Nan Dung Nhị Hổ


Người đăng: MrTiep

Thấy vẻ mặt kích động của ba người, Đinh Hạo nhẹ giọng nói:

Đúng là ba thức kiếm quyết của Tiên giới. Lúc trước tiểu tử với Nhiếp lão
không quen thân lắm nên mới giấu việc này đi. Ba thức kiếm quyết này mặc dù
với tiểu tử không có tác dụng gì, nhưng đối với ba vị có lẽ cũng có chút ít
tác dụng. Hơn nữa bây giờ chúng ta đã ngồi cùng một thuyền, tiểu tử không cần
che dấu kiếm quyết này nữa !

Vừa nghe Đinh Hạo nói thế, hai người Huyết Ma Liệt Sơn và Nhiếp Thiên liếc
nhau lắc đầu cười lớn. Chỉ nghe Thiên Yêu Nhiếp Thiên cười nói:

Ngày đó lão phu đã sớm thấy có điều kỳ lạ, chỉ là tiểu tử ngươi quá gian xảo,
lão phu cũng không tìm ra nhược điểm của ngươi. Huống chi lúc đó Tinh Nhiên
đối với ngươi lại có hảo cảm, lão phu không tiện nói thêm điều gì, không ngờ
được là kiếm quyết lại do ngươi lấy được !

Cười hắc hắc một tiếng, Đinh Hạo nói:

Nhiếp lão chớ trách tiểu tử cố ý giấu giếm, chỉ là chuyện kiếm quyết của Tiên
giới náy quá mức trọng đại, huống hồ ngày đó tiểu tử cũng chưa kịp tín nhiệm
Nhiếp lão. Nếu tiểu tử ngày đó đem kiếm quyết ra, sao có thể dám chắc là Nhiếp
lão sẽ không giết tiểu tử để bịt miệng, hậu quả đó tiểu tử sao dám gánh chứ !

Gật gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói:

Đinh Hạo tiểu ca làm như vậy không có gì là không ổn. Nếu như hắn không cẩn
thận như vậy thì làm sao có thể sống được tới bây giờ, lại còn có thể đạt được
thành tích đứng đầu tại Hồn Luyện Tông hội đầy tàn khốc kia chứ !

Huyết Ma Liệt Sơn tán đồng, hừ một tiếng nói:

Nếu lão phu ở vị trí của Niếp lão thì khi đó mặc kệ thế nào cũng nhất định
phải lấy bằng được kiếm quyết Tiên giới, bất quản sống chết của Đinh Hạo,
huống hồ chỉ có người chết mới giữ được bí mật !

Dừng một chút, Liệt Sơn lắc đầu thở dài, tiếp tục nói:

Không ờ được lão phu đã chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy để lấy cho được Tiên Giới
Kiếm Quyết, cuối cùng lại bị tiểu tử giảo hoạt ngươi chiếm tiện nghi lấy mất,
cuối cùng lại còn rơi xuống đến hoàn cảnh này, quả nhiên là thế sự khó lường !

Chỉ thấy Đinh Hạo cười cười, nói:

Liệt lão nói vậy là sai rồi. Bây giờ Liệt lão thử nghĩ lại xem, từ lúc đi cùng
tiểu tử cho đến bây giờ Liệt lão đã phải chịu thiệt bao giờ chưa, huống chi
Tiên Giới Kiếm Quyết cuối cùng không phải là đã quay lại trong tay Liệt lão
rồi sao ?

Vừa nghe Đinh Hạo nói vậy, Huyết Ma Liệt Sơn ngửa mặt lên cười ha hả, sau đó
nói:

Không sai ! Nghe ngươi nói vậy thì thành ra là lão phu đã không ít chiếm tiện
nghi của ngươi rồi. Thôi không nói tới mấy cái này nữa, Tiên Giới Kiếm Quyết
không phải tầm thường, tiểu tử ngươi tại sao nguyện ý để ba người bọn ta biết
được, cái này có vẻ không hợp với tác phong bình thường của ngươi lắm thì phải
!

Huyết Ma Liệt Sơn vừa nói lời này ra, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cùng
Thiên Yêu Nhiếp Thiên đều lộ vẻ nghi hoặc nhìn Đinh Hạo.

Với suy nghĩ của Đinh Hạo, sao có thể không biết chỗ trân quý của Tiên Giới
Kiếm Quyết. Hơn nữa càng là tuyệt đỉnh cao thủ, lòng tham đối với vật này lại
càng lớn, hắn dễ dàng đem vật ấy ra mà không kèm theo điều kiện gì, thật sự
không phải là tác phong thường thấy của Đinh Hạo.

Thấy ánh mắt kinh ngạc của ba người, vẻ mặt Đinh Hạo có chút xấu hổ, không
cười nữa mà mở miệng nói:

Tiểu tử chính xác là có một số việc muốn bàn với Phùng Tông Chủ !

Ồ, có chuyện gì ?

Phùng Ngạo Thiên nhẹ giọng nói. Huyết Ma Liệt Sơn cùng Thiên Yêu Nhiếp Thiên
hai người đều cảm thấy rất hứng thú, nhìn Đinh Hạo cười cười.

Thấy ánh mắt chú ý của ba người, Đinh Hạo cười nói:

Phùng Tông Chủ chẳng lẽ không cảm thấy rằng Đoạn Hồn sơn quá nhỏ sao ?

Vừa nghe nói vậy, sắc mặt ba người đồng thời biến đổi. Sau đó Phùng Ngạo Thiên
cười dài nói:

Hảo tiểu tử ! Rốt cục là ngươi muốn nói cái gì cứ nói ra đi, bây giờ ở đây
không có người ngoài, không phải giấu giếm gì cả !

Nhìn thần sắc ba người, Đinh Hạo liền khẳng định rằng ba người này sớm đã biết
rằng hắn muốn nói gì, cho nên cũng không cố kỵ nữa mà nghiêm túc nói:

Hiện giờ Vô Cực Ma Tông và Luyện Ngục Ma Tông chưa có gì xung đột. Nhưng Đoạn
Hồn sơn chỉ lớn có vậy, mà sự quật khởi nhanh chóng của Vô Cực Ma Tông ta cũng
không phải bàn tới, sớm muộn gì cũng có ngày Vô Cực Ma Tông sẽ uy hiếp đến địa
vị của Luyện Ngục Ma Tông tại Đoạn Hồn sơn, đến lúc đó Luyện Ngục Ma Tông liệu
có cho phép bản tông ta tồn tại hay không ?

Gật gật đầu, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên trầm giọng nói:

Từ lúc nghe nói Huyết Ma Liệt Sơn gia nhập Vô Cực Ma Tông, lão phu đã biết từ
nay về sau hai tông ta nhất định sẽ có lúc nảy sinh xung đột. Chỉ là bây giờ
Vô Cực Ma Tông thực lực còn chưa uy hiếp được bản tông, sự tình giữa hai tông
sau này còn có thể thương thảo, tìm được biện pháp thỏa đáng !

Lắc lắc đầu, Đinh Hạo nói:

Hảo ý của Phùng Tông Chủ tiểu tử đương nhiên biết. Chỉ là nói như thế nào thì
nói, Vô Cực Ma Tông mà muốn phát triển tiếp ở Đoạn Hồn sơn này thì chắc chắn
sẽ uy hiếp đến địa vị Luyện Ngục Ma Tông người. Tiểu tử bây giờ có một chuyện
cần thỉnh cầu Phùng Tông Chủ, mong Phùng Tông Chủ đáp ứng !

Ngươi cứ nói đi, ta vẫn nghe đây !

Phùng Ngạo Thiên lãnh đạm nói.

Huyết Ma Liệt Sơn và Nhiếp Thiên thấy bộ mặt thận trọng của Đinh Hạo thì thầm
khen ngợi.

Sau khi Phùng Tông Chủ lấy được vị trí Tông Chủ, Vô Cực Ma Tông ta sẽ rời khỏi
Đoạn Hồn sơn, như vậy giữa hai tông chúng ta sẽ không còn xung đột gì nữa. Vậy
ý Phùng Tông Chủ thế nào ?

Đinh Hạo trầm giọng nói.

Lời này vừa nói ra, Huyết Ma Liệt Sơn trong lòng chợt động, rốt cuộc cũng hiểu
ra mấy hành động vừa rồi của Đinh Hạo. Theo như lời của Đinh Hạo vừa rồi chỉ
là một mặt, đặc điểm của Vô Cực Ma Công Huyết Ma Liệt Sơn trong lòng hiểu rất
rõ, Vô Cực Ma Tông muốn phát triển nhanh chóng thì phương pháp nhanh nhất
chính là thôn phệ tu chân giả của phái khác. Mà các thế lực khác trên Đoạn Hồn
sơn đều phụ thuộc vào Luyện Ngục Ma Tông, như Phùng Ngạo Thiên đã nói thì
không được động thủ với chúng, như vậy sẽ hạn chế sự phát triển nhanh chóng
của Vô Cực Ma Tông. Hơn nữa bởi vì phương pháp tu luyện đặc thù của Vô Cực Ma
Tông, tu luyện ở nơi có nhiều hay ít thiên địa linh khí không quan trọng, mà
với thực lực Vô Cực Ma Tông hiện này không thể chống lại được Luyện Ngục Ma
Tông, cho nên Vô Cực Ma Tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn chính là cách làm thích hợp
nhất !

Phùng Ngạo Thiên vẻ mặt quái dị nhìn Đinh Hạo, trong mắt lóe lên dị quang,
không biết là trong lòng đang nghĩ gì !

Một lúc sau, Phùng Ngạo Thiên thở dài một hơi, lắc lắc đầu nhẹ nhàng nói:

Đã như vậy, bản Tông Chủ cũng không giữ các ngươi, nhưng việc này cứ nên bình
tĩnh đã. Bất quá cho dù Vô Cực Ma Tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn, bản tông nguyện
cùng Vô Cực Ma Tông ngươi kết thành đồng minh, tại tu chân giới cùng tiến cùng
lui thì thế nào ?

Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói vậy, Đinh Hạo khom người cúi đầu thấp giọng nói:

Đa tạ Phùng Tông Chủ, Vô Cực Ma Tông sẽ mãi mãi ghi nhớ đại ân lân này của
Phùng Tông Chủ !

Mặc dù lúc này Đinh Hạo tu vi chỉ có Nguyên Anh kỳ, nhưng đối mặt với loại
tuyệt thế cao thủ như Phùng Ngạo Thiên mà vẫn không chút vấp váp, không bị khí
thế của Phùng Ngạo Thiên ảnh hưởng chút nào, trong lớp đồng bối quả nhiên là
dị loại.

Mà Phùng Ngạo Thiên cũng không dám xem thường tiềm lực Đinh Hạo, người này mặc
dù mới vào Tu chân giới hơn mười năm nhưng đã làm ra vài chuyện lớn, tranh
đoạt với đám đồng bối luôn chiếm thượng phong, tu vi tăng tiến không ngừng,
sau này nhất định có thể làm ra đại sự kinh thiên động địa. Nhưng nghĩ đến mối
quan hệ mập mờ của Đinh Hạo với Phùng Tinh Nhiên, Phùng Ngạo Thiên lại càng
thêm chờ mong, cho nên mới trợ giúp Đinh Hạo liên tiếp như vậy.

Thấy Phùng Ngạo Thiên và Đinh Hạo hai người đã đạt thành hiệp nghị, Huyết Ma
Liệt Sơn nói:

Đã như vậy thì việc này tạm thời để sau, sau này khi Phùng Tông Chủ giữ được
địa vị Tông Chủ thì chúng ta sẽ bàn lại tỉ mỉ hơn. Bây giờ phải xem Tiên Giới
Kiếm Quyết rốt cục có điều gì thần kỳ !

Lời này vừa nói, Phùng Ngạo Thiên và Nhiếp Thiên đều cảm thấy hứng thú, đều
nhìn vào vật trong tay Huyết Ma Liệt Sơn. Thấy vẻ mặt của ba người, Đinh Hạo
nhỏ giọng nói:

Thời gian của ba vị không còn nhiều, hi vọng các vị có thể sớm hiểu được kiếm
quyết. Mà tiểu tử còn có việc phải làm, bảy ngày sau tiểu tử sẽ lại đến bái
phỏng ba vị, đến lúc đó hy vọng các vị đã có thu hoạch, sự tình bên ngoài tiểu
tử sẽ thay mặt các vị nói lại, giờ xin cáo từ !

Gật gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói:

Như thế cũng tốt, bảy ngày sau bọn ta sẽ đem kiếm quyết trả lại. Bên ngoài còn
có người của bản tông, ngươi thay mặt lão phu bảo bọn họ rời đi !

Nghe Phùng Ngạo Thiên nói xong, Huyết Ma Liệt Sơn phất tay giải khai cấm chế
trong phòng, Đinh Hạo lập tức rời khỏi. Ba người lập tức bố trí lại cấm chế,
mỗi nơi mỗi chỗ đều cẩn thận bố trí một lần.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #98