Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay
“Ca ca, Lang Đầu Dong Binh Đoàn cách đây cũng vài thị trấn . Tiểu Y Tiên đi
hỏi thăm bọn chúng một chút nha .”
“Ừ, một lát nữa muội mang theo một đầu độc giác thú tới đó đi . Nhớ đừng
thương người vô tội .”
Tiêu Y Tiên cùng Chiến Thần vừa dạo phố vừa nghe ngóng một ít tin tức . Thật
ra hai người bọn họ từ lâu đã nghe đến Lang Đầu Dong Binh Đoàn, tất nhiên là
họ biết vị trí của bọn chúng ở đâu . Đoàn lính đánh thuê này thực sự thì tiếng
xấu thối nát, phụ cận mấy làng mạt điều bị bọn chúng chèn ép cưỡng bức, giết
người hầu như là chuyện thường ngày . Đúng ra hai người còn không muốn quản
chuyện thiên hạ nhưng nếu bọn chúng đã đến gây sự thì bọn họ cũng không ngại
thanh trừ cái mụn nhọt này.
. . . ..
Hai ngày sau . Tiểu Y Tiên cưỡi một đầu Độc Giác Thú bị một ít vết thương trở
về.
Chiến Thần ngồi trong một quán trọ đưa tay chào nàng.
“Xong rồi sao .”
Cô bé chề môi, quần áo của nàng xuất hiện một vài vết rách, máu cũng lem vài
chỗ làm nàng trong lòng rất không thỏa mái.
“Hai trăm ba mươi tám người, mười tên Đấu Sư các loại, gần một vạn kim tệ
cùng không ít dược liệu cấp một cấp hai .” Tiểu Y Tiên ném cho hắn cái trữ vật
giới chỉ sau đó lập tức vù vù lao vào phòng của hắn tẩy rửa vết dơ.
“Hừm, Lang Đầu bang chủ Đấu Sư cấp cũng không tệ tài sản . Nhiêu đây đã đủ
mua không ít tài liệu luyện khí chế tạo Thần Châm khai Thần Mạch rồi .”
Hai người sau đó trả tiền thuê phòng, đi đến một vùng thành thị cách đó không
xa.
“Tinh Kim rất khó tìm, dù Ô Thản Thành ta cũng tốn không ít thời thời để mua
được . Không biết ở Liên Thành này ta có may mắn đạt được không .”
Yêu Thánh nhắc nhở.
“Nơi đây hình như có Đấu Giá Các, ngươi tìm ở đó tỉ lệ sẽ cao hơn nhiều .”
Hắn đến Đấu Giá Các theo lời Yêu Thánh . Vị đầu tiên hắn gặp là một lão đầu
sáu mươi, thân hình mập mạp, tu vi cũng là Đại Đấu Sư.
“Chào ông chủ, cho ta hỏi …”
“Ồ, quý khách ...là một thằng nhóc sau . Đi chỗ khác chơi, đây không phải
nơi để ngươi đùa nghịch .”
Lão đầu nhìn thấy diện mạo của Chiến Thần liền lập tức thay đổi sắc mặt . Một
đứa nhóc mười mấy tuổi đến Đấu Giá Các làm gì, chả lẽ mua vài cái kẹo.
Tiểu Y Tiên khó chịu.
“Ông chủ, chúng ta đến là để mua đồ . Ông có cần nói chuyện như vậy không .”
“Hừ, lại một con bé nhiều chuyện . Cút chỗ khác cho người ta làm ăn, Đấu Giá
Các móm nào cũng quý trọng, làm vỡ dù chỉ một bình hoa cũng đủ gia đình các
ngươi bòi thường tán gia bại sản .”
Hắn không hề cảm nhận được đấu khí trên người của Tiểu Y Tiên cùng Chiến Thần
. Trong suy nghĩ của hắn đấu khí đã phổ cập đến từng gốc của đại lục như hiện
nay, chỉ cần có một chút gia thế cũng có thể học được . Trừ khi chỉ là đám
dân hèn mới khổng đủ khả năng để tu luyện cộng thêm hai người ít đua đòi như
người khác nên quần áo chỉ là loại bình thường nhất càng làm lão đầu tin tưởng
mình suy nghĩ.
“Ngươi nói như vậy là muốn đuổi khách phải không .” Chiến Thần nhàn nhạt nói.
“Đúng vậy, đám nhóc các ngươi thì mua được món gì, cút ra xa đi .”
“Đi thôi Tiểu Y Tiên, chúng ta qua nơi khác mua .”
Hắn trong lòng cũng khó chịu, nhìn mắt mà bắt hình dong gì đó, hắn ghét nhất
rồi . Đặc biệt là người trưởng thành mà bị xem là đứa nhóc thì càng không thể
chịu được . Hắn bước tới một tiệm bên cạnh, khá là vắng khách, cửa tiệm cũng
không phải lớn nhưng cũng không nhỏ . Nhìn sơ là Chiến Thần biết cửa hàng này
là đối thủ cạnh tranh của Đấu Giá Các, ít nhất là trước kia.
“Ông chủ, bán đồ .”
“Quý khách muốn mua gì .” Một người hầu đi ra lễ phép chào hỏi, dù thấy hắn
còn nhỏ tuổi nhưng không có phân biệt đối xử vẫn một điệu bộ khách hàng là
thượng đế.
“Ta muốn mua một cân Tinh Kim .”
Người tiếp khách nghe thấy Tinh Kim liền kinh ngạc, Tinh Kim là vật liệu
luyện khí khá là đắt đỏ . Chỉ một cân cũng có giá gần vạn kim tệ, đối với
loại giao dịch này . Hắn lập tức chạy đi thông báo chủ tiệm.
. . . . . ..
“Nhã Phi tiểu thư, Đấu Giá Các bên kia Vân Hạc Đế Quốc cạnh tranh với chúng
ta hiện đang thắng thế, nếu tiếp tục tình trạng này thì chúng ta rất nhanh sẽ
thất thủ nhiều khu đấu giá trong Gia Mã.”
“Lão bản, ngươi không tìm ra cách gì ngăn chặn tình trạng này sau .”
“Nhã Phi tiểu thư không phải không biết, hiện tại trừ khi có một đơn đặt hàng
lớn gây dựng lại tiếng tăm trong Liên Thành này, không thì …”
“Ông chủ, bên ngoài có một đơn đặt hàng lớn .” Tên người hầu hối hả đi vào.
“Cái gì, ngươi không nói nhầm chứ . Ai mà lại đến Phòng Đấu Giá Đặc Nhĩ Các
chúng ta mà không phải bên kia Vân Hạc Phòng Đấu Giá chứ .”
Nhã Phi không như lão bản, nàng bình tĩnh hỏi lấy đơn đặt hàng ra sao.
“Thưa tiểu thư, vị thiếu niên kia yêu cầu một cân Tinh Kim hơn nữa có vẻ chỉ
là thử năng lực của chúng ta, phía sau thuộc hạ thấy vẫn còn có đơn đặt hàng
.”
Nhã Phi vũ mị cười cười.
“Ta không biết tại sao có cảm giác quen thuộc nhỉ . Cũng hai năm trước, cũng
là thiếu niên, cũng là một cân Tinh Kim .” Nàng suy nghĩ đến hai năm trước ở
Ô Thản Thành, nàng cũng từng được yêu cầu tương tự như vậy.
“Đi, xem có phải là cố nhân không .”
. . . . . . . ..
Tiểu Y Tiên hiếu kỳ đánh giá xung quanh đại sảnh đường . Dù có thơi đơn sơ
nhưng mà ngăn nắp gọn gàng, không nhiễm một tia bụi bẩn.
“Ca ca, có vẻ như người điều hành Đặc Nhĩ Các chi nhánh này thích sạch sẽ nhỉ
.”
Chiến Thần đang đếm lại số tiền trong trữ vật thì bị nàng hỏi, hắn kinh ngạc
.
“Đặc Nhĩ Các ...làm sao muội biết đây là chi nhánh của nó .”
Nàng kì quái : “Ca ca không nhìn bản hiệu à, trên đó có ghi đấy .”
“Ta làm sao biết, chỉ là nhất thời khó chịu nên đâm sang đây mua đồ mà thôi .
Nếu là Đặc Nhĩ Gia Tộc chi nhánh thì chắc ta phải tiêu tốn một ít thời gian
nữa rồi đây .”
Hắn từng ở Ô Thản Thành gặp qua Nhã Phi diễm nữ nhân kia, lần đó không cẩn
thận chịu nàng một cái nhân tình, làn này hắn có cơ hội nhất định sẽ trả lại
cho nàng.
“Ồ, còn tưởng là ai, không ngờ lại là cố nhân thật . Lại đây tỷ tỷ ôm nào ,
hai năm rồi đệ mất tích tỷ tìm đệ thật mệt .” Nhã Phi vừa thấy hắn lặp tức
nhào lại ôm hắn vào lòng.
“Buôn ...buôn … nghẹt thở …” Chiến Thần khuôn mặt bị hai trái bưởi đè ép không
thở nổi, vùng vẩy thì sợ tổn thương nàng . Hắn chỉ còn nước hưởng thức hạnh
phúc trong đau khổ.
“Ca ca, đây là ai .”
Tiêu Y Tiên nhìn hắn bị một người phụ nữ xa lạ ôm lấy, đặc biệt là cô gái ấy
còn là loại điện nước đầy đủ, ngực tấn công mông phòng thủ . Nàng cơ thể trở
nên cứng nhắc, sát khí từng tí ti tỏa ra.
. . . . . . . . . . . ..
Chiến Thần đổ mồ hôi từ trên người Nhã Phi rút ra vài cây châm.
“A nha, nhẹ tay thôi đệ đệ .”
Mỗi hắn rút một cây ra là rên la một tiếng . Vưu vật này quá ma mị đi, hắn
điều nhanh mất kiềm chế rồi, dù tâm thần hắn mạnh đến đâu thì trạch nam, xử
nam vẫn là bất diệt.
Hành trình tra tấn của hắn kết thúc khi cây châm cuối cùng được lấy . Nhã Phi
vịn lấy tay hắn đứng lên hỏi lấy.
“Cô bé đó là ai vậy, vợ nuôi từ bé à .”
“Còn thím là ai, tại sao lại thân mật với ca ca như vậy .”
Nhã Phi cảm giác như sụp đổ . Nàng mới mười tám thôi được không, làm gì lên
tới thím già như vậy, nàng cố gắng không bạo phát cười nhẹ.
Chiến Thần cười ha ha, hắn nghe thấy mùi không ổn từ lời nói của cả hai người
. Nhưng với vai trò là người trong cuộc, hắn quyết định bơ đi.
. . . . . . ..
“Thì ra là như vậy . Vân Hạc Đế Quốc muốn cạnh tranh thị trường với Đặc Nhĩ
Các sau . Nếu là như thế, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc nhất định cũng phải có hành động
chứ .”
Nhã Phi cười nhạt.
“Hành động gì, một đám lão già ngoan cố mà thôi . Những tên đấu sợ trước sợ
sau, ngay cả sảng nghiệp cũng có thể hi sinh vì an toàn của bản thân mà .”
Hắn đột nhiên mới nhớ ra . Nhã Phi dù rất thông minh, có thể trong vài năm từ
một người phụ nữ bình thường đến nắm trong tay toàn bộ nhân mạch của Mễ Đặc
Nhĩ gia tộc lớn nhất Gia Mã . Nhưng đó là việc có vài năm sau nữa khi mà Tiêu
Viêm thức tỉnh Dược Lão thành công, từ nay đến đó ít nhất còn phải 5 năm ,
hiện tại Nhã Phi chẳng hề có tiếng nói trong gia tộc.
“Nhã Phi tỷ tỷ, nếu có một vị luyện dược như Nhị hoặc Tam phẩm trợ giúp, tỷ
có mấy thành cơ hội giành lấy nhân mạch của mấy lão già đó .”
Nàng kỳ quái vì sao hắn hỏi như vậy, tròng lòng vẫn chưa hề nghĩ qua sẽ giành
lấy nhân mạch bao giờ.
“Nếu là Nhị Phẩm thì tỉ lệ không cao lắm, nhưng nếu là Tam Phẩm thì ta nắm
chắc mười thành sẽ điều khiển được ba phần mười gia tộc trong vòng một tháng
.”
Gia Mã Đế Quốc biết bao khổng lồ, là một gia tộc thương gia thì Đặc Nhĩ nhân
mạch phải lớn bao nhiêu . Nhã Phi lại dám nói chỉ một tháng có thể nắm lấy một
phần ba nhân mạch gia tộc nếu nói ra thì không biết bao nhiêu người sẽ cười hư
. Nhưng hắn thì lại biết, dù không cần Luyện Dược Sư chống lưng thì nàng cũng
chỉ tốn thêm thời gian để thống nhất gia tộc mà thôi.
“Nhã Phi, nếu ta có thể tìm ra Tam Phẩm Luyện Dược Sư ủng hộ cho ngươi .
Ngươi sẽ hứa với ta trong vòng một năm sẽ nắm quyền điều khiển cả Mễ Đặc Nhĩ
Gia Tộc chứ .”
Nàng kinh hãi . “Chẳng lẽ ngươi quen biết với vị Tam Phẩm nào sao . Nhưng có
điều, ta hiện tai vẫn không có khả năng chi trả …” Thuê người là phải tốn
công đấy, đạo lý này nàng vẫn biết.
“Ca ca là luyện dược sư mà, thím thân với ca ca như vậy, ca ca nhất định
không lấy tiền đâu ...a hi hi .” Tiểu Y Tiên chăm chú quan sát một con chim
nhỏ trên kệ đồ, thuận miệng nói ra .