:tiểu Y Tiên Sinh Tử Thần Châm .


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

“Hừm .”

Hắn trầm ngâm suy nghĩ một lát, sau đó lấy ra tất cả những dược liệu hắn dùng
chế tạo Luyện Thể Ma Đan mà hắn thu thập bấy lâu nay.

“Hiện tại linh hồn lực ta đã đạt đến Linh Cảnh . Luyện Tam giai đan dược dễ
như ăn cháo, có điều khổ nổi là không có dị hỏa tốt khiến đan dược dù có
thành cũng khó đạt hiệu quả tốt nhất . Kiểu này lúc về ta phải ghé Tử Tinh Dực
Sư Vương hỏi thăm Thú Hỏa mới được .” Hắn cười gian ác.

“Khai lò thôi .”

Gần mười phút sau.

“Ầm”

Tiểu Y Tiên ngồi ôm một con thỏ đút cho nó ăn, nghe thấy động tĩnh liền thở
dài.

“Ca ca lại tạc lô . Hiện tại ta chưa có sủng vật, đống dược liệu thất bại
phẩm đó lại bị con rết xấu đó ăn hết, thật là uổng mà .”

Kế tiếp như vậy gần ba canh giờ liền.

Chiến Thần luyện thành 7 viên Luyện Thể Ma Đan, thất bại hết 3 lần . Tỉ lệ
như vậy cũng xem là không tệ lắm đối với một Luyện dược sư.

“Khục khục … cmn, nếu không phải thử bỏ thêm một ít dược liệu thì tỉ lệ chắc
đã là được chín bỏ một rồi . Nhưng mà không sao, cuối cùng cũng coi như thành
công cải tiến lại một chút Luyện Thể Ma Đan .”

Luyện Thể Ma Đan sao khi hắn sử dụng một ít dược liệu thêm vào, mặc dù tỉ lệ
trở nên thấp xuống nhưng mà giai bậc lại tăng một cấp . Tất cả Ma Đan đã thành
Tứ Giai đan dược.

Một đứa bé 10 tuổi có thể luyện Tứ Giai Đan Dược là chuyện như thế nào . Chắc
đám trung vực Đan Tháp nghe thấy cũng phải sợ hãi té ngã.

“Hừm, chỉnh sửa từ Tam gia lên Tứ giai đan dược, ngươi cũng có năng khiếu
lắm chứ .” Yêu Thánh lúc này linh hồn lực đã hồi phục được phần nào, nàng đã
có thể dùng linh hồn thể hiện ra trước mặt hắn.

Chiến Thần cười khổ . “Nào có gì đâu, chế tác tăng lên cấp bậc đan dược rất
là khó nhưng không phải là chưa có người là qua . Dược Trần hay Tiêu Viêm điều
đã có thể làm được .”

Nàng mỉm cười.

“Bọn hắn là bọn hắn, ngươi là ngươi . Tên Dược Trần xuất thân từ Dược Tộc ,
Tiêu Viêm thì lại có hắn làm sư phụ, điều có dây dưa rễ má với Luyện Đan Sư
nghề nghiệp lâu đời . Mà ngươi thì khác, chỉ trong vòng hai năm tự học tập tu
luyện, chính tay mình có thể tăng lên đan dược đã xem như là kỳ tích rồi .”

Dẹp cái trò trêu đùa nhau . Chiến Thần mang theo mấy phần dược liệu phế nhét
cho Tiểu Bách ăn . À Tiểu Bách là con rết con hắn đem về, rết trăm chân nên
hắn gọi đại là bách thôi.

Tiểu Y Tiên nhìn thấy hắn vui vẻ như vậy là biết hắn vừa luyện đan thành công
nàng liền nhân cơ hội làm nũng.

“Ca ca, chúng ta đi đến thị trấn mua đồ đi, đồ dùng thường ngay ở nhà mau
sắp hết rồi .”

“Được, được . Đừng nhố nháo như vậy, lát nữa làm một ít thứ ngươi chờ một
lát ca dẫn ngươi đi .” Chiến Thần bị nàng làm nũng khó thể nào từ chối, ai
bảo nàng dễ thương quá làm chi.

Quay lại nơi bế quang . Hắn mang theo không ít ma thạch ma thú săn được cùng
một ít tiền tài kiếm trước kia rồi quay ra . Trước khi đi hắn còn không quên
để bên cạnh Tiểu Bách một ít thức ăn.

“Đi nào .”

Bế thân thể nhỏ nhắn, mềm mại không xương của Tiểu Y Tiên . Chiến Thần mở ra
Hắc Dực bay về Vạn Dược Trai, nơi cách đây vài ngày đường.

. . . . . . ..

Vạn Dược Trai.

“Bụp.”

“Người đã bán cho ngươi mấy viên Nhị Giai Ma Thú này là ai, nói mau .”

Mục Lục tham lam đạp bàn, ông chủ quán sợ hãi khai báo.

“Là hai đứa người thiếu niên thiếu nữ tuổi tác chừng 10 đến 14 tuổi . Họ
thường xuyên đến nơi này bán ra ma thú tinh thạch, các người muốn gây chuyện
thì cứ tìm bọn họ, ta chỉ làm ăn buôn bán thôi .”

Mục Lục xoa cầm, hắn chỉ là vô tình đi qua nơi vắng bóng người này thôi ,
không ngờ lại gặp được Nhị giai ma thú ma thạch khá nhiều trong một cửa hàng
nhỏ bé . Nhị giai ma thú tương đương Đấu Sư cường giả, hắn không tin khỉ ho
cò gáy này lại có người có thể đánh giết ma thú có Đấu Sư thực lực như vậy ,
hơn nữa còn không phải là số ít . Hắn chỉ muốn hỏi ông chủ để thử vận may ,
không ngờ lại chắn chắn ý nghĩ của mình.

“Không đời nào mười mấy tuổi lại có thực lực này được, chắn chắn mấy đứa nhóc
này đã tìm được bảo tàng của vị cường giả nào để lại .”

“Ông chủ, có thể cho ta xem chân dung của họ không .”

Người chủ quáng mập mạp thấy khách đến thì nhìn ra cửa, nghe Mục Lục hỏi thế
liền chỉ tay ra cửa lớn.

“Đấy, bọn chúng đấy .”

Mục Lục kinh hỉ quay đầu, đập vào mặt hắn là hai đứa bé . Gái thì đẹp như
thiên tiên, trai thì tuấn tú tuyệt luân, hắn chỉ nhìn diện mạo Chiến Thần
thôi mà cũng cảm thấy sâu đậm ghen ghét.

“Hai đứa nhóc kia đứng lại .”

Tiểu Y Tiên tung tăng nắm tay Chiến Thần bước vào Vạn Dược Trai thì đột nhiên
bị người gọi liền đứng lại liếc qua.

“Thúc thúc, ngươi kiêu ta .”

Mục Lục chỉ vừa thấy nàng nhìn qua, lập tức liền chảy nước miếng.

“Trời ạ, trên đời làm sao có cô bé nào tươi ngon mọng nước đến vậy . Sau khi
bắt được hai người, ta nhất định phải chiêu đãi cô nhóc này mới được ...khà
khà .”

Tiêu Y Tiên cách không xa thêm thực lực của nàng cũng không kém, nghe toàn bộ
ô uế ngữ của hắn làm nàng mặt nhỏ nhăn nhó, bỗng mỉm cười ngước lên nhìn
Chiến Thần.

“Ca ca, thúc thúc này quá bỉ ổi . Muội giúp thúc ấy một vài châm được chứ .”

Chiến Thần trong lòng cũng giận dữ, hắn cười cũng vô cùng tươi nói.

“Lần này ta cho phép .”

“Ca ca là tốt nhất .” Tiểu Y Tiên vui mừng cười hi hi.

Mục Lục nhìn hai đứa nhóc mãi lo nói chuyện không để ý, hắn có chút giận dữ
mắng.

“Hai tên súc sinh các ngươi …”

Tiểu Y Tiên xung quanh cơ thể một nguồn sát khí bức người tràn ngập qua làm
hắn lặp tức câm miệng nhưng cái gì đã nói là không thể rút lại, hắn đã thành
công chọc giận tiểu cô nương nhìn hiền lạnh nhưng thật ra là la lị bụng đen dù
Chiến Thần cũng phải sợ.

Nàng không cho hắn bất cứ cô hội nào mở miệng nửa, bàn tay lóe lên . Một
thanh kim châm dài chừng mười li bắn thẳng cổ họng Mục Lục . Nàng ra tay nhanh
tới chóng mặt, châm lại nhỏ đến không tưởng . Mục Lục chỉ trong khoảnh khắc
bị gần chục cái kim ghim lên người.

“Hừ, thúc thúc kinh tởm thế . Tiểu Y Tiên sẽ tận tình đối đãi .”

Nàng cười cười, từ nãy giờ nàng phóng các châm chỉ là ghim vào các huyệt tăng
phúc độ đau đớn vào thần kinh thôi, không hề có một kim nào là chí mạng cả.

Mục Lục cảm giác đấu khí trong cơ thể hầu như điều bị các kim châm mang theo
đấu khí quái dị phong tỏa hết . Hắn đột nhiên kinh hãi.

“Cách không dùng đấu khí chỉ có Đại Đấu Sư mới có thể làm được, chẳng lẽ
...không thể nào .”

Chiến Thần cười nhạt . Không ngờ tên ngu ngốc này cũng nhìn ra, nhưng mà tên
này chết chắc rồi, không cần ta phải ra tay.

Tiểu Y Tiên chỉ phóng thêm một châm nữa . Một châm này như bình thường nhưng
lại mang lại cảm giác như hồng thủy vỡ đê, một luồn đau đớn khủng bố nhất
cuộc đời của Mục Lục từng trãi qua.

“A a a a...Đau quá, mau cứu ta, cha ta là Mục Xà đoàn trưởng của Lang Dong
Binh Đoàn ….a a a .”

“Hắn nói gì cơ .” Chiến Thần cười tà tà . Tiểu Y Tiên mỉm cười ngây thơ nhắc
lại “Ấy nha, thúc thúc ấy bảo có cha là Mục Xà đoàn trưởng của Lang Dong Binh
Đoàn .”

Ông chủ nhìn không biết hai tên nhóc thâm tàng bất lộ này cười vì điều gì
nhưng nhìn Mục Lục lăn lóc dưới đất, lão ấy khó chịu hỏi.

“Tên này chừng nào mới hết điên lăn lốc la hét đây, chỗ ta còn làm ăn buôn
bán .”

Cả hai cùng nhìn nhau cười . Sinh Tử Thần Chăm của Tiểu Y Tiên là tuyệt kỹ
Chiến Thần sáng tạo cho nàng, uy lực thì không kém gì Địa Giai sơ cấp đấu kỹ
. Mục Lục trúng châm thì chắc chắn trăm phần trăm sẽ chết, đừng nói hắn chỉ
là một nho nhỏ Đấu Giả dù là Đấu Linh lơ là bị nàng chăm trúng thì cũng khó
sống.

“Ông chủ, cho ta đổi ít kim tệ .”

Chiến Thần móc từ trữ vật ra gần mười quả Nhị Giai tinh thạch cùng hai viên
Tam Giai tinh thạch bán cho ông chủ lấy lại cũng không ít kim tệ.

“Đa tạ bá bá .” Tiêu Y Tiên cười tươi như hoa, tựa như người lăn lốc đau đớn
chết đi sống lại nằm dưới đất không phải do nàng làm.

Hai người dắt tay nhau đi dạo phố, bỏ lại một đống lộn xộn cùng ông chủ Vạn
Dược Trai đổ mồ hôi hột hột.

“Hai đứa nhóc này rốt cuộc có lai lịch thế nào .”

“A a a a a…”

“Còn tên Mục Lục này, sao hắn không dám mang theo vài tên lính khiên xác về
cho người khác đỡ tốn công nhỉ .”

. . . . . . . . .


Vô Hạn Chiến Thần - Chương #8