Hồi - Cắn Trộm


Người đăng: ༄༂⁀๖ۣۜKɦǿเ‿࿐

“ Chủ nhân đừng lo lắng! Năng lượng có thể thu nhận qua thấp ngưng tụ hay
thông qua việc khai thác ma thạch chôn sâu lòng đất ma thạch bên trong rút ra
hoặc thông qua sinh vật tu luyện, ngưng tụ mà thu được”. Hệ thống tinh linh
trợ thủ cất tiếng giải thích.

"Sax? Nói cách khác cho đến trước mắt ta chỉ có thể theo năng lượng thánh thu
thập ngưng tụ bên trong lấy được năng rồi?" Lộ Dịch một mặt đen thui bát quát.

Trần Văn cũng có thể thở dài, mình không biết có thể tu luyện được không nhưng
có một ngày hắn áp dụng “ trang trại bò” thu thập năng lương cho khoái chí.

Chấm dứt mọi thứ, Trần Văn cùng lưu dân thu thập chiến trường rồi tạm biệt họ
rồi đi, cùng với những thứ đáng giá trở về “ chòi lá” của mình.

Lần này thu hoạch rất phong phú, làm cho Trần Văn rất vui, một số nhu cầu của
hắn được giải quyết hướng dẫn tân thủ hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên.

Sau một phen thu thập, Trần Văn cuối cùng được thả lỏng cũng là lúc hệ thống
ban thưởng nhiệm vụ.

“ Nhiệm vụ hoàn thành: Phần thưởng trao tặng, Tế Đàn mở khóa, tiến hành xây
dựng. Mời lựa chọn vị trí.”

Trước mặt Trần Văn một hình ảnh 4D của Tế Đàn xuất hiện, nó là một bình đài lơ
lửng trên không, được bốn sợ xích cố định mỗi góc, bên trên có bốn người mặt
áo bào đưa tay niệm chú nhưng cố định cột sáng ở trung tâm.

Tiện tay xác định vị trí Tế Đàn, hệ thống hướng dẫn bắt buộc lại xuất hiện âm
thanh vang lên trong đầu chỉ dẫn Trần Văn.

“ Kính mời chủ nhân lựa chọn tế đàn tiến hành triệu hồi nhân vật.”

Kích vào tế đàn là bốn mục triệu hồi: Bình thường – Siêu Việt – Tối thượng –
Thần Thoại.

Những mục triệu hồi khác niêm yết những số kim cương khác nhau, số lượng chênh
lệch cực khủng bố, ví dụ: Bình thường: 50 – Siêu Việt: 500 – Tối thượng: 5000
– Thần Thoại: 75000. Làm Trần Văn than thở với số kim cương của mình (10).

Căn cứ theo hệ thống yêu cầu, Trần Văn kích chọn mục Siêu Việt triệu hồi khi
nhiệm vụ ban thưởng, trong lòng kích động cực độ, trên khuôn mặt động không
thể che lấp.

Đối với những người chơi game giai đoạn đầu việc sở hữu một vị tướng có trợ
giúp rất to lớn, nếu được một nhân vật ngon thì việc phát triển sẽ rất thuận
lợi trong một thời gian.

Trên tế đàn, bốn người mặt áo bào hai tay vẽ lên trong không khí, miệng ngâm
tụng các câu chú kì lạ, trung tâm tế đàn cột xanh tỏa ra vô hạn quang hoa thu
hút trong tinh không vô tận các tinh thể tập trung lại một chỗ, dần dần phát
họa ra hình dáng.

“ GRÀO..GRÀO..”

Đang chăm chú tập trung nhìn trên không trung cảnh tưởng, một tiếng gào như
muốn xe rách không khí, vang vọng không gian xung quanh, từ trong cột sáng có
thể thấy một bóng hình quái thú khủng bố.

