Thảm Liệt


Người đăng: ༄༂⁀๖ۣۜKɦǿเ‿࿐

Lúc này, Trần Văn tâm thần đã kéo rất căn, suy tính rất nhiều lối đi nước bước
để hành động, việc thực lực của A La Khắp cực mạnh lại là xạ thủ làm cho cuộc
chiến này rất bất lợi đối với cậu ta.

“ Bình thường khai chiến tất thua không thể nghi ngờ, nhất định phải nghĩ biện
pháp. Đúng rồi, bất ngờ phủ đầu, chỉ cần dụ bọn hắn rời đi tới bia rừng, khi
đó cơ hội sẽ xuất hiện!" Lộ Dịch ánh mắt sắc bén địa đảo qua toàn trường,
không để ý đến gấu xám tra hỏi, ý nghĩ cực nhanh thông qua hệ thống đem mệnh
lệnh thi hành đưa ra cho nắm cái tiếu pháo binh cùng chín cái minion, thúc dục
Cho’gath tiếp cận nhanh hơn một chút.

“ Tất cả đơn vị linh minion triển khai đội hình mũi tên, lấy ta làm trung tâm
lui lại phía rừng cây nhanh nhất có thể”.

Trần Văn ý nghĩ là trước tiên khéo dài khoảng cách với A La Khắp gấu xám cùng
dưới trướng hắn chiến sĩ, sau đó bản thân tăng thêm hỏa lực của năm cái pháo
binh đem đối phương A La Khắp tiêu diệt, nhưng là đi qua cùng trước đó Bá Nhân
bộ lạc một trận chiến, hắn biết rõ lý luận cùng thực tế là hoàn toàn khác
biệt, sở dĩ chính hắn cũng làm hai tay chuẩn bị.

Giờ phút này A La Khắp một mực không đáp lời, tính tình nóng nảy cũng nổi lên:
"Các hạ ghé thăm bất ngờ, ta tù trưởng chưa tiếp đãi đã đi rồi sao, đã như vậy
liền không khách khí, ngươi nhất định phải vì ngươi hành vi trả giá đắt!"

"Rống!"

Mấy tên kiếm sĩ bất thình lình nổi giận gầm lên một tiếng, hình thể tăng vọt
ba thành, sau đó từ phía sau quất ra một mặt tấm chắn cùng một thanh một tay
kiếm dài hướng thẳng đến Trần Dịch nhóm mà lao đến, mà cái kia xạ thủ A La
Khắp thì lặng yên ẩn vào gấu xám phía sau tùy thời bắn ra mũi tên.

Thấy đối phương chủ động lao đến, Trần Văn rất nóng lòng ra lệnh cho toàn đội
lui nhanh về phía sau, vừa lui vừa phòng thủ ám tiễn bắn lén, truyền lệnh cho
nắm pháo binh chuẩn bị nả pháo.

Vừa lui vừa thủ, nhìn nhóm Trần Văn khá là chật vật lui đến bìa rừng, đội ngũ
tổn thất hết hai cái đơn vị miinion, bản thân Trần Văn cũng xém chết vài lần.

“ Xoẹt” lại một mũi tên mang gió xoáy hiểm ác, vạch ngang qua mí mắt của Trần
Văn làm hắn thấy thần chết đang cười mình bay qua, cũng may hắn cảnh giác
nhanh chóng xoay người nếu không…

“ Khích Lệ!! Tất cả tiến lên!! Quyết chiến!!”

Khi đội hình lui tới bìa rừng, Trần Văn bất ngờ bộc phát Khích Lệ, chiến lực
toàn đội tăng lên nhanh chóng đối cứng người của A La Khắp, trên một mô đất
năm cái tiểu pháo binh đồng loại oanh tạc yểm hộ đồng đội bên dưới.

Bên kia, các chiến sĩ của gấu xám đang hăng máu truy đuổi kẻ xâm phạm, khi
thấy đối phương rút tới bìa rừng, tốc độ giảm lại có sắp bị bắt kịp, bọn họ
chiến ý sục sôi vọt tới, phía sau A La Khắp cũng đang nở nụ cười chuẩn bị tàn
sát.

Thế nhưng là, một cảm giác nguy hiểm phụ xuống đầu, làm cho toàn đội hình Gấu
xám bộ lạc thoáng khựng lại, A La Khắp giật nảy mình.

Oành..oành..oành…

Từ trên trời đen, những quả cầu lóe sáng từ không trung đổ ập xuống, lực bạo
tạc kinh khủng như muốn thổi bay tất cả, bụi bay mù mịt làm đêm tối càng thêm
đen.

..Á..hự..!!.

Tiếng vũ khí xuyên thấu da thịt vụt lên hòa cùng tiếng kêu rên của người ngả
ngã xuống rồi lại hét to lên người chiến đấu.

“ Nhanh chóng tảng ra, chiến đấu nhóm nhỏ! Tất cả bình tỉnh! bình tỉnh!!”.

A La Khắp giật mình run giọng gào lên, đôi mắt đã chuyển sang màu đỏ, trên
thân loang lổ các vết máu tưới, nhanh chóng di chuyển chỉ huy thuộc hạ.

