Chương 18: Ly Hợp Khống Căn Thuật.


Người đăng: thientruongdan

Thấy Tường Minh bắt trước điệu bộ của mình cùng câu trước đó mình mới nói, Mạnh Văn Hinh liền a lên một tiếng mắng hắn tiểu quỷ, nhưng chưa nói xong liền phát hiện ra số điểm cống hiến trên môn bài của Tường Minh nhiều quá sức tưởng tượng của ông mà kinh ngạc thốt lên.



Mới đầu Mạnh Văn Hinh kinh ngạc bởi Tường Minh mời có tu vi Lưu Khí kỳ tầng một mà đã dám tham gia thì luyện, lại còn an toàn không có sao. Chưa hết ông lại phát hiện số điểm cống hiến trên môn bài của hắn nhiều hơn ông tưởng tượng gấp hơn chục lần, ông không nghĩ đến cơ duyên trong thí luyện của hắn lại tốt như vậy.



-Hi. Có chuyện gì vậy sư bá, thấy sư điệt nói nhớ người mà người vui sướng như vậy sao?



Thấy Mạnh sư bá kinh ngạc như vậy khi xem điểm cống hiến của hắn, hắn liền đáng lạc hướng đổi sang chủ đề cũ.



-Ài! Cái thằng tiểu quỷ...của người đây, cầm lấy đi.



Sau khi nhập thêm điểm cống hiến cho Tường Minh, Mạch Văn Hinh liền thở dài cảm thán trả lại môn bài cho hắn mà tiếc cho hắn có cực tạp linh căn. Ánh mắt ông nhìn hắn có một chút bi cảm.



-Sư bá..., sư điệt cáo từ.



Nhận lấy môn bài, hắn nghĩ có lên hỏi một chút về luyện đan thuật từ sư bá hay không, nhưng nghĩ hắn còn chưa có thể khống hoả được. Hơn nữa hắn cũng còn có Bách Luyện Thảo Khí tàn quyển, trong đó cũng có không ít phương pháp luyện đan. Nghĩ như thế hắn liền thôi không hỏi nữa, ngay lập tức cũng muốn cáo từ trở về căn nhà gỗ nhỏ trong dược viên của mình, tìm hiểu mấy thứ đồ cha hắn để lại và còn cả viên hắc thạch kia nữa.



Nhận lời cào từ của Tường Minh, Mạnh Văn Hinh không có nói gì nữa mà chỉ gật đầu, quay về sau giá bày thảo dược tiếp tục công việc của mình.



Tường Minh một mạch đi thẳng về căn nhà gỗ nhỏ của mình, về đến nơi hắn đóng kín cửa, ngồi khoanh chân trên giường, cho tay vào ngực lấy ra túi trữ vật cha hắn để lại.

Hắn liền lấy ra một đống ngọc giản trong đó có công pháp, pháp thuật, bên cạnh đó còn có hòn đá đen thu được trong bí cảnh thí luyện nữa. Nhìn đi nhìn lại cũng chẳng có gì là thu hút cả, điểm chú ý nhất là nó hình cầu, bề mật nhám mịn.



Tường Minh cần hòn đá đen lên nhìn ngắm, đưa lên cạnh tai lắc lắc, cũng không thấy có động tĩnh hay tiếng kêu được phát ra từ bên trong hòn đá đen đó.



Tường Minh lại đập đập vào thành giường, không kết quả, lại cầm ra ngoài kê lên đá đập, mới đầu dùng chút ít sức lực, hắn không hề thấy có chút gì thay đổi trên bề mặt hắc cầu. Thấy thế hắn liền toàn lực dập viên đá trong tay thì vỡ ra mà hắc cầu không hề hấn gì.



Không hề thất vọng mà còn hưng phấn hơn, hắn liền chạy vào nhà, lại ngồi khoanh chân trên giường, thử vận linh lực truyền vào xem sao. Hắn nghĩ đây là một loại pháp khí nào đó mà thôi, nên nhớ ra có thể dùng linh lực truyền vào, lần nay hắn cũng tương tự như dùng tác động vật lý trước đó vậy, không có gì thay đổi.



"Chẳng lẽ ta lại thua cục đá xấu xí ngươi sao"



Tường Minh đã bắt đầu cảm thấy bực mình lẩm bẩm.



"Hay là..."



Chợt một ý nghĩ loé lên trong đầu hắn, hắn nhớ đến túi trữ vật của cha hắn để lại, khi chưa nhỏ máu, hắn không thể nào đưa thần thức vào được, nhưng khi nhỏ máu nhận chủ, hắn liền có thể đưa thần thức vào mà lấy đồ ra ngoài.



