Chuyến Đi Chơi


Người đăng: bunnyanchoi1482

Sau bữa ăn :
- Minh, con rãnh thì dẫn Quỳnh đi chơi cho biết đó biết đây.
- Thôi con làm biếng lắm mẹ ơi
- Cái thằng này, sao mà kỳ cục vậy?
- Dạ thôi được rồi bác, con mới qua mà, từ từ rồi đi chơi cũng được, hihi
- Không được, con đi một mình thì bác đâu có yên tâm. Minh nè, mai con dẫn
Quỳnh đi chơi đi, mai chủ nhật con được nghĩ mà
- Dạ, được rồi, đi thì đi (đúng là phiền phức mà)
Sáng hôm sau, sau bữa ăn sáng
- Cô lên thay đồ đi, tôi dẫn cô đi chơi cho biết
- Anh chịu cùng tôi đi chơi thiệt hả???????
- Không lẽ giả trời
- Tôi làm sao biết được anh nói thật hay xạo
- Cô nói gì ??? (Tỏ vẻ giận dữ)
- À hông có gì, tôi đi thay đồ
Chạy một mạch lên phòng, 20p sau
- Chúng ta đi được rồi
- Cô làm cái cái ...... sịt ....... gì mà lâu quá vậy
- Méc cúp
- Bày đặt tiếng anh đồ
- Hì .... đi đi nhanh đi
2 đứa lên xe, Đi khu vui chơi Walt Disney, đến nơi
- Choaaaaaa ....... khu vui chơi ở đây lớn thật đấy
- Tất nhiên rồi (Cười đểu)
Khu vui chơi thì lớn, người thì đông, mà Quỳnh thì chạy lung tung nên cả 2 lạc
nhau làm cho Minh đi tìm khắp nơi, đến lúc biết mình bị lạc liền tìm điện
thoại gọi cho Minh nhưng chẳng mai lúc sáng do đi gấp quá nên Quỳnh để quên
điện thoại ở nhà.
- Chết oy . Để quên điện thoại rồi, làm sao đây. hix hix
Vì vốn từ ngữ tiếng anh của Quỳnh hông được thạo nên không thể hỏi đường về,
Quỳnh ngồi xuống một băng ghế gần đó buồn hiu. Còn Minh thì chạy đi khặp nơi
tìm Quỳnh
- Cái con nhỏ ngốc này, không biết bây giờ đang ở đâu nữa? Chạy lung
tung.......bực mình quá đi
Sau một lúc tìm kiếm, cuối cùng Minh cũng tìm được Quỳnh. Minh gọi to, Quỳnh
nhìn thấy Minh liền chạy tới ôm lấy Minh khóc nức nở
- Thôi nín đi ( xoa đầu Quỳnh) Ai kêu cô chạy lung tung làm gì. Cô có biết là
cô làm tôi lo lắng lắm hông
- Anh mà cũng biết lo cho tôi nữa à?
- (Đỏ mặt) Không phải, tại tôi lo là về nhà sẽ bị mẹ tôi mắng thôi. Chắc cô
đói rồi, cô có muốn ăn gì không
- Có, tôi hiện bây giờ đang rất rất rất là đói. Anh có đủ tiền trả hông đó
- Con ngốc ( Cốc vào trán), mau đi thôi
Minh chở Quỳnh tới môt nhà hàng, trông thật sang trọng. Lúc xem menu
- Tôi muốn ăn muốn này .....này.......này..... và cả cái này nữa
- Cô có ăn hết không đó
- Sao, anh sợ tốn tiền à
- Không phải, gọi thức ăn nhiều mà không ăn hết sẽ bị phạt đó
- Vậy hả. Anh đừng có lo, tôi giải quyết cho :) (Nháy mắt)
Cái nháy mắt của Quỳnh làm Minh giật mình, Minh nghĩ thầm (Mắt con nhỏ này
biết truyền điện à) - Tim đập nhanh
Sau một lúc ăn uống no nê, hai người trở về nhà, trời cũng gần tối rồi.
- Nè, về nhà đừng nói là chúng ta bị lạc nhau nhe
- Sao vậy????
- Vậy mà cũng hông biết nữa hả. Vì nếu để mẹ biết tôi để cô bị lạc thì mẹ tôi
sẽ mắng tôi đấy
- Ờ ờ, biết rồi, nói nhiều quá
Chuyến đi chơi đầu tiên với chồng giả của Quỳnh là vậy đó. Mệt chết được


Vợ Giả - Chương #4