Thân hình quái thú to lớn, cái đầu ngẩng cao phô trương cái miệng to lớn với
cặp nanh hướng về trước, sở hữu cặp vuốt to lớn sắt bén, dọc xuống hai bên
thân là hai đôi vút nhỏ. Cặp chân thô to mạnh mẽ nâng đỡ thân hình đồ sộ, cái
đuôi dài có đầy móc sắc lạnh. Toàn thân bao phủ một lớp da cá xấu màu đỏ gạch
đôi khi xen lẫn những cái gai cùng những vết thâm đen.

Qua hình bóng, Trần Văn nhìn thấy khá quen thuộc, con quái thú kia hắn đã thấy
ở nơi đâu thân hình, tiếng gào đặt rên mang cho người nghe vô tận sợ hãi và
khủng hoảng, khi nó di chuyển có thể cảm thấy mọi thứ đang run nhẹ, không gian
như bị bẻ cong vì thân hình to lớn.

Những tinh thể hội tụ một cách nhanh chóng, hình bóng to lớn kia bắt đầu thu
nhỏ lại mọi thứ dần trở nên chân thực hơn. Trên tế đàn, không gian đã bắt đầu
vặn vẹo như rồi bị xé ra, từ hố đen xâu thẳm một con quái vật bước ra.

Khi nhìn thấy thứ này Trần Văn cũng giật bắn người vì ngạc nhiên cùng sợ hãi.

“ Triệu hồi thành công: Quái Thú Hư Không – Cho’gath.

Xuất thân: – Liên Minh Huyền Thoại”.

Âm thanh hệ thống chấm dứt nghi thức triệu hồi, không gian đã trở lại yên tỉnh
tuy nhiên trong trụ sở của Trần Văn lại xuất hiện một quái thú to lớn
Cho’gath.

Cách khá xa, trụ sở của Trần Văn.

Trong bóng đêm có một bóng hình đang di chuyển tạo ra những tiếng lá xào xạc,
dưới ánh trăng mờ nhanh nhẹn lao đi trong rừng cây đêm tối một cách dễ dàng.

Một lúc di chuyển đến gần trụ sở của Trần Văn, cái bóng kia dừng lại trên một
tảng đá cao dựng đứng, quan sát về phía doanh trại bên kia.

Khi trăng đã ra khỏi mây, chiếu rọi qua các tán lá cây, nhìn như một con sói
xám to lớn đang nhìn về phía xa xa, ánh trăng chiếu rọi thân hình con sói phát
sinh một biến kinh dị.

Quái nhân thể hình thô to hơn hai mét, trên thân ăn mặc qua loa da thú, nổi
bật với cái đầu to xù lông lá kéo dài cho tới giữ lưng, ẩn giấu phía dưới là
một cái đầu sói răng nanh vượt ra khỏi mép miệng, đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía
xa xa.

Đây là một Lang Nhân, một hung tợn thú nhân sinh sống trong khu rừng này, hôm
nay có vẻ nó phát hiện được một thứ mới mẻ. Nó đưa mặt về phía trước dùng mũi
ngửi, nó cảm giác nơi này có xa lạ hơi thở sinh mệnh.

Cổ hơi thở này rất quen thuộc, tựa hồ là đến từ ngoài rừng rậm những thứ kia
đáng chết nhân loại trên người bẩn thỉu khí tức.

Lại có nhân loại tiến vào khu rừng rậm này?

Nhận ra được sự thật này lang nhân giận dữ lên, nó có gắng phân biệt mùi vị
bay trong không khí để xác định số lượng nhân loại tồn tại trong doanh trại
kia.

Chỉ có một mùi hương, chứng tỏ bên trong chỉ có một người, làm cho nó khá nghi
hoặc. Nhân loại là giống loài đê tiện, họ không bao làm gì nguy hiểm một mình,
đặc biệt là trong khu rừng này.

Nhưng là không có quan hệ, lang nhân ngẩng đầu lên, bốn phía cảnh sắc nhìn một
cái không sót gì, chỉ có vài tấm ván làm tường, có vẻ tàn tạ một cái tháp
canh, kì quái những kiến trúc, chung quanh hoàn toàn xa lạ cảnh tượng, đưa tới
lang nhân cảnh giác ánh mắt.

Ẩm ướt hơi nước đến từ sương đêm, nhẹ nhàng thổi gió nhẹ, đem nhân loại xa lạ
khí tức đưa đến bốn phương tám hướng, lang nhân ngửi như ẩn như hiện khí tức,
có chút bận tâm đối phương là hay không đã sớm rời đi nơi này.

Lang nhân lòng bàn chân giẫm ở trên mặt đất, không có phát ra một chút xíu âm
thanh, sau đó nằm xuống thân thể, phảng phất một chân chính chó sói, hướng tự
chọn trong mục tiêu ẩn núp đi.

Càng đi về trước, lang nhân chóp mũi ngửi được nhân loại khí tức lại càng nồng
nặc, càng làm cho chính nó suy đoán cùng phấn khích.

Lang nhân cảm thấy nước miếng không khỏi tự chủ lưu chảy xuống đi, đã từng
thưởng thức qua mỹ vị một lần nữa kích thích nó vị lôi.

Nhỏ yếu thêm mỹ vị chủng tộc, chỉ có thể dựa vào số người bi ai tộc quần lại
dám đơn độc tiến vào lãnh địa của Lang Nhân tộc chúng nó.

Đi tới một cái phát sáng tế đàn, Lang nhân nhìn thấy một nhân loại đang đứng
đó nhìn chăm chú, không hề canh giác xung quanh.

Thời cơ tốt, toàn thân bắp thịt căn cứng áp sát đến đối diện đi, nó tưởng
tượng có thể thấy nhân loại kia kinh hoàng mặt mũi, lang nhân cặp mắt đỏ bừng,
phẫn nộ gào thét một tiếng, nhảy lên một cái, nhảy lên cao mấy mét độ, chuẩn
bị vồ chết cái kia non mềm con mồi.

Nhưng là khi lang nhân thân hình ở trên cao chuẩn bị hướng con mồi nhào qua
thời điểm, kinh ngạc thấy một người thân hình kinh khủng xuất hiện giữa nó và
nhân loại kia.

Lang nhân mê mang, đây là cái quỷ gì xuất hiện?

Nó chỉ nghe thấy một tiếng nhai nuốt, cùng xung quanh lâm vào đen tối, nó cảm
thấy cơ thể đã mất đi hầu hết tri giác đầu óc cũng mông lung.

Trần Văn ngơ ngác xoay người nhìn thân thể gần năm mét của Cho’gath đang nuốt
một quái vật gần hai mét như không mà sửng sờ.

Cảnh tượng có hơi khiếp hồn, một con sói to lớn đang bay trên không trung chỉ
trong chớp mắt bị sơi tái ngay lập tức, mọi thức chỉ sót lại là một ít lông
máu trên mặt đất vung vãi.

“ Cảm ơn mi đã cứu ta!!”

Nghe được Trần Văn thấp giọng cảm ơn, khổng lồ Cho’gath há miệng lộ ra “tuyệt
mỹ” mỉm cười, đi tới Trần Văn trước người, hạ thấp thân thể đi một cái khàn
đặt tiếng nói: “Trách nhiệm của ta, Chủ Nhân! Hi vọng ngài có thể cho ta vui
vẻ cùng thức ăn ngon”.

Trần Văn mặt mày đen thui, muốn nôn bộ dáng khi cái miệng to bự còn vừa sơi
tái một con sói phà hơi và mặt mình.

Thấy Trần Văn luống cuống Cho’gath đặc khàn tiếng cười như loa phường vang
vọng, làm chủ nhân của nó ôm đầu bịt tai.

Cáu gắt với người bạn mới một chút, Trần Văn kéo lê thân thể mệt mỏi rã rời
cùng tinh kiệt yếu kém vào chòi nghỉ ngơi, để lại Cho’gath canh gác trong đêm.


Vô Hạn Đế Chế - Chương #4