Không nghĩ nhiều hắn liền lấy ra một cấy tam lăng châm, châm nhẹ vào đầu ngón trỏ tay trái, nặn một giọt tinh huyết nhỏ lên hắc cầu.



"A! Quả nhiên có phản ứng!"



Thấy giọt tinh huyết từ từ biến mất, hắn liền vui mừng a lên. Nhưng đợi lúc lâu khi tinh huyết biến mất mà không thấy hắc cầu có điểm thay đổi gì nữa hắn cau mày, cầm hắc cầu lên, vận linh lực theo kinh mạch ở tay truyền vào hắc cầu.



Lại vẫn không thấy gì cả, hắn liền dùng thêm thần thức truyền vào hắc cầu.



-Xuy....



Lúc này bất thình lình hắc cầu phát ra một đạo hắc sắc quang mang cùng âm thanh rất nhỏ, cùng với đó từ trong hắc sắc quang mang bắn ra một hạt ánh sáng trắng bằng hạt đậu thẳng đến mi tâm hắn.



Hạt ánh sáng trắng với tốc độ kinh khủng bắn thẳng đến mi tâm Tường Minh, sau đó liền nhập vào trong não hải của hắn.



Mặc dù hắn tu tập Cước Ảnh Quyền Cương Công, tốc độ phản ứng cũng khá nhanh, nhưng so với hát ánh sáng trắng kia chỉ như con nít chạy đua với người khổng lồ mà thôi. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, tất cả không đến một hơi thở làm cho hắn giật mình hoảng hốt không thôi.



Cùng với hạt ánh sáng trắng nhập vào mi tâm, hắc cầu bắt đầu hút linh lực, thần thức, tinh huyết của hắn. Thấy không ổn, linh lực hắn không nhiều nhưng với tốc độ này chỉ rất nhanh hắn sẽ bị khô kiệt linh lực trong kinh mạch, nhục thể. Lại thêm thần thức, cũng bị hắc thạch hút làm cho đầu hắn ong ong lên đau đớn giữ dội. Tinh huyết cũng đã bắt đầu có dấu hiệu khô đi, hắn cảm thấy thân hình chỉ còn có da bọc sương mà thôi, hắn lăn lộn, tay muốn buông hắc cầu nhưng không thể nào. Hắc cầu như đang chìm vào da thịt hắn, vẫn tiếp tục hút tinh huyết, linh lực cùng thần thức.



Trong vùng vẫy, giãy dụa hắn nhắm mắt ngẩng mặt lên lóc nhà như đang nhìn trời mà thì thào than vãn trong tuyệt vọng.



"Cuộc đời ta chấm dứt ở đây ư?"



Những hình ảnh cha hắn đưa hắn đi khắp nơi chơi đùa, hắn tu tập công pháp võ học phàm nhân, hắn cùng với Hạnh Mai gặp nhau cùng nhau lập song tu chi ước. Tất cả lướt qua rất nhanh trong đầu hắn, hắn từ từ ngả xuống, khoé mắt rịn ra một giọt lệ, hắn nằm bất động trên giường bộ dạng không khác nào một cái xác khô.



.....



Không biết trải qua bao nhiêu lâu, thân thể của Tường Minh bắt đầu được đầy đặn trở lại bình thường như trước. Lúc này hắn mở mắt ra, kinh ngạc đánh giá lại thân thể mình một lần, hoàn toàn không còn khô quắt tong teo nữa. Ngẩng lên nhìn xung quan một lượt hắn mới biết, hăn vẫn còn đang ở trong ngồi nhà gỗ nho nhỏ của mình trong dược viên, không phải ở địa phủ hay thiên đàng gì gì đó.



-A!



Hắn chợt phát hiện linh lực của mình lại vẫn còn đó, nhưng có vẻ nhiều hơn một chút ít so với trước liên a lên kinh ngạc. Lại để ý đến bàn tay phải, lúc trước, trước khi hắn ngất đi hắc cầu đã dần dần chui vào trong lòng bàn tay phải của hắn mà hắn không cách nào tách nó ra được. Giờ phát hiện lòng bàn tay hắn không hề có vết thương nào hắn càng kinh ngạc hơn mà dẫn đến hoảng sợ.



Bởi trước đó hắn biết rõ, viên hắc cầu này hắn kê đá để đập cũng không có hề hấn gì, mà trước đó chìm vào tay phải hắn, lại không hề có vết thương nào, điều này làm cho hắn hết sức khó tin, sợ hãi. Hắn liền điều động thần thức của mình kiểm tra thân thể một lượt xem sao.



-Ồ!



Khởi động thần thức hắn liền phát hiện trong đầu hắn nhiều hơn một số tin tức mới, liền lại một lần nữa kinh ngạc ồ lên. Lập tức Tường Minh nhắm mắt khoanh chân định thần xem xét một lượt những thông tin đó.



