Người đăng: Bigcook
“Một kiếm ….một kiếm …” Phượng Linh trong miệng lẩm nhẩm, nàng cảm thấy chưa
từng có tuyệt vọng.
“Cốc …” Lâm Vũ không nhịn được tiến đến gõ đầu nàng.
“Đau …” Nàng ôm đầu buồn bã nhìn hắn, không biết hắn có ý gì.
“Ta là Ma Thần, là huynh đệ của Bàn Cổ, tu luyện trước ngươi vô số năm tháng
, không phải một cái Tiên Thiên Sinh Linh như ngươi có thể so được...Không cần
phải bi ai, thua cho ta ngươi cũng không mất mặt .”
Lâm Vũ lời nói tràn ngập một cỗ bá đạo, tuyệt nhiên không cho phép bàn cãi ,
bá đạo khiến người khắc sâu trong lòng, có thể là Chuẩn Thánh kiêu ngạo đi.
“ Lời an ủi của ngươi, ta làm sao nghe giống như, đang đâm vào chỗ đau của
người khác đây …” Phượng Linh cười khổ, tuy vậy, nàng tâm cảnh cũng hồi phục
, quả đúng như hắn nói, nếu hắn thực từng là Ma Thần tồn tại, lại là huynh
đệ của Bàn Cổ đại thần, có tu vi khủng bố như vậy cũng không có gì làm lạ.
“Không ngờ hậu đài của hắn khủng bố như vậy, nói như vậy ta phải xưng ngươi
một tiếng tiền bối mới phù hợp .” Phượng Linh thở dài, nhìn hắn như chờ đợi
trừng phạt.
“Mong tiền bối bỏ qua, Phượng Tộc tiểu bối vô tri không có mắt nhìn người
người, đã mạo phạm ngài .”
Phượng Tổ nhìn thấy tất cả, sợ hãi đến cực độ . Nàng thực sự sợ Lâm Vũ một
kiếm chém chết Phượng Linh, dù sao một kiếm kia nàng đã thấy qua, dù là Đại
La Đỉnh Phong như nàng cũng chưa chắc có thể đón được, đừng nói mới Đại La
Hậu Kỳ như Phượng Linh.
Phượng Tổ thân hình cũng hiện ra quỳ xuống cầu xin, lại là Lâm Vũ nháy mắt
mộng bức.
“Đậu xanh rau má, Phượng Tổ là một chỉ loli .”
Đúng vậy a, Phượng Tổ diện mạo phấn điêu ngọc trác như trẻ con thân hình thì
nhỏ nhắn như chưa đến 1m2, non nớt xinh đẹp lại dễ thương, trên người tản ra
loli nhu nhuyễn siêu cấp khí tràng, đặc biệt là bộ ngực, to như cái bát ,
thực sự là đồng nhan cự nhũ … Phượng Hoàng tộc không hỗ là chủng tộc dáng
người hỏa bạo, ngay cả loli cũng hỏa bạo { ý nói dáng người mông to ngực lớn
, đường cong chữ S… :) }
Hai nữ nhân một lớn một nhỏ, một cái ngự tỷ một cái loli, điều là ngực lớn
muội muội . Lâm Vũ từ đầu không có ý trách tội, bây giờ càng không muốn trách
tội, ai bảo hình tượng nhân sĩ xã hội vẫn tồn tại, đánh nữ nhân người không
thấy ngại à ...đương nhiên là trừ khi nguy hiểm tính mạng.
“Các ngươi đứng lên đi, ta cũng không trách tội vì đầu tiên là do ta sơ ý
...Tuy nhiên các ngươi lại muốn mạng người vô tội, Nhân Quả đã kết lại không
dễ bỏ .”
Phượng Kỳ cùng Phượng Linh hai mắt sáng lên, không bị trừng phạt là tốt rồi ,
còn về Nhân Quả thì càng dễ giải quyết, cách nhanh nhất để xóa Nhân Quả không
có gì khác chính là đưa tiễn bảo vật mà thôi.
Đối với Tiên Thiên Tam Tộc thống trị Hồng Hoang, lãnh địa cai quản khổng lồ ,
bảo vật thì làm sao thiếu, đặt biệt khi bọn họ chủ tu thân thể, thân thể đã
là vũ khí mạnh nhất của họ rồi, Linh Bảo đôi khi lại thừa thải bởi vì phải
dùng Nguyên Thần điều khiển, các nàng Nguyên Thần vốn nhỏ yếu, đâu ra điều
khiển Linh Bảo đẳng cấp cao, mà đẳng cấp thấp là chân chính trở thành gân gà
...Nói chung, trong mất Tiên Thiên Tam Tộc, Linh Bảo bất quá là tiền tệ trao
đổi với tu sĩ khác để được tài nguyên tu luyện mà thôi, đối với họ cũng không
có nhiều tác dụng.
Đổi một đám Linh Bảo không có tác dụng, tránh lấy lần tai họa này, hai vị
Phượng Tộc cường giả điều lấy làm mừng . Biết đâu làm vui lòng Lâm Vũ, còn
giúp Phượng Tộc thêm một minh hữu khủng bố như vậy, một chuyện quá nhiều lợi
ích, không có ai ngu mà từ chối.
. . . . . . . . . . . . . . ..
