Ngày Đi Học Đầu Tiên


Người đăng: bunnyanchoi1482

Một ngày mới lại bắt đầu. Hôm nay là ngày đầu tiên Quỳnh đến trường, cảm giác
hồi hộp làm Quỳnh lạnh người
- Ăn nhanh lên đi, chúng ta phải đến trường sớm
- Đến trường sớm làm gì?
- Đến sớm để cô quen với đi tham quan hết trường để còn biết nhà vệ sinh ở
đâu nữa chứ
- Tham quan nhà vệ sinh chi vậy trời
- Để con còn biết đường đến nhà vệ sinh mỗi khi gấp. Không khéo đến lúc đó
chạy khắp nơi tìm nhà vệ sinh thì khổ lắm (trêu ghẹo cho Quỳnh bớt căng thẳng)
- Anh làm như tôi ngốc lắm vậy. Đến nhà vệ sinh cũng không biết nữa hay sao
- Tôi đâu dám bảo đảm
- Anh............(Vẻ nóng giận)
- Thôi thôi đùa chút cho cô bớt căng thẳng thôi, tôi thấy cô đổ mồ hôi tay
kìa. A9n nhanh đi rồi đi, nếu hông nhanh tôi bỏ cho cô đi bộ bây giờ
- Thách anh đó . Nhoằm nhoằm (ăn thật nhanh)... Xong rồi, đi thôi
Sau đó Minh cùng Quỳnh lên xe chạy đến trường. Cả trường ai cũng nhìn Quỳnh.
Quỳnh mắc cỡ nên lúi húi đi sau lưng của Minh. Minh thấy vậy nên đợi Quỳnh đi
lên bằng mình rồi bất chợt nắm tay Quỳnh. Thì thầm nhỏ vào tay Quỳnh
- Cô làm gì vậy, tự tin lên
- Nhưng nhiều người nhìn tôi ngại quá
- Không có gì phải ngại đâu. Nghe tôi nè, ưỡng ngực, thẳng lưng, mỉm cười
- (Làm theo)
- Đúng rồi, bây giờ cô đang là tâm điểm của mọi người, vì vậy hãy biểu hiện
thật tốt để người khác không xem thường
- Ừm
Đang đi thì một đám nam sinh trong trường tiến lại gần chỗ của Minh và Quỳnh,
cả đám đứng trước mặt của 2 người tỏ vẻ rất kênh kiệu. Một tên trong đó lên
tiếng
- Girlfriend you lah
- Yeah, What's not
- No, Happy . bye
Quỳnh ngơ ngác không hiểu gì, bọn vừa đi, Quỳnh liền hỏi Minh
- Hai người nói cái gì vậy?
- Cô không biết hay giả vờ không hiểu vậy?
- Không biết thật mà
- OMG ...... Tên đó hòi tôi là cô là bạn gái tôi hả
- Vậy anh trả lời như thế nào?
- Tôi nói ừ
- Sao anh lại ừ, xạo quá
- Ê ê, trên cơ sở pháp lý, cô là vợ tôi đó nhe
- Vợ cái con.......khỉ khô á
- ( Tính cốc cho một cái)
Reng ........reng........reng.......reng.......reng.....
- Tới giờ rồi đi thôi (kéo..........chạy)
- Ái từ từ đã
Chạy một mạch vào lớp. Vừa bước vào lớp, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Quỳnh. Minh
nắm tay Quỳnh dẫn vào lớp. Dẫn Quỳnh lại chổ của Minh ngồi cùng nhau
- Nè, sao mọi người nhìn tôi ghê thế?
- Chắc tại người ta thấy cô đẹp thôi
- Anh nói vậy tôi ngại lắm à nha
- Nói vậy thôi, tại cô đi chung với tôi nên mới khiến người khác chú ý vậy đó
- Có cần phải khoa trương vậy không
- Tôi nói thiệt đó. Tin hay không tùy cô à (cười đểu). Thầy vô kìa im đi. Ông
thầy này nổi tiếng khó lắm đó, ai cũng sợ ông ta, cẩn thận đó
- Ờ......ghê zạ
Giờ ra chơi, Minh với Quỳnh ngồi dưới một gốc cây ăn trưa. Quỳnh nhìn thấy một
Người đi qua liền vỗ vỗ tay Minh, chỉ vào người đó
- Minh Minh, anh đó đẹp trai quá, là ai vậy anh biết không???? (Nhìn với ánh
mắt đầy ngưỡng mộ)
- (Minh nhăn mặt) Hắn ta có gì đâu mà đẹp, tôi mới đẹp nè, sao không thấy cô
khen tôi đi
- Anh sao mà đẹp bằng anh đó chứ (Nói đùa)
- Hứ, tôi mà không đẹp trai hả. (Minh bẻ đầu Quỳnh quay về hướng của mình).
Không cho cô nhìn nữa
- Á trời......anh làm cái gì vậy????. Không cho tôi nhìn anh đẹp trai hả. Xấu
tính quá
- Cô......Cô mà nhìn nữa là tôi mặc kệ cô đó nha.(Bỏ đi vào lớp một mình
không thèm nhìn lại)
- (Kinh ngạc về thái độ giận lẫy của Minh) Người gì mà kỳ cục .....kẹo. Khó
khăn, khó ưa.
Đến giờ tan học, Minh chở Quỳnh về, Minh thì đang giận lắm mà Quỳnh thì vô tư
như không hề có chuyện gì xảy ra. Điều đó làm Minh không vui chút nào. (Chắc
yêu người ta rồi. Có lẽ tại GHEN) :v


Vợ Giả - Chương #7