-Là Ly Hợp Khống Căn Thuật?



Không kìm được hắn đứng phắt dậy, kinh hô, thân thể hắn bắt đầu run rẩy càng lúc càng mạnh.



Phải đến hơn nửa ngày sau đó Tường Minh mới hít sâu mấy cái liên tục, lấy lại bình tĩnh. Từ những thông tin mới trong đầu đó hắn biết được đó là một loại pháp thuật tên là Ly Hợp Khống Căn Thuật.



Thuật này dưới phụ trợ của Không Căn thạch mà điều khiển linh căn trong cơ thể để tu luyện. Chỉ mới biết đến đây thôi, Tường Minh đã sướng run rồi.



-Ha Ha.



Ngồi lại xuống giường hắn sung sướng cười lớn, không ngờ rằng cơ duyên của hắn lại tốt như vậy, lại càng không thể ngờ trước đó tin chắc mình phải bỏ mạng. Nhưng sau khi tỉnh lại liền phát hiện, cơ thể hắn không có sảy ra chuyện gì mà đó là do Khống Căn thạch dung nhập vào nhục thân, cốt tuỷ cùng kinh mạch.



Nhưng tại thời điểm hắn dùng đến thần thức kiểm tra thân thể mình, lượng thông tin kia đã cho hắn biết Khống Căn thạch đã thanh lọc linh căn cho hắn trở lên tinh thuần hơn, đồng thời Khống Căn thạch hoà tan vào cơ thể hắn, từ đó liên hệ với Ly Hợp Khống Căn Thuật mà cho hắn chủ động điều chỉnh linh căn bản thân để tu luyện công pháp dẫn động linh khí luyện hoá thành linh lực cho bản thân dùng.



-Phù!



Tường Minh cố gắng lấy hết sức hít sau một hơi, liền thở mạnh ra bằng đường miệng gượng ép bản thân bình tĩnh trở lại.



Khoanh chăn trở lại, Tường Minh Liền nhắm mắt tiếp tục tìm hiểu những thông tin trong đầu, được một lúc hắn liền ngán ngẩm thở dài thườn thượt.



Qua những thông tin ấy hắn biết được.



Điều kiện để tu luyện Ly Hợp Khống Căn thuật chính là phải có được Không Căn Thạch dung nhập vào cơ thể. Nói đúng hơn là để Khống Căn thạnh dung nhập vào toàn bộ cơ thể, làm tăng tính tinh thuần của linh căn, đồng thời làm cho linh căn viên mãn, sau đó thì Khống Căn thạch và linh căn hoà làm một với nhau. Nhờ sự hoà hợp đó mà có thể tuỳ ý khống chế điểu khiển linh căn.



Mà Khống Căn Thạch lại phải là cực tạp linh căn mới có thể dung hoà cùng làm cho linh căn viên mãn. Điểm này làm cho Tường Minh thập phần cảm thán mình may mắn không thôi, hắn nghĩ, giả như hắn là tạp linh căn 8 thuộc tính vậy chính hắn lại là phế nhân thực thụ rồi. Đâu có thể dung nhập được Khống Căn Thạch cùng tu luyện Ly Hợp Khống Căn thuật để có khả năng tu luyện chứ.



Thêm nữa đó chính là, để có thể duy trì tu luyện lâu dài và sử dụng được hết khả năng của tất linh căn, nên có một bộ công pháp nhiều thuộc tính phù hợp với linh căn bản thân có.



Đến đây hắn mới ngã ngửa, trước giờ hắn không có nghe đến công pháp nào có đủ 9 thuộc tính, cho dù là công pháp 5 thuộc tính ngũ hành cũng khó thấy rồi. Hắn trước giờ chỉ nghe nói công pháp đơn thuộc tính mà thôi. Nói như vậy không phải hắn đã hết hy vọng rồi hay sao?



Điều này khiến hắn buồn rầu cả nửa ngày, sau cùng hắn quyết định trước tu luyện Ly Hợp Khống Căn Thuật đã, sau đấy liền tu luyện một mạch tăng tiến tu vi, kế sau đó đi tìm kiếm công pháp thích hợp cho bản thân tu luyện.



(Bắt đầu từ đây, tên kia bắt đầu có thể tu luyện, đồng thời cũng sẽ có nhiều tình tiết hấp dẫn ly kỳ. kính xin các vị tiền bối độc giả nhiệt tình ban cho ít điểm ái mộ, đồng thời nhận xét góp ý để có những chương truyện hay hơn nữa. Tác xin cảm ơn)


Vô Cực Tấn Thần - Chương #18