Không cần nói cũng biết, Phượng Tộc hai vị mời Lâm Vũ làm khách ở Phượng Sào
, bàn tính việc Nhân Quả . Thực tế trong lòng bọn họ điều biết, chỉ cần đến
đó đưa bảo vật là được, chỉ là ngại nói thẳng mà thôi.
Lâm Vũ cũng tiện đường đi thăm Phượng Sào, hắn chưa từng thấy Phượng Sào ra
sao, lần này cũng coi như đi mở rộng tầm mắt.
Trên đường, hai vị Phượng Tộc cố ý kéo chậm tốc độ, dùng nhiều thời gian để
giao lưu kết giao vơi hắn.
Đối với hai vị muội tử, Lâm Vũ cảm thấy rất thừa thãi thời gian, nên trong
lòng cũng thuận theo.
Hai vị thiếu nữ lúc đầu không để ý, sau khi tiếp xúc mới phát hiện, Lâm Vũ
rất đẹp trai a.
Ở Hồng Hoang lúc đầu vài cái lượng kiếp, chẳng mấy sinh linh nhàm chán mà chú
ý vẻ bề ngoài, chỉ có về sao Đế Tuấn tổ chứa thành hôn, trở thành đôi vợ
chồng đầu tiên trong thiên địa, có vô số đạo lữ mới bất đầu đến với nhau ,
lúc đó không ít Tiên Thiên Sinh Linh mới nhận ra bề ngoài ảnh hưởng đến ánh
mắt khác giới như thế nào.
Đáng tiếc trước kia đám Tiên Thiên Sinh Linh nam tính tu sĩ không để ý nhan
sắc như phụ nữ, cho nên điều râu tóc bạc phơ, bề ngoài như lão đầu tám mươi
, không cần nói cũng biết nhan sắc tụt đến mức nào.
Lâm Vũ thì khác vừa sinh ra đã định hình cho mình diện mạo tuấn tú đệ nhất mỹ
nam, sau này lại cắn nuốt m Dương pháp tắc, khiến diện mạo của hắn có âm có
dương, trở nên hoàn mỹ hơn bao giờ hết . Cộng thêm khí chất siêu phàm thoát
tục cùng một thân thực lực khủng bố, có mấy nữ tính không có động tâm, ngay
cả Phượng Tổ cũng vậy.
Phượng Tổ tuy địa vị trong Hồng Hoang cực cao, tư chất làm người sợ hãi ,
nhưng so với Lâm Vũ thì không đáng để nói . Địa vị cùng tư chất của ai trên
đời này có thể ngang bằng một đời Ma Thần, đã từng là huynh đệ Bàn Cổ . Từ
đầu đến cuối, Phượng Tổ tự cho mình là Tiên Thiên Sinh Linh xuất chúng nhất
Hồng Hoang, đứng trước Lâm Vũ cũng có cảm giác mình không khác gì con gà ,
không nhấc lên nổi một tia kiêu ngạo, thì càng đừng nói đến bên cạnh địa vị
so với nàng còn thấp hơn, Phượng Linh Đại Trưởng Lão.
Đối với một người phụ nữ mà nói, cảm xúc đối với một người nam nhân có hiếu
kỳ, có tôn kính, có ngưỡng mộ, cùng nhau hợp lại thì kết quả ra cái gì chắc
ai cũng biết . Cho nên nói, hiện tại trong tâm của hai người đã có chút dị
dạng tình cảm, chỉ là chờ thời gian thành thục để phát triển mà thôi.
“Này, các ngươi Phượng Hoàng Tộc phân chia Phượng Tộc cùng Hoàng Tộc sao .”
Lâm Vũ trò chuyện với hai người, đột nhiên nhớ đến tiền kiếp truyền thuyết ,
liền mở miệng hỏi.
“Đâu ...Chúng ta Phượng Tộc chỉ có Phượng Hoàng cùng một ít Dị Cầm Chủng Tộc
mà thôi, không có phân chia Hoàng cùng Phượng như tiền bối nói .” Phượng Kỳ
kỳ quái nói, nàng là Phượng Tổ không ai hiểu Phượng Tộc hơn nàng, làm sao
mới nghe Phượng cùng Hoàng chia đôi đây.
Lâm Vũ khó hiểu : “Phượng là nữ tính cùng Hoàng là nam tính, như vậy không
phải sao …”
Phượng Kỳ cùng Phượng Linh, một lớn một nhỏ không nhịn được, đưa tay che
miệng cười khúc khích.
“Các ngươi … ” Lâm Vũ hơi xấu hổ, tựa hồ hắn hỏi nhầm cái gì đó.
“Trong Hồng Hoang không phải tộc nào cũng cần nam tính cùng nữ tính để duy trì
hậu đại, rất nhiều chủng tộc trực tiếp thôn phệ năng lượng dưỡng dục hậu đại
.” Phượng Linh cười nói.
Hắn mộng bức : “ Chẳng lẽ nói …”
“Đúng vậy, Phượng Tộc là cắn nuốt Hỏa để duy trì hậu đại, toàn tộc của ta
chỉ có nữ tính, nam tính vốn là không cần .” Phượng Kỳ tiếp lời.
{ Hình như có thể bấm tay đoán thiên cơ mà nhỉ, cơ mà không quan trọng, đọc
vui là được .}
{ Đính chính một chút, trừ Phượng Tộc ra, tất cả ai ta gặp điều bán hàng
sạch ( thích muội tử ), đặc biệt là Long ...ta ghét mấy con trùng này …}