“ Giết…!!”

Quân lính Trần Văn thừa cơ, nhóm người A La Khắp bị pháo bán rối loạn thừa cơ
xông lên áp sát chém giết, thuận lợi tiêu diệt đi ba tên kiếm sĩ thụ thương.

“ Khốn kiếp nhân loại!! Grào..gừ!!”

Nhìn thấy thuộc hạ bị chém giết, A La Khắp như muốn hóa thú, toàn thân sức
mạnh bùng nổ, hai cánh tay thô to kéo căng chiếc cung đã tổn hại, “ Chết đi!”.

Một mũi tên được gió bao bọc, như một cây cột lao thẳng về phía trước, nhắm
thẳng lấy Trần Văn vị trí vụt tới, đuôi tên kéo theo vô số đất đá bụi mù, khí
thế tuyệt kinh khủng.

“ Ôi Má Ơi.…!” chứng kiến cái mũi tên kia bay tới, Trần Văn toàn thân như cọng
bún nhũn ra tại chỗ, toàn bộ sức lực không cánh mà bay xụi lơ ngồi trên đất
nhìn thứ khủng kiếp kia.

Nhìn phản ứng của nhân loại đáng ghét kia, A La Khắp ngửa mặt trên trời gào
rú, toàn thân cơ bắp cổ động lập tức hóa mình thành một con gấu lông lá lao
thân vào hỗn chiến.

Thú hóa A La Khắp cực kì đáng sợ, khát máu tàn bạo thể hiện rõ cực kì bản năng
của loài gấu, hai cái tay đã hóa thành vút gấu vung quẩy điên cuồng chém giết
bất phân địch ta.

Bên này, tình huống của Trần Văn…

Mũi tên kia gần như không thể tránh thoát, cậu ta bây giờ cũng bất lực, binh
lính thì không thể che chắn, Trần Văn chắc chắn nghĩ mình sẽ toàn thân sẽ bị
nổ tung mà chết.

“ Rống…rầm..rậm..rầm..rậm..”

Một thân hình to lớn như một cái nhà lầu, rung chuyển cả mặt đất chạy băng
băng tới chắn trước người Trần Văn, trực diện tiếp nhận đòn công kích.

“ Cho’gath,….” Chỉ kịp kêu tên, một vụ nổ mạnh bùng lên, một cơn vòi rồng
thoáng chốc xuất hiện rít gào trên không trung, Trần Văn nhìn cảnh tượng mà
nhói lòng.

“ Tất cả tập trung! Bỏ qua kiếm sĩ toàn lực giết con Gấu điên kia!!” Trần Văn
gào toát cuốn họng cùng xót lại ba tên lính như điên lao đến thú hóa A La Khắp
cận thân giáp lá cà.

Không có gì kỹ năng, võ kỹ công kích Trần Văn chỉ nhặt một thanh kiếm điên
cuồng đâm, chém, chặt, chẻ lung tung tấn công vào thân thể gần ba mát của A La
Khắp, không thèm né tránh, vứt bỏ phòng thủ.

Bị tên điên nhân loại kích phát, cùng tổn thương đau đớn thân gấu A La Khắp
điên cuồng đáp trả, cắn, xé, vả cào….dồn dập tung ra nhóm Trần Văn.

Nhìn từ ngoài vào, vài người một gấu điên cuồng cường ẩu, mặt kệ bên người
oanh tạc bom rơi.

Điên dại chém giết, Trần Văn cuối cùng bị một tát đập bay ra ngoài đất mà sặc
ra máu, trên thân tàn tạ có vài chỗ xương thịt lẫn lộn, kiếm trong tay nay đã
đoạn. Đối diện cậu ta, một con gấu huyết đỏ, đụng đưa thân hình đi tới, quanh
thân da thịt bị cắt nát, máu chảy từng tia phun ra, cặp mắt đỏ huyết lệ, gầm
gừ đi tới.

“ Chết..đi..!” Tiếng người cùng gấu rống từ miệng con gấu thoát ra, A La Khắp
hóa thú bây giờ lấy lại lý trí, khàn đặc nói.

Trần Văn như muốn hôn mê nhưng cố chống choi, nâng lên đoạn kiếm run rẩy rơi
trên mặt đất, nôn ra máu mà nhìn thân hình phóng to trước mắt.

Một cái phi thân, toàn thân gấu nhẹ bay trên không trung thi triển một chiêu “
lấy xác đòi mạng” hướng tới Trần Văn ép xuống.

Tiếng xương lộp bộp gãy vụn, tiếng nổ nhỏ của phổi bị xé rách, nhịp đập cuối
cùng của con tim,… những âm thanh tuyệt vời ùa vào tai của A La Khắp làm hắn
vui sướng tận hưởng…thế nhưng rất nhanh hắn thanh minh, trong âm thanh tuyệt
diệu đó, vang lên một tiếng ùng ục bao tử sôi sục…cùng tối tăm vĩnh hằng.


Vô Hạn Đế Chế - Chương #6