Tôi Phải Trở Về


Người đăng: bunnyanchoi1482

Nụ hôn không chỉ nhẹ nhàng, dừng lại ở đó mà ngày càng quyết liệt hơn. Đang ở
lúc cao trào, ngọt ngào nhất thì đột nhiên cửa nhà mở ra. Mẹ Minh bước vào. Nụ
hôn bị gián đoạn
- Ất ô ......lại nữa à....có lẽ mẹ về không đúng lúc nhỉ????? (Cười)
Quỳnh ngại quá nên đẩy Minh ra
- Hai đứa cứ tiếp tục đi. Mẹ đi ngủ trước đây
- Ơ....mọi chuyện không phải như vậy đâu mẹ...ơi - Lỡ lời gọi mẹ Minh bằng mẹ
luôn
- Hai con không cần phải ngại? Mẹ hiểu....mẹ hiểu mà (cười xong bỏ vào trong)
Quỳnh quay qua trách móc Minh
- Tại anh đó....biết trước mọi chuyện làm mẹ hiểu lầm thế này thì em đã không
lo cho anh rồi
- Mẹ hiểu lầm càng tốt mà....có sao đâu
- Em hông thèm nói chuyện với anh nữa......em đi ngủ trước đây (bỏ đi)
- Em không đợi anh vào ngủ cùng à
- (Quay đầu lại nhìn......chớp chớp mắt) Có chuyện đó sao?
- Nhưng mà hôm đó.......
- (Chen ngang) Không có chuyện đó lần thứ hai nữa đâu...BYE.......Sáng mai
gặp lại..
Minh ấm ức - Xém chút nữa là xong chuyện rồi....Tức thiệt
Sáng hôm sau, Quỳnh vừa mở mắt ra thì thấy Minh đang ở trước mặt
- Á.....á........a....a...a. anh làm gì ở trong phòng em
- Đâu có, anh chỉ vào xem em ngủ thôi, sẵn tiện gọi em dậy luôn
- (Gờ tay lên trán Minh) Anh đâu có bị bệnh gì đâu ta, sao tự nhiên tốt với
em ghê gớm vậy
- Hì.......thì anh muốn cảm ơn em chuyện tối hôm qua đó mà..
- Chuyện gì đâu....em quên mất tiêu rồi (Giả vờ ngu ngơ)
- Thì chuyện......
- (Cắt ngang) Em phải thay quần áo....anh ra ngoài trước đi
- Okey.....(ra ngoài) Nhưng vẫn đứng đợi trước cửa (Bám dai)
20 phút chuẩn bị, Quỳnh vừa bước ra ngoài thì Minh lại đứng ngay cửa đợi
- OMG......lại gì nữa đây?
- Đâu có.....anh chỉ đợi em thôi mà....
- Vậy bây giờ em đi được rồi chứ
- Tất nhiên....em cứ tự nhiên
Quỳnh thật khó chịu khi đang ăn uống ngon lành mà lại bị người khác chú
ý..Minh ngồi nhìn Quỳnh ăn...
Minh chở Quỳnh đến trường...
- Em đợi anh chút nhe
- Được rồi......em sẽ đợi
Quỳnh dự định là nhân lúc Minh đi gửi xe thì sẽ trốn vào lớp trước
Quỳnh trốn hết chỗ này đến chỗ khác.......chen lẫn vào những đám đông, chui
vào mấy bụi cây tính chạy vào lớp thì bị Minh nắm Balo kéo lại
- aaaaaaaaa
- Đi đâu mà vội vậy.....Không đợi anh hả....(Cười giả tạo)
- à.....em.......à.....em đi ôn bài
- Em xạo anh hả....hôm nay không có bài gì ôn đâu.....Đi theo anh
- Đi đâu?
- Đi chơi....
- Hông đi đâu....
- Có đi không?
- Không
- Có đi không
- Đi
Vừa đi, Minh tìm mọi cách để nắm tay Quỳnh. Nhưng vừa định nắm tay thì điện
thoaị Minh reo lên
- Chết tiệt... Alo....(Bạn Minh gọi đến)
Đi lên cầu thang...Minh thu hết can đảm đẩy Quỳnh vào tường muốn hôn Quỳnh,
hai người nhìn nhau châm châm....mặt cả hai áp lại gần nhau hơn.....gần nhau
hơn thì chợt. Lại có tiếng chuông điện thoại reo lên bài nhạc Close To You
- (Cười) Xin lỗi điện thoại của em . Quỳnh quay mặt qua hướng khác nói chuyện
- Alo....con nghe mẹ...(Mẹ Quỳnh gọi)
- Ba con mắc bệnh nặng rồi......bây giờ mẹ đang ở trong bệnh viện....
- Sao lại như vậy
- Mẹ chỉ điện thoại nói cho con biết thôi.....con không cần lo lắng quá
đâu....Thôi mẹ cúp máy đây
Quỳnh nghe xong tái cả mặt, lo lắng không yên
- Có chuyện gì vậy?
- Không có gì đâu anh
- Không được, em phải về .......
Quỳnh nói dứt lời liền chạy ra khỏi trường. Minh đuổi theo nhưng không kịp
Quỳnh đón xe buýt trở về nhà Minh thu dọn đồ đạc. Bác Chi thấy Quỳnh về sớm
nên ngạc nhiên hỏi
- Sao con về giờ này. Thằng Minh đâu....nó không cùng con về à
- Dạ...không phải....tại nhà con có chuyện rồi...Bây giờ con phải trở về Việt
Nam ngay
- Con đi liền à
- Dạ.......(Quỳnh gấp rút xếp quần áo vào Vali) . Con đi đây ạ
- Con cẩn thận đó
Quỳnh lập tức ra sân bay, mua vé máy bay chuyến sớm nhất bay về Việt Nam
Chiều Minh trở về nhà, đi khắp nhà tìm Quỳnh mà không thấy đâu
- Ủa mẹ, Quỳnh đâu rồi
- Nó không nói con biết sao? Nó về Việt Nam rồi
- Sao mẹ không nói con biết sớm (Chạy ngay lên phòng)
- Cái thằng này......mày có hỏi mẹ đâu mà mẹ nói.......Nhanh đi xuống ăn cơm

- Con không ăn đâu mẹ ơi? (Mặc áo khoác vào)
- Con đi đâu đó
- Con đi đến chỗ làm xin nghĩ vài ngày rồi con bay về Việt Nam tìm Quỳnh
luôn. Mẹ không cần lo cho con đâu
- Con đi gấp vậy hả? Không đợi mai hãy đi
- Con đợi không được đâu mẹ à......Thôi con đi đây ..
Đón taxi đến Nhà Hàng xin nghĩ việc, ngay sau đó lập tức Minh chạy đến sân bay
- Còn một chuyến về Việt Nam nữa nhưng mà đến sáng mai cơ à.....Trời ạ
Minh quyết định vào thuê phòng ở một khách sạn gần sân bay để sáng mai đi sớm
Sáng hôm sau, Minh lên máy bay, theo Quỳnh trở về Việt Nam
Chuyến bay của Quỳnh đến nơi. Quỳnh bước ra khỏi máy bay
- Chào Việt Nam thân yêu. Tôi lại trở về rồi


Vợ Giả - Chương #20