Chương 1: Vân Vực Thí Luyện


Người đăng: thientruongdan

“Ồn ào, xì xầm, bàn tán,...”



-Tất cả im lặng!



Tiếng nói đầy uy nghiêm vang vọng khắp quảng trường, lập tức cả quảng trường rộng hơn một mẫu im phăng phắc.



Trên đài một người trung niên khoảng 42 tuổi đã xuất hiện từ lúc nào không ai chú ý. Tiếng nói uy nghiêm vang vọng kia chính từ miệng y mà phát ra. Người này cao 1m7 hơn, mang bộ thanh y, mái tóc đen nhánh dài được buộc hững hờ sau lưng, đôi mắt sáng kỳ lạ cứ như có thể nhìn thấy bất kỳ hành đồng của ai đó trong cả biển người dưới đài cao vậy. Lướt qua dưới đài một lượt y cao giọng nói:



-Hôm nay tập hợp tất cả các đệ tử trong bản môn tới đây vì mục đích gì chắc hẳn ai cũng đã rõ...



Y dừng lại một chút, lại lướt qua hết một lượt dưới đài cao, giọng nói cao cao uy nghiêm từ miệng y lại tiếp tục vang vọng.



-Uh! Là đợt thí luyện thứ 50 của “Cửu Liên” phái chúng ta. Cứ như vậy 5 năm một lần tiểu thí luyện dành cho các đệ tử nội môn cũng như ngoại môn tu vi dưới “Lưu Khí” cảnh tầng 4. Nhưng! Trùng hợp thay đợt thì luyện này cũng là lần thứ 25 thí luyện cấp trung dành cho “Lưu Khí” cảnh tầng 4 đến tầng 9. Bởi vì thế ta thông báo cho các đệ tử biết, đợt thí luyện này chưởng môn nhân quyết định gom thành một đợt, các thành viên tiểu thí luyện và các thành viên thí luyện cấp trung sẽ cùng nhau đi vào “Vực Vân Sơn Lâm” tiến hành thí luyện.



Tiếng nói vừa dứt trên quảng trường lại vang lên những tiếng bàn tán, kinh hỷ, lo âu, tính toán,...



Kỳ thật “Nam Lạc tu chân quốc” là tu chân quốc cấp 4 tầm trung. Cũng dễ hiểu vì cả tu chân quốc này có duy nhất tồn tại một tu sĩ tu vi “Kết Đan Trung kỳ”. “Nam Lạc tu chân quốc” gồm tam cốc, lục môn, cửu phải. Là những thế lực tu chân tồn lại có truyền thừa. Trong đó thực lực thấp nhất là “Cửu Liên môn”, chỉ là môn phải cấp ba tầm trung. Tương đương có tồn tại một tu sĩ tu vi “Ngưng Dịch Trung Kỳ”, vậy thôi cũng đã là thái thượng trưởng lão trong môn rồi.



“Cửu Liên Môn” nằm tại cực đông của “Nam Lạc Tu Chân Quốc” tiếp giáp “Bình Dương Hải”, phạm vi diện tích 10000 dặm vuông. Vị trí xây dựng trụ sở của môn phái được đặt cách “Bình Dương Hải” 200 dặm trên “Cửu Liên Sơn”. Sở dĩ gọi là “Cửu Liên Sơn” là vì tại núi này trên đỉnh có 9 khối cự thạch lớn hình cánh hoa sen. Cũng là vì trong phạm vi thuộc về Cửu Liên Môn thì trên Cửu Liên Môn linh khí dày đặc hơn.



Cửu Liên Môn là môn phải có đặc điểm rất riêng biệt, gồm một ngọn Chính Phong ở giữa xung quanh có chín ngọn núi phụ. Lần lượt là Thổ Liên Phong, Kim Liên Phong, Hoả Liên Phong, Thuỷ Liên Phong, Mộc Liên Phong, Phong Liên Phong, Lôi Liên Phong, Băng Liên Phong và Thường Vụ Phong.



Chín ngọn Liên Phong này không ngẫu nhiên mà đặt tên như vậy. Trùng hợp thay ở mỗi ngọn lại mang một thuộc tính ngũ hành hoặc là có điều kiện thuận lợi để đệ tử có linh căn trùng hợp đến tu luyện. Duy chỉ có Thường Vụ Phong là nơi không mang thuộc tính nào, không mang thuộc tính ngũ hành nhưng linh khí ở đây so với tám núi khác chỉ kém hơn một chút mà thôi. Tại đây được đặt phường thị nội ngoại giao dịch, các tức lầu, tửu lầu cho khách nơi xa đến. Đồng thời còn có Phân Nhiệm Các chuyên thông báo phân phó nhiệm vụ xuống trên cho các đệ tử nội ngoại môn. Ngoài ra còn có Thu Nhiệm các là nơi thu nhận các vật phẩm của các để tử đi làm nhiệm vụ về, cấp điểm cống hiến và khen thưởng tại chỗ tuỳ theo người nhận nhiệm vụ có khen thường kèm theo.



Bình Dương Hải vốn dĩ có cái tên này là vì vào buổi sớm bình mình, cảnh tượng chẳng khác nào tiên cảnh. Mặt Bình Dương Hải phảng lặng, linh khí ít tạp khí nhất, thích hợp cho tu sĩ nhập định tranh thủ tu luyện, phản chiếu hình ảnh mặt trời những áng mây trắng hồng...



Lại nói, từ khi khai sơn lập phái đến nay đã hơn ba trăm năm, tiểu thí luyện cứ 5 năm một lần, thí luyện cấp trung thì 10 năm một lần. Mục đích của việc thí luyện là các đệ tử Lưu Khí kỳ tầm dược thảo, tầm khoáng vật và cơ duyên đột phá bình cảnh tấn cấp. Cũng là từ thì luyện đào tạo để tử có tư chất tốt càng trở lên mạnh mẽ hơn có lợi cho tông môn. Lại cũng từ thì luyện đánh giá được thực lực của mỗi đệ tử trong môn.



Những thảo dược, khoáng vật đệ tử thu thập được, trong môn sẽ giữ lại 8 phần, số còn lại sẽ thuộc về đệ tử đó. Cũng chính vì là tu chân quốc cầp bốn tầm trung nên tài nguyên tu luyện thiếu thốn lại càng thêm thiếu. Một số đệ tử rất bất mãn với việc tông môn thu giữ 8 phần thảo dược, khoáng vật của bản thân tìm được, nhưng cũng chẳng có dám ý kiến ý cò gì. Cũng có một ít đệ tử thuộc hàng ba phải không ý kiến, một phần thì vui vẻ biết được điểm tốt trong lần thí luyện. Bất quá lại có nhưng đệ tử lo lắng không thôi vì tu vi của bản thân quá thấp, thậm chí mới chỉ Lưu Khí kỳ tầng 1.


Vô Cực Tấn Thần - Chương #1