kỳ ,
trong đám Ma Thần cũng bất quá là cao hơn ở giữa một chút mà thôi, so với đám
biến thái đã là Chuẩn Thánh thì hắn chẳng đáng là gì, tuy vậy, hắn có Hồng
Mông Châu cũng xem là bất tử con rùa, ai cũng không giết được hắn, dù là Đại
Đạo cũng vậy.
“Bây giờ việc thứ nhất là chứng đạo, tìm kiếm cho mình khả năng đột phá Chuẩn
Thánh …”
Lâm Vũ suy nghĩ, lập tức ùn ùn bay đi trong Hỗn Độn, đi tìm con đường thuộc
về mình.
. . . . . . . . . . . . . . ..
Trăm triệu năm sau, Lâm Vũ chậm chạp đột phá đến Đại La trung kỳ, trên đường
cũng gặp qua không ít Ma Thần cùng cao cấp bảo vật, tất nhiên gặp Ma Thần thì
đánh, đánh không được thì chạy, bảo vật cứ tùy tiện thu, dù sao Bàn Cổ Khai
Thiên tất cả điều phá nát.
Lâm Vũ phát hiện một điều khiến người khó chịu, đám Ma Thần vậy mà vừa sinh
ra đã chưởng khống một đạo Pháp Tắc, tiềm lực rất khủng bố, dù Thiên Đạo
hiện tại chưa xuất hiện, bọn chúng có rất nhiều tên điều có thể đột phá đến
Thánh Nhân.
Có thể may mắn cho Bàn Cổ lão huynh, lão ấy khai thiên thì chắc lúc đó chưa
có tên nào luyện thành Thánh Nhân, nếu không lão huynh cũng chưa chắc thành
công sáng tạo Hồng Hoang.
Mà nghĩ lại, dù vậy thì sao, Đại Đạo cũng tính toán hết sạch, chắc chắn sẽ
không để Ma Thần khác trở thành Thánh Nhân, nếu không kế hoạch Hồng Hoang
cũng chết non.
Lâm Vũ tuy rằng rất không cam lòng nhưng cũng nhịn, ai bảo hắn không phải Ma
Thần mà là kẻ ngoại nhập, Đại Đạo không xuất thân diệt hắn là may rồi, còn
cho cái gì nữa.
Một trăm ngàn năm sau, cuối cùng vận may đã tới.
“Móa, Âm Dương Pháp Tắc khủng bố như vậy, con hàng này không phải Âm Dương
Lão Tổ tiền thân chứ .”
Nhìn quả trứng Ma Thần khổng lồ trước người, cả tinh cầu đem so với nó điều
không bằng . Trên vỏ ngoài bao vây một đám khí lưu Thái Âm Thái Dương đan xen
, khủng bố Âm Dương chi khí lượn lờ khắp nơi, che dấu tung tích của nó trước
Ma Thần khác.
Hắn nuốt nước miếng, tham lam nhìn quả trứng.
“Nói không chừng, đây là cơ duyên của ta đi …”
Hắn cảm giác bên trong Ma Thần vô cùng nhỏ yếu, pháp tắc tựa hồ vẫn còn khai
sinh, nếu hắn hành động cướp lấy, tỉ lệ cướp được Âm Dương Pháp Tắc là rất
cao, rất cao.
“Hừ, cùng lắm trở mặt với Đại Đạo, ca có Hồng Mông Châu che dấu thiên cơ ,
không sợ .” Lâm Vũ quyết ý.
Trên người hắn một luồn khủng bố Âm Dương khí bạo tạc, khá giống khí lưu ở Âm
Dương Ma Thần trên người lưu động, tuy vậy lại không có linh tính như Âm
Dương Ma Thần, làm giảm sức chiến đấu không ít . Có thể cũng vì vậy, Lâm Vũ
càng muốn cướp lấy Âm Dương Pháp Tắc, Âm Dương chi khí càng mạnh càng tốt ,
đối với Dâm Thần Hệ lấy song tu làm chủ như hắn, Âm Dương mạnh mẽ thì không
còn gì tốt hơn.
Pháp lực của hắn cuồn cuộn không ngừng, kéo tới chiếm đoạt Âm Dương Pháp Tắc
, kéo Âm Dương Pháp Tắc ra cùng Âm Dương Ma Thần, chặt đứt liên hệ giữa hai
người.
Quả trứng chấn động phản kháng, lực chấn động tí nữa làm Lâm Vũ bị thương ,
hắn hơi kinh ngạc nhìn quả trứng chưa thành thục.
“Con mẹ nó, mới là quả trứng đã khiến ta chấn động, nếu sinh ra rồi, không
chừng là một con Đại La Kim Tiên đỉnh phong á .”
Hắn càng đẩy mạnh pháp lực, quyết không để m Dương quả trứng phản kháng làm
thất bại.
“Hừ, ta xem ngươi kiên trì được bao lâu …” Lâm Vũ dù sao cũng tu luyện trăm
triệu năm trở lên, làm sao lại thua một cái phôi thai được, nói ra không mất
hết mặt mũi mới là lạ.
“Oanh …”
Điều làm hắn không ngờ là, ngay lúc hắn dùng Âm Dương khí lưu thành công câu
dẫn Âm Dương Pháp Tắc đi ra khỏi Âm Dương trứng, Âm Dương Ma Thần tự nhiên nổ
tung, quả trứng trở thành quả trứng thối.
“Mẹ nó, chẳng lẽ nói, Pháp Tắc là sinh mệnh của Ma